Xuyên không! Hành hạ tất cả mọi người trong lão trạch - Chương 128: Thưởng Sen Yến Bốn
Cập nhật lúc: 2025-12-21 12:24:02
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qV8ebRetO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bên bờ hồ sen lập tức trở nên hỗn loạn. Có tiểu thư nín đến nỗi bờ vai run lên bần bật.
Có thì giả vờ bụng can ngăn, nhưng thực chất rướn cổ lên, ánh mắt giấu nổi vẻ phấn khích, say sưa theo dõi màn kịch náo loạn .
Mà Thẩm Niệm Dao và Hứa Mộng Lâm vội vàng chạy tới đỡ Hách Dung Tuyết dậy, cả ba đều hung hăng trừng mắt Văn Cảnh Dư, ánh mắt như xé xác Văn Cảnh Dư thành trăm mảnh.
Nếu nể mặt cảnh, e rằng các nàng thật sự xông lên cào nát khuôn mặt non mịn thể véo nước của Văn Cảnh Dư .
Lúc , trong mắt Chu Hải Hinh lóe lên một tia hàn quang, tựa như cơn gió lạnh giữa mùa đông, một kế hoạch độc ác đang lặng lẽ nung nấu trong lòng nàng .
Chu Hải Hinh lộ vẻ gì, đưa mắt hiệu cho mấy vị tiểu thư, đưa tay nhẹ nhàng kéo họ về phía hòn non bộ, ánh mắt ánh lên vẻ tàn độc đầy ác ý.
Đợi đến khi mấy đều trốn hòn non bộ, thành công tránh khỏi tầm của , nàng mới dừng bước.
Sau đó, Chu Hải Hinh động thanh sắc nghiêng gần nha bên cạnh, một tay che nửa miệng, một tay lén lút thì thầm vài câu tai nha .
Ánh mắt nàng lộ rõ vẻ hiểm độc, khi chuyện môi hầu như động đậy, là đang mưu tính chuyện ho gì.
“Ngươi mau chuyện đó, nhanh tay lẹ mắt một chút, đừng để ai phát hiện sơ hở.” Chu Hải Hinh đè thấp giọng, từng chữ một .
Nha khẽ gật đầu, hiểu ý đáp: “Tiểu thư yên tâm, nô tỳ hiểu .” Nói xong, lập tức rảo bước nhanh chóng rời .
Mấy vị tiểu thư tại chỗ, , mặt mỗi đều đầy vẻ nghi hoặc.
Thẩm Niệm Dao từ đến nay đều là nóng tính, lúc sớm kìm sự tò mò trong lòng.
Nàng nhíu mày, chờ đợi hỏi: “Hải Hinh, ngươi thần thần bí bí dẫn chúng đến hòn non bộ, rốt cuộc là giở trò gì ? Ngươi đừng úp mở nữa, mau !”
Khóe miệng Chu Hải Hinh khẽ nhếch lên, lộ một nụ bí ẩn khó lường.
Cố ý kéo dài giọng : “Các cô nương đừng vội mà, d.ụ.c tốc bất đạt. Đợi một lát nữa, tự khắc sẽ rõ thôi. Chuyện , tuyệt đối đáng để các cô nương mong đợi.”
Chẳng bao lâu , nha trở về, bước chân vội vã, chạy lướt đến mặt Chu Hải Hinh, tiên là liếc trái , xác nhận xung quanh ai chú ý, mới cung kính đưa lên một chiếc túi thơm tinh xảo.
Chiếc túi thơm thêu thùa tinh mỹ, hoa văn chim chóc đó sống động như thật, nhưng ai cũng ngờ bên trong chứa đựng vật hại .
Sự tò mò của Thẩm Niệm Dao đẩy lên đến tột đỉnh, nhịn mở miệng hỏi: “Hải Hinh, trong túi thơm của ngươi rốt cuộc chứa bảo bối gì ? Thấy ngươi thần thần bí bí như thế, lẽ là kỳ trân dị bảo ?”
Chu Hải Hinh cảnh giác quanh, cẩn thận xác nhận ai lén, lúc mới hạ thấp giọng.
Hung hăng : “Cái đồ nhà quê đó quá ngông cuồng , cho nàng chút sắc mặt để , nàng thật sự tưởng ở kinh thành thể hoành hành ngang dọc. Chúng nghĩ cách trị nàng .”
Nói đoạn, Chu Hải Hinh đưa tay, động tác đổ t.h.u.ố.c chén , ánh mắt lộ một tia độc ác, “Kế hoạch của là thế ...”
Thẩm Niệm Dao , lập tức hiểu ý, mặt hiện lên một nụ hiểm độc, phụ họa : “Hải Hinh, chủ ý của ngươi đấy, cho nàng chúng lợi hại thế nào!”
Chu Hải Hinh vội vàng từ trong túi thơm lấy một cái lọ sứ nhỏ nhắn, đắc ý vẫy vẫy mặt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-hanh-ha-tat-ca-moi-nguoi-trong-lao-trach/chuong-128-thuong-sen-yen-bon.html.]
Nàng nhỏ: “Đây là ‘Xuân Phong Túy’ đặc biệt nhờ nha hiệu t.h.u.ố.c mua về, d.ư.ợ.c tính mạnh, đảm bảo thể khiến nàng hổ trăm bề.”
“Đến lúc đó, mười tám tên nam nhân cũng thể thỏa mãn cái ham ‘tận hưởng’ của nàng ! Nàng cứ chờ bại danh liệt !”
“Hừ, mắt nàng , nhất định dạy dỗ nàng một trận cho đáng đời!” Hách Dung Tuyết nghiến răng nghiến lợi .
“ , cho nàng nếm thử hậu quả khi đắc tội với chúng !” Thẩm Niệm Dao theo lời phụ họa.
Lúc , Chu Hải Hinh thầm may mắn, may mà đối phó với thứ của , chuẩn thêm một ít t.h.u.ố.c như , ngờ nhanh chóng chỗ dùng.
Mấy vị tiểu thư vốn bình thường mặt ngoài luôn tỏ hiểu lễ nghĩa, đoan trang hiền thục, xong kế hoạch độc ác của Chu Hải Hinh, những hề chút ác cảm nào, ngược ai nấy đều hưng phấn đến hai mắt sáng ngời, kích động đến suýt nữa thì kêu lên thành tiếng.
Trong đầu các nàng, dường như dự kiến cảnh Văn Cảnh Dư bại danh liệt, tuyệt vọng đến mức treo cổ tự vẫn, từng gương mặt xí lộ rõ.
Trong trái tim méo mó của các nàng, căn bản quan tâm thủ đoạn tàn nhẫn như sẽ mang hậu quả kinh khủng đến mức nào cho Văn Cảnh Dư, trong lòng chỉ nghĩ để Văn Cảnh Dư mất mặt, để giải tỏa mối hận trong lòng các nàng.
Tuy nhiên, các nàng vạn vạn ngờ, tất cả những gì Chu Hải Hinh tỉ mỉ lên kế hoạch, đều tiểu tinh linh đang lẳng lặng đậu hòn non bộ, hóa thành một chú chim nhỏ, rõ mồn một.
Tiểu tinh linh vỗ cánh, trong mắt đầy vẻ tức giận và khinh thường, hình nhỏ bé của nó run nhẹ vì phẫn nộ.
Đột nhiên tiểu tinh linh nảy một ý, nó nhẹ nhàng bay lên đầu mấy , đó tinh nghịch để một bãi “hoàng kim” đầu mỗi .
Sau đó tiểu tinh linh vỗ cánh bay cao, mấy vị tiểu thư đất tức giận “líu lo” một trận về phía trung.
các nàng dám quá lớn tiếng, sợ ảnh hưởng đến hình tượng khuê tú nhà .
Tiểu tinh linh khi gian, một “khúc khích khúc khích” một lúc lâu, lúc mới ngừng .
Tiểu tinh linh xong, nghĩ đến kế hoạch độc ác của Chu Hải Hinh và bọn họ, thế là, nó dùng ý niệm khẩn cấp với Văn Cảnh Dư: “Chủ nhân, bọn họ hạ xuân d.ư.ợ.c cho ! Mấy phụ nữ xa quá đáng ghét, nghĩ chiêu độc ác như !”
Văn Cảnh Dư , thần sắc trấn định tự nhiên, dường như chuyện đều trong dự liệu của nàng.
Nàng nhanh chậm đưa tay lấy một nắm hạt dưa bàn, từ từ cắn, như thể một âm mưu nguy hiểm, mà là một chuyện nhỏ nhặt đáng kể.
Cắn vài hạt dưa xong, Văn Cảnh Dư điềm nhiên căn dặn: “Ngươi lập tức đến phá miếu ở thành đông, tìm mấy tên ăn mày bẩn thỉu nhất, nồng nặc mùi hôi nách nhất đến đây! Nhanh tay lên.
Nhớ bảo bọn họ tự bẩn hơn nữa, càng bẩn càng .”
Tiểu tinh linh xong lời dặn của Văn Cảnh Dư, nhịn véo mũi, vẻ mặt ghét bỏ : “Chủ nhân, mấy tên ăn mày đó bẩn hôi, thật ... nhưng mà thôi , ngay đây!” Nói xong, vẫn chút do dự vỗ cánh bay .
Nó nghĩ thầm, nếu những phụ nữ đó hại chủ nhân, nó nhất định phối hợp thật , để bọn họ gậy ông đập lưng ông.
Sau khi tiểu tinh linh bay , Văn Cảnh Dư điềm tĩnh cầm tách bàn, động thanh sắc dẫn một chén linh tuyền nước đổ trong tách, đó ngửa đầu uống cạn.
Nước linh tuyền trôi xuống cổ họng trong khoảnh khắc , bất kể là loại t.h.u.ố.c gì đối với nàng, đều còn tác dụng nữa.