Xuyên Không Làm Nông Gả Cho Gã Ngốc Trong Thôn - Chương 115: ---
Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:57:57
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngưu Nhị Trở Về
Mặt trời ló dạng chiếu một lúc, hai mới định lên núi, ngang qua nhà trưởng thôn, Trần Hạo mấy đang bức tường đất sập, từ từ tháo dỡ tường.
Chu Thúy Hương đầu thấy bọn họ, lớn tiếng gọi: “Đợi một lát, cũng cắt ít cỏ gà.” Nói vội vàng sân .
Đợi một lúc nàng vác một cái gánh và một cái giỏ , đầu dặn dò Tôn Thu mấy : “Ta cắt cỏ gà, các ngươi nấu bữa trưa , nấu nhiều một chút, chiều còn xuống đồng.”
Tôn Thu đang từng chút một xúc đất giỏ, liền đáp lời.
Chu Thúy Hương chào hai : “Chúng nhanh thôi, chiều còn xuống đồng nữa, về sớm ăn cơm còn thể nghỉ ngơi một lát…”
Rau dại núi giờ mọc , Trần Giao Giao cắt xong cỏ gà bắt đầu nhổ hành dại.
Chu Thúy Hương mặt trời trời: “Thời gian còn sớm nữa, về sớm .”
“Đại nãi nãi về , nhổ ít hành mang về.”
“Nhổ thứ gì? Hành trồng ở nhà chẳng thơm hơn ?”
15_“Thứ dùng muối ướp ngon lắm.”
“Lãng phí muối.” Chu Thúy Hương vác gánh lên : “Vậy về đây.”
Trần Giao Giao đáp lời.
Mèo con Kute
Hành dại mọc thành từng mảng lớn, bọn họ nhanh đào một đống lớn, Trần Tiểu hỏi nàng: “Nước muối trong chum năm ngoái còn dùng ?”
“Chắc dùng nữa ?” Nàng lưỡng lự: “Dù nