Căn phòng  vốn là phòng dành cho khách, nhưng bây giờ  Cố Minh cải tạo thành phòng  đồ, bên trong  túi hàng hiệu đặt  kệ.
“Mời tiểu thư tới đây."   với  giúp việc.
Rất nhanh, cô gái xuyên  hưng phấn  tới,  thấy trong nhà chất đầy túi xách hàng hiệu, cô kinh ngạc che miệng: "Tất cả... đều là cho con ?"
Cố Minh mỉm  : " , đều là quà tặng dành cho Manh Manh. Manh Manh, chúc mừng sinh nhật"
“Aaaa!"
Cô gái xuyên   bắt đầu hét lên, xúc động lao tới ôm Cố Minh nhưng Cố Minh  né .
 cô   quan tâm, cô   thẳng đến kệ, sờ soạng từng chiếc túi, càng  càng hưng phấn, yêu thích  nỡ buông tay.
 và Cố Minh liếc  .
  khỏi phòng lấy tờ giấy màu vàng  kiểm tra.
Mong  [sở hữu một căn phòng đầy túi xách hàng hiệu] cũng biến mất.
Giờ đây, mong  duy nhất của cô gái xuyên  là “Trở thành  yêu Lục Tử Diên" và “Tổ chức một bữa tiệc sinh nhật hoành tráng".
  .
Ngày mai là tiệc sinh nhật,  nhất định sẽ biến điều ước của cô  thành hiện thực.
Cố Minh rời .
Cô gái xuyên  cầm trong tay tấm thẻ ngân hàng 10 triệu,  sở hữu một căn phòng đầy túi xách hàng hiệu, hạnh phúc đến mức  tìm  đông, nam, tây, bắc, cả ngày đều vui vẻ.
Cô   đăng vô  bài đăng  WeChat Moments,  các app mạng xã hội, cô  khoe túi xách các kiểu cũng như khoe khoang việc tổ chức tiệc sinh nhật  ngày mai một cách rầm rộ, thu  sự tôn thờ của một  kẻ hám giàu, cô  vô cùng thỏa mãn.
 thờ ơ lạnh nhạt, đến tối,  gõ cửa phòng cô gái xuyên .
Cô gái xuyên  mở cửa: "Mẹ,  chuyện gì ?"
 : “Nghĩ  nghĩ  thì việc đưa tài sản cho con là  thích hợp, con vô dụng như thế, cầm tiền cũng sẽ mau chóng phá hết. Sau  bố  sẽ  giao tài sản cho con mà sẽ sinh thêm một đứa nữa"
“Sinh thêm một đứa?" cô gái xuyên  đột nhiên hoảng sợ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-cuop-doat-thi-se-bi-trung-phat/chuong-11-cho-roi-lay-lai.html.]
“Bố  đều già cả , sinh thêm   ?”
  lạnh: “Bây giờ kỹ thuật y học  tiên tiến,  và bố con đều còn trẻ, cho nên   thêm một đứa con cũng  khó. Vốn dĩ bố  định để  công ty cho con, ai ngờ con mất trí nhớ xong  vô dụng như ,  bố  thất vọng  thôi, bố    dám giao tài sản cho con?"
Sắc mặt cô  tái nhợt.
 đưa tay về phía cô  và : “Trả  cho  thẻ ngân hàng mà  đưa cho con hôm nay.”
Cô gái xuyên  mở to mắt: “Đây   là quà sinh nhật tặng con ?”
: “Mẹ  nghĩ kỹ , tặng con tiền sẽ chỉ khiến con trở nên vô dụng hơn. Để khiến con tự chủ,    sẽ  bao giờ cho con tiền nữa."
"Không! Đây là của con!"
Cô gái xuyên  sống c.h.ế.t  chịu đưa thẻ ngân hàng ,  gọi  giúp việc đè cô  xuống, lấy hết thẻ ngân hàng trong túi  mặt cô .
Sau đó, mạnh mẽ lấy điện thoại di động của cô , mở khóa bằng khuôn mặt cô  và chuyển  bộ  tiền trong phần mềm của cô  .
Làm xong tất cả những việc ,  bảo  giúp việc thả cô  , bình tĩnh : "Hiện tại con  xứng đáng dùng đồ . Mẹ  sai  trả   bộ túi Cố Minh tặng cho con ."
“Cái gì?! "
Cô gái xuyên  dùng sức thoát khỏi tay  hầu, lao  khỏi cửa, chạy lên căn phòng  tầng ba  hét lên.
Trong phòng, tất cả các kệ đều trống rỗng.
 bước tới, chậm rãi : “Không  con coi thường Cố Minh và thích Lục Tử Diên ? Con  mặt mũi nào mà nhận nhiều quà của   như ?"
Toàn  cô gái xuyên  run rẩy, cô   đầu   trong nước mắt: “ ngày mai là sinh nhật của con, là    tặng cho con…”
 lạnh lùng : “Mẹ  thể tin  con  vô liêm sỉ như , đàn ông tặng đồ con nhận hết ? Con  thích Lục Tử Diên nữa,   thích Cố Minh ư?”
Cô gái xuyên  liều mạng lắc đầu.
"Cho nên con thích Lục Tử Diên nhưng vẫn  thể yên tâm nhận đồ quý giá của  đàn ông khác? Một cái thì thôi, đằng  con  lá gan nhận cả một căn phòng túi xách hàng hiệu? Con    hổ nhưng  vẫn còn  giữ mặt mũi! Manh Manh  , kể từ khi con mất trí nhớ, con vẫn luôn  mới giới hạn cuối, cho   thêm hiểu  về sự vô liêm sỉ của con..."
Người giúp việc bên cạnh lộ  vẻ khinh thường.