Xuyên không! Hành hạ tất cả mọi người trong lão trạch - Chương 168: Lữ Kiếm Huy Tử Trận
Cập nhật lúc: 2025-12-21 14:08:00
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hôm , Văn Cảnh Dư đang cùng nha Thải Vân dạo chơi phố.
Bỗng nàng linh cảm mấy kẻ đang âm thầm bám theo.
Trong mắt nàng thoáng hiện tia cảnh giác, liền ung dung phân phó:
“Thải Vân, bỗng thèm ăn vịt . Ngươi đến tiệm Trương Ký phía mua cho một con.”
“Dạ, huyện chủ.” – Thải Vân chủ nhân võ nghệ cao cường, nên cũng yên tâm rời .
Chờ Thải Vân xa, Văn Cảnh Dư liền bình thản rẽ một ngõ nhỏ vắng vẻ.
Đám thích khách thấy , thầm mừng trong bụng – thật là thiên ý giúp !
Chúng trao đổi ánh mắt, lặng lẽ bám theo.
Khi nàng sâu trong hẻm, bỗng dừng , xoay , ánh mắt lạnh như băng quét qua những bóng đen đang dần hiện .
Đám thích khách thoáng sững sờ – ngờ nàng bình tĩnh đến .
Đội trưởng đội sát thủ thứ hai gằn: "Hạnh Lâm huyện chủ, hôm nay ngươi khó thoát khỏi cánh! Ngoan ngoãn theo chúng , may còn giữ một con đường sống."
Văn Cảnh Dư khóe môi cong lên một nụ trào phúng, một ý niệm chợt lóe, đợi các sát thủ kịp phản ứng, mấy tên sát thủ nàng thu hết gian.
Các sát thủ gian liền khắc “dấu ấn trung thành”.
Lúc , ánh mắt của các sát thủ Văn Cảnh Dư trở nên trong trẻo và trung thành, chỉ tuân theo mệnh lệnh của Văn Cảnh Dư.
Văn Cảnh Dư các sát thủ mắt, thản nhiên hỏi: "Các ngươi là ai? Còn bao nhiêu ? Ẩn náu ở ? Vì bắt ?"
Các sát thủ chút do dự, đem kế hoạch của Lã Kiếm Huy, lượng sát thủ còn cùng vị trí hang động, nhất nhất kể rõ.
Mấy tên sát thủ xong, Văn Cảnh Dư chút lưu tình đưa bọn chúng xuống địa phủ trình diện, loại g.i.ế.c bao nhiêu , còn xứng đáng sống đời.
Biết chuyện, Văn Cảnh Dư để Tiểu Tinh Linh bay đến nơi ẩn náu của Lã Kiếm Huy và đồng bọn, đó dẫn nàng .
Tiểu Tinh Linh bay đến cửa hang, liền dùng ý niệm với Văn Cảnh Dư: "Chủ nhân, đến ." Ngay lập tức, nó liền đưa Văn Cảnh Dư từ trong gian .
Trong hang động, Lã Kiếm Huy đang sốt ruột chờ tin tức. Đột nhiên, bên ngoài hang động truyền đến một tiếng động, cảnh giác dậy.
Sau đó, về phía cửa hang, các sát thủ của bốn đội cũng nhanh chóng theo .
Khi đám bước khỏi hang động, thấy bên ngoài một cô nương xinh , khí chất tuyệt vời.
Lã Kiếm Huy lập tức hóa thành dáng vẻ công t.ử phong nhã, nét mặt ôn hòa hỏi: "Vị tiểu thư , cô nương đến đây việc gì?"
Văn Cảnh Dư nhanh chậm : "Lã Kiếm Huy, ngươi phái đến bắt bản huyện chủ ? Sao ? Đến cả bản huyện chủ cũng nhận ?"
Lã Kiếm Huy trừng lớn mắt, khó tin Văn Cảnh Dư mắt: "Ngươi... ngươi tìm đến đây?"
Văn Cảnh Dư hừ lạnh một tiếng: "Chỉ bằng chút thủ đoạn nhỏ nhặt của các ngươi mà cũng tính kế bản huyện chủ? Cũng tự xem mấy cân mấy lượng, tính kế bản huyện chủ, thì gánh chịu hậu quả của việc tính kế bản huyện chủ!"
Nói xong, nàng vận chuyển "Tụ Nguyên Quyết", nội lực cuồn cuộn mãnh liệt, nhanh chóng xuất chưởng, chưởng pháp sắc bén thẳng tắp đ.á.n.h về phía Lã Kiếm Huy.
Các sát thủ thấy , đều rút vũ khí, xông lên.
Tuy nhiên, hình Văn Cảnh Dư linh động, thi triển khinh công "Phi Hoa Ảnh", tựa như đang múa lượn trong đám đông, khéo léo tránh né công kích đồng thời ngừng phản kích.
Mỗi nàng tay đều chuẩn xác vô cùng, chưởng phong đến , các sát thủ đều kêu t.h.ả.m thiết bay ngược xa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-hanh-ha-tat-ca-moi-nguoi-trong-lao-trach/chuong-168-lu-kiem-huy-tu-tran.html.]
