Xuyên không! Hành hạ tất cả mọi người trong lão trạch - Chương 124: Học tập

Cập nhật lúc: 2025-12-21 12:23:58
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Dao sững sờ, giọng điệu ôn hòa hỏi: “Huyện chủ, đây là vì ? 《Nữ Giới》 từ đến nay đều là kinh điển mà nữ t.ử để tu , vì ngài tu tập?”

Văn Cảnh Dư thần sắc thản nhiên, vội vàng : “Tô phu tử, cho rằng nhiều quan niệm trong 《Nữ Giới》 quá đỗi cổ hủ, trói buộc nữ t.ử quá nhiều, mấy phù hợp với lý niệm tự do độc lập mà chúng theo đuổi, mong phu t.ử thể thấu hiểu.”

Tô Dao trong lòng thầm kinh ngạc sự dũng khí phi phàm và chủ kiến độc đáo của vị Huyện chủ , nhưng vì Huyện chủ quyết định rõ ràng, nàng cũng thêm gì, chỉ gật đầu: “Lời Huyện chủ quả thực lý, xin cứ theo ý Huyện chủ.”

Sau đó, Tô Dao bắt đầu dạy thi từ. Nàng cẩn thận chọn một bài thơ cổ điển lưu truyền rộng rãi, tỉ mỉ giảng giải ý cảnh sâu xa, lời lẽ tinh tế và bối cảnh cuộc đời của thi nhân.

Nàng giảng bài sinh động như thật, như thể đưa hai tỷ thời đại xa xăm , cùng thi nhân cảm nhận hỉ nộ ái ố.

Tô Dao vốn cho rằng hai tỷ đầu tiếp xúc với bài thi từ , cần mất một thời gian để lĩnh hội và ghi nhớ.

Nào ngờ, nàng giảng xong, Văn Cảnh Di dõng dạc thuộc lòng cả bài thơ sót một chữ, hơn nữa còn thấu hiểu sâu sắc ý nghĩa hàm chứa trong đó, diễn giải đấy.

Tô Dao kinh ngạc Văn Cảnh Di, còn kịp hồn khỏi sự chấn động , Văn Cảnh Dư cũng ung dung vội vã mà lượt trình bày chi tiết những điển cố, vần điệu và kiến thức liên quan trong bài thơ, tư duy mạch lạc, kiến giải độc đáo mới mẻ, khiến cảm thấy vô cùng mới lạ.

Tô Dao trừng lớn mắt, khó tin đôi tỷ mắt, như thể thấy hai vì tinh tú thiên tài đang tỏa sáng.

Nàng khỏi tán thán: “Ôi… Huyện chủ và Cảnh Di tiểu thư thông tuệ đến thế, chỉ một thể khắc ghi trong lòng, còn lĩnh hội sâu sắc nhường , quả thật khiến mở rộng tầm mắt!”

Văn Cảnh Dư và Văn Cảnh Di , ánh mắt tràn đầy ăn ý, cũng giải thích nhiều về lý do.

Tiếp theo là khóa thư pháp. Tô Dao tự tay cầm bút mẫu, vung bút một bức thư pháp Khải Thư giấy tuyên.

Nét bút của nàng mạnh mẽ dứt khoát nhưng kém phần linh động, mỗi nét vẽ đều thể hiện công phu thâm hậu.

Trong quá trình , nàng còn kiên nhẫn giảng giải cách vận dụng bút pháp, kết cấu chữ và bố cục tổng thể.

Sau khi mẫu xong, nàng để hai tỷ thử lâm mô.

Văn Cảnh Dư kiếp chút thành tựu về thư pháp, lúc cầm bút lông, chấm mực, liền vung bút một cách tự do phóng khoáng.

Không lâu , một tác phẩm lâm mô hiện mắt, kết cấu gần như y hệt tác phẩm Tô Dao mẫu, bút pháp cũng khá thần vận.

Văn Cảnh Di cũng cam chịu yếu thế, nhanh chóng cầm bút lông bắt đầu lâm mô.

Tuy rằng nét chữ ngòi bút nàng so với chữ của Văn Cảnh Dư và Tô Dao thì non nớt.

nét chữ thanh tú chỉnh tề, giữa các nét bút toát một vẻ chăm chú, cũng thể hiện tài năng thư pháp cực cao.

Tô Dao ngây , bút lông trong tay suýt chút nữa rơi xuống.

Trong nhận thức bấy lâu nay của nàng, cho dù là những học t.ử công nhận là cực kỳ thiên phú, khi đầu tiếp xúc với thư pháp lâm mô, cũng khó đạt trình độ kinh như .

Biểu hiện của hai tỷ đảo lộn nhận thức cố hữu của nàng về "thiên tài".

Tiếp theo là lớp cầm nghệ. Tô Dao ngay ngắn đàn, nhẹ nhàng gảy dây đàn, một khúc “Cao Sơn Lưu Thủy” du dương uyển chuyển từ từ ngân vang.

Ngón tay nàng thuần thục lưu loát, mỗi nốt nhạc như mang theo sinh mệnh, nhảy múa, lượn lờ trong khí.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-hanh-ha-tat-ca-moi-nguoi-trong-lao-trach/chuong-124-hoc-tap.html.]

Sau khi diễn tấu xong, nàng bắt đầu kiên nhẫn hướng dẫn hai tỷ cách phổ, cách dùng ngón tay kiểm soát độ căng và lực của dây đàn.

Văn Cảnh Dư ở hiện đại tuy học qua một vài nhạc khí, nhưng cũng chỉ là chút ít.

Nàng nhận lấy đàn, theo lời chỉ dạy của Tô Dao, cẩn thận thử đàn.

Ban đầu, ngón tay còn chút lạ lẫm, những nốt nhạc tấu cũng lộn xộn, nhưng đến đàn thứ hai, nàng dần tìm cảm giác, thậm chí thể khá trôi chảy tấu hết cả khúc.

Mặc dù trong việc diễn đạt tình cảm tinh tế còn thiếu sót, nhưng kỹ thuật diễn tấu cơ bản nàng nắm vững.

Văn Cảnh Di thì đầu tiên tiếp xúc với nhạc khí là đàn , lẽ nàng thật sự thiên phú âm nhạc bẩm sinh, chỉ vài đàn, nàng nhanh chóng bắt kịp tiết tấu, tấu giai điệu tuyệt vời.

Tô Dao một bên, tĩnh lặng tất cả, cảm thấy như đang đặt chân một thế giới kỳ ảo như mộng.

Đôi tỷ mắt giống như tiên nữ giáng trần, bất luận kiến thức kỹ năng nào khi đến tay các nàng, đều trở nên dễ dàng, tự nhiên như ăn cơm uống nước.

Còn về môn cờ, bất luận là cờ vây đầy trí tuệ cờ tướng chú trọng chiến lược bố cục, khi Tô Dao giảng giải cặn kẽ quy tắc, hai tỷ nhanh chóng nhập cuộc, thể hiện tài năng cờ nghệ phi phàm.

Văn Cảnh Dư tư duy nhanh nhạy, bố cục khéo léo trong ván cờ, mỗi bước đều như suy tính kỹ lưỡng, khiến khác khó mà đoán .

Văn Cảnh Di thì cẩn trọng tỉ mỉ, đối mặt với cục diện phức tạp đều thể bình tĩnh ứng phó, mỗi bước cờ đều vững vàng trật tự.

Mấy ván , Tô Dao thậm chí dần cảm thấy chút lực bất tòng tâm, ứng phó khá chật vật.

Điều khiến nàng, vốn tài danh lừng lẫy khắp kinh thành, chịu một cú sốc lớn trong lòng.

Tô Dao trong lòng tràn đầy nghi hoặc và chấn động, thực sự nghĩ lời giải thích hợp lý, chỉ thể quy tất cả là do hai tỷ bẩm sinh thông tuệ hơn .

Thực , nàng rằng, hai tỷ Văn Cảnh Dư đó dùng Hồi Ức Quả, Ngưng Thần Quả, Khai Trí Quả và Linh Vận Quả trong gian, chính những linh quả ban cho các nàng khả năng nhớ, trí nhớ siêu phàm và năng lực học tập xuất sắc suy một ba.

Sau buổi học, Tô Dao trở về viện của , bên cửa sổ, hồi lâu đắm chìm trong sự chấn động , tâm tình khó mà bình tĩnh.

Nàng khỏi hồi tưởng những năm tháng học hành gian khổ của , khi đó nàng, vì học thi phú ca từ, cầm kỳ thư họa, ngày đêm đèn sách, luyện tập lặp lặp , đổ bao nhiêu mồ hôi và nỗ lực.

Và so với đôi tỷ hôm nay nàng gặp, hành trình học tập của nàng quả thật quá gian nan và lâu dài.

Tô Dao mãn nguyện trong lòng, thể dạy dỗ những học trò thông minh như Văn Cảnh Dư và Văn Cảnh Di, quả là một may mắn cầu còn .

Điều chỉ giúp nàng tiết kiệm ít tâm sức trong quá trình giảng dạy, mà còn khiến nàng thầm may mắn, hai thiếu nữ thiên tài như học trò của .

Trong những ngày tiếp theo, sự hướng dẫn tỉ mỉ của Tô Dao, hai tỷ thu hoạch nhiều điều, học thêm vô kiến thức mới.

Mặc dù Văn Cảnh Dư kiếp tích lũy một ít kiến thức cổ thi và nền tảng thư pháp, nhưng trong thời cổ đại tài năng xuất chúng, văn hóa sâu sắc , những kiến thức đó vẻ ít ỏi.

Rất nhanh, đến ngày tiệc thưởng sen do tôn nữ của Thái phó, Chu Hải Hinh, mời tham dự.

Đêm hôm , Văn Cảnh Dư gian, sốt ruột than vãn với Tiểu Tinh Linh: “Ngày mai cái tiệc thưởng sen đó, chắc chắn chuyện ! Cái Chu Hải Hinh đưa thiệp cho , tám chín phần mười là chồn hôi chúc Tết gà — ý !”

 

Loading...