Xuyên không! Hành hạ tất cả mọi người trong lão trạch - Chương 273: Mục Vân Phong tỉnh lại
Cập nhật lúc: 2025-12-21 23:30:18
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AUn6ybjZTu
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiếp đó, mí mắt y cũng bắt đầu khẽ run, như thể đang cố gắng thoát khỏi sự ràng buộc của bóng tối.
Phó tướng chăm chú Mục Vân Phong, mắt dám chớp một cái, trong mắt đầy căng thẳng và mong đợi.
Dần dần, mắt Mục Vân Phong từ từ mở , ánh mắt tuy còn vương chút mơ hồ, như lạc trong sương mù dày đặc, nhưng ý thức bắt đầu chậm rãi phục hồi.
Đồng thời, một sự đổi đáng kinh ngạc hơn nữa xuất hiện vết thương của y.
Những vết thương vốn dĩ bắt đầu hoại tử, đang diễn sự đổi kỳ diệu với tốc độ mắt thường thể thấy.
Phần da thịt vốn lở loét chịu nổi dần dần bong tróc, như thể đang trút bỏ một lớp vỏ mục nát.
Những chồi thịt non mềm bắt đầu phát triển mạnh mẽ, thể hiện sức sống bền bỉ.
Vùng da quanh vết thương cũng từ từ lành , giống như một đôi bàn tay vô hình và dịu dàng, đang tận tâm chữa trị cơ thể y.
Phó tướng trợn tròn mắt, chằm chằm cảnh tượng thể tin mắt, kinh ngạc đến nỗi há hốc miệng hồi lâu khép : “Quận chúa, cái… cái t.h.u.ố.c nước quá thần kỳ! Thật sự vượt ngoài sức tưởng tượng!”
Văn Cảnh Dư mỉm : “Đây là t.h.u.ố.c hao tốn ít d.ư.ợ.c liệu quý giá mới luyện chế thành, tự nhiên chỗ thần kỳ của nó.”
Theo thời gian từng phút từng giây trôi qua, vết thương Mục Vân Phong lành ngày càng , sắc mặt vốn trắng bệch như tờ giấy cũng dần trở nên hồng hào, như thể sức sống đang dần trở trong cơ thể y.
Mục Vân Phong thử khẽ động đậy cơ thể, vết thương vốn đau đớn khó tả, như nuốt chửng y, giờ phút còn đau nhói đến thế, sự đổi đột ngột khiến lòng y tràn đầy chấn động và ơn.
“Đa tạ Quận chúa cứu mạng!” Giọng Mục Vân Phong tuy vẫn còn yếu ớt, như cát mịn gió thổi tan, nhưng ngữ khí chứa đựng lòng ơn chân thành.
Y phó tướng gọi đối phương là quận chúa, trong lòng liền đoán, đây chắc hẳn là vị Hạnh Lâm Quận chúa nổi danh bấy lâu nay.
Trước đó, phụ y trong những bức gia thư, thường xuyên nhắc đến Hạnh Lâm Quận chúa, ca ngợi y thuật của nàng tinh xảo tuyệt luân, diệu thủ hồi xuân.
Còn đến của nàng học hành chăm chỉ khắc khổ, thông minh hơn .
Lại còn khen của nàng lanh lợi đáng yêu.
Thực trong lòng y băn khoăn, hiểu vì phụ mỗi thư, đều tốn nhiều trang để kể chuyện của khác.
Văn Cảnh Dư vội vàng xua tay, chân thành : “Mục tướng quân cần khách khí như , ngài sớm ngày bình phục, dẫn dắt tướng sĩ đ.á.n.h lui địch quân, bảo vệ quốc gia, đó mới là điều quan trọng nhất.”
Khẽ dừng một chút, Văn Cảnh Dư thêm: “Tuy rằng đều mong ngài sớm ngày dẫn dắt tướng sĩ trận, đ.á.n.h đuổi địch quân, nhưng ngài mấy ngày nhất định dưỡng thương thật , tuyệt đối lao lực quá độ. Thân thể là gốc rễ để chiến thắng địch quân, chỉ khi ngài khỏe mạnh, mới thể chỉ huy tác chiến hơn.”
Mục Vân Phong những lời , mặt lộ vẻ lo lắng, vội vàng : “Sao thể ! Nam Bình thành mất tay , hôn mê lâu như , lỡ chiến cơ . Hiện giờ quân tình khẩn cấp, thể an tâm đây dưỡng thương?”
Vị phó tướng bên cạnh thấy tình hình , vội vàng tiến lên an ủi: “Tướng quân, ngài hãy cứ yên lòng. Chiến Vương điện hạ dẫn đại quân đến Nam An thành . Có Chiến Vương điện hạ tổng quản đại cục, ngài cứ an tâm dưỡng thương, đừng lo lắng nữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-hanh-ha-tat-ca-moi-nguoi-trong-lao-trach/chuong-273-muc-van-phong-tinh-lai.html.]
“Ngươi gì? Chiến Vương đến ?” Mục Vân Phong lời , trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc và vui mừng.
Phó tướng dùng sức gật đầu, giọng điệu chắc chắn : “ , tướng quân, ngàn vạn là thật, Chiến Vương đến .”
Thần sắc căng thẳng của Mục Vân Phong lập tức giãn , mặt lộ nụ nhẹ nhõm: “Hay lắm! Chiến Vương đến , lòng an tâm hơn nhiều. Có Chiến Vương ở đây, tin chúng nhất định sẽ giành chiến thắng. Được, lời các ngươi, an tâm nghỉ ngơi.”
Văn Cảnh Dư thấy Mục Vân Phong bình tĩnh , bèn dậy cáo từ, với Mục Vân Phong: “Vậy Mục tướng quân cứ an tâm dưỡng thương, nghỉ ngơi cho . Ta xin cáo từ .”
Mục Vân Phong cảm kích : “Vâng, đa tạ Quận chúa quan tâm! Quận chúa thong thả!”
Lúc , Chiến Vương khi các tướng lĩnh báo cáo tình hình chiến sự và thương vong, thần sắc ngưng trọng.
Ánh mắt quét qua từng gương mặt tướng lĩnh trong doanh trướng, cất lời: “Chư vị tướng quân, cục diện hiện nay đang gay go, địch quân Nam Vực khi chiếm Nam Bình thành, sĩ khí ắt hẳn càng cao hơn .”
“Hơn nữa, địch quân đông tới hai mươi vạn , trong khi bổn vương dù dẫn tám vạn tướng sĩ đến chi viện, song về binh lực vẫn yếu thế hơn.”
“Hiện giờ địch quân ngang nhiên hạ trại ngoài thành, như chư vị , bước tiếp theo ắt sẽ phát động tấn công mãnh liệt Nam An thành.”
Nói đến đây, Chiến Vương dừng , dậy, bước đến trung tâm doanh trướng, nhớ những nghiền ngẫm Tôn T.ử Binh Pháp và Tam Thập Lục Kế, kết hợp với tình hình hiện tại, trong đầu chợt nảy một kế sách ứng phó.
Thế là Chiến Vương bước đến bản đồ địa thế, bắt đầu lên kế hoạch của .
Chàng chỉ bản đồ địa thế, thần sắc nghiêm nghị nhưng tràn đầy tự tin, : “Địch quân binh hùng tướng mạnh, đông đảo, trực diện giao chiến tuyệt đối là thượng sách. Chúng cần khéo dùng trí mưu, lấy kỳ thắng.”
“Tôn T.ử Binh Pháp : ‘Biết địch , trăm trận nguy’. Hiện nay chúng nhân , động hướng và tình hình hiện tại của địch quân, tiếp theo đây cần căn cứ đó để lập kế sách.”
“Trước hết, chúng thể dùng kế ‘Mạn Thiên Quá Hải’. Địch quân cho rằng binh lực của chúng chênh lệch, ắt sẽ khinh thường chúng .”
“Chúng thể lợi dụng sự quen thuộc địa hình Nam An thành.” Chàng chỉ một chỗ bản đồ địa hình : “Phái một nhóm tinh nhuệ nhỏ ban đêm từ con đường nhỏ khỏi thành, đổi phục sức địch quân, trộn xung quanh doanh trại của chúng.”
“Giả dạng lính tuần tra của chúng, ngấm ngầm phá hoại một phần lương thảo quân nhu, đồng thời tạo hỗn loạn, quấy nhiễu quân tâm của chúng, khiến chúng lầm tưởng nội bộ vấn đề, tự rối loạn đội hình.”
Chiến Vương dừng một chút, ánh mắt sáng quắc , tiếp tục : “Kế đến, dựa địa hình nơi đây, chúng thể áp dụng phương pháp ‘Dụ Địch Thâm Nhập’.”
“Tại hai bên thung lũng con đường tất yếu qua ngoài thành, chúng sẽ đặt phục binh. Chọn một bộ phận tướng sĩ chủ động tấn công, trong trận chiến giả vờ bại lui, dụ địch quân truy kích.”
“Đợi địch quân tiến thung lũng, phục binh hai bên đồng loạt xuất kích, cắt đứt đường lui của chúng, tạo thành thế ‘úp sọt bắt rùa’.”
“Đây chính là sách lược ‘dĩ lợi động chi, dĩ đãi chi’ trong Tôn T.ử Binh Pháp, dùng chút lợi nhỏ nhử địch, lấy trọng binh chờ thời cơ bao vây tiêu diệt.”
“Hơn nữa, lương thảo tiếp tế của địch quân vô cùng quan trọng, chúng cắt đứt đường tiếp tế của chúng. Cử vài đội khinh kỵ binh, lợi dụng đặc điểm hành động nhanh nhẹn của chúng, đường tắt mai phục đường vận chuyển lương thảo của địch quân để tập kích và quấy rối.”
“Đây chính là sách lược ‘đoạn lương đạo’, đúng như xưa từng ‘quân vô tư trọng tắc vong, vô lương thực tắc vong, vô ủy tích tắc vong’ (quân quân nhu thì vong, lương thực thì vong, tích trữ thì vong), cắt đứt lương thảo của địch quân, chúng sẽ tự loạn mà cần giao chiến. Đây là kế ‘Phủ Để Trừu Hâm’.”