Lã Kiếm Huy kinh hoàng cảnh , rút bội kiếm , đích xông về phía Văn Cảnh Dư.
Trong mắt Văn Cảnh Dư hàn quang chợt lóe, nghênh đón Lã Kiếm Huy xông lên.
Ngay khi hai sắp giao phong, Văn Cảnh Dư đột nhiên tăng tốc, một chiêu "Thuấn Ảnh Quyết" lóe đến lưng Lã Kiếm Huy, ngưng tụ nội lực, vỗ một chưởng.
Lã Kiếm Huy chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh bài sơn đảo hải ập đến, căn bản kịp tránh né.
Chưởng nặng nề đ.á.n.h trúng lưng , m.á.u tươi trong miệng cuồng phun, thể như diều đứt dây bay xa, nặng nề ngã xuống đất.
Cho đến khi c.h.ế.t, trong mắt Lã Kiếm Huy vẫn tràn đầy khó tin: "Ngươi... ngươi còn lợi hại hơn cả công phu của Sở Mặc Kiêu..." Lời còn hết, liền tắt thở mà c.h.ế.t.
Trong chớp mắt, bên ngoài hang động la liệt t.h.i t.h.ể của các sát thủ.
Văn Cảnh Dư ngoài hang, thần sắc bình tĩnh, tựa như chỉ một việc nhỏ bé đáng kể.
Lã Kiếm Huy, kẻ từng nhiều ám sát Chiến Vương, cùng đồng bọn sát thủ của , mơ cũng ngờ, bọn chúng Văn Cảnh Dư lặng lẽ tiêu diệt bộ như .
Nàng vỗ vỗ lớp bụi tồn tại , rời khỏi nơi đẫm m.á.u .
Thải Vân khó khăn lắm mới xếp xong hàng dài, cuối cùng cũng mua một con vịt .
Nàng vui vẻ trở nơi đó chia tay với Văn Cảnh Dư, nhưng phát hiện Văn Cảnh Dư biến mất.
Thải Vân thầm nghĩ, lẽ huyện chủ các cửa hàng thú vị khác thu hút, chạy nơi khác dạo chơi, bèn ngoan ngoãn tại chỗ kiên nhẫn chờ đợi.
Một bên khác, Văn Cảnh Dư giải quyết Lã Kiếm Huy và đám sát thủ căn bản tốn bao nhiêu công sức.
Huống hồ, Tiểu Tinh Linh hóa thành một con chim yến, tốc độ bay vô cùng nhanh.
Chẳng bao lâu , Tiểu Tinh Linh bay đến con hẻm đó Văn Cảnh Dư thu sát thủ gian.
Tiểu Tinh Linh ở trong hẻm cẩn thận xem xét một lượt, xác nhận xung quanh khác, lúc mới thả Văn Cảnh Dư khỏi gian.
Văn Cảnh Dư khỏi gian, liền lập tức vội vã chạy đến điểm hẹn với Thải Vân.
Khi Thải Vân thấy Văn Cảnh Dư xuất hiện, cũng hỏi thêm gì.
Chỉ thấy Thải Vân đắc ý giơ con vịt trong tay lên, mặt mày hớn hở khoe khoang : "Huyện chủ, nô tỳ hôm nay mua vịt , cảnh tượng náo nhiệt lắm, suýt chút nữa là mua ! Nô tỳ trả tiền xong cầm lấy vịt , thì ngay đó quán ăn chỉ còn con cuối cùng."
Văn Cảnh Dư , thầm nghĩ: Chính là vì vịt Trương Ký từ đến nay khó mua, mỗi đều xếp hàng dài, mới cố ý sai ngươi mua đó.
Cũng chỉ như , mới thể tranh thủ thời gian, yên tâm giải quyết những thứ rác rưởi .
Nói về Chiến Vương bên , khi Chiến Vương đến biên quan, các bố trí sắp xếp đều tiến hành một cách trật tự, thoáng cái hơn một tháng trôi qua, thế nhưng quân doanh Đông Húc quốc bên vẫn bất kỳ động tĩnh nào.
Chiến Vương từng cho rằng quân doanh của Đông Húc quốc sẽ bất kỳ hành động nào đối với quân doanh của Vân Thương quốc.
Tuy nhiên, trong đại doanh Đông Húc quốc, chủ soái Hách Liên Hùng đang bồn chồn trong doanh trướng.
Không khí trong doanh trướng nặng nề đến nghẹt thở, ngọn nến lay động bất định trong gió, dường như cũng đang run rẩy vì cơn giận của Hách Liên Hùng.
"Đã hơn hai tháng , Binh bộ thượng thư Lý Cương của Vân Thương quốc và Lã Kiếm Huy vì vẫn tin tức?!"
Hách Liên Hùng đột nhiên vỗ mạnh án thư, tiếng động lớn ngọn nến bàn rung chuyển dữ dội, sáp nến b.ắ.n tung tóe.
"Chẳng lẽ bọn chúng thất bại ?" Hắn hai mắt đỏ ngầu, đầy tơ máu, tiếng gầm thét vang vọng trong doanh trướng.
Phó tướng cẩn thận lên tiếng: "Tướng quân, lẽ bọn họ vẫn đang chờ thời cơ..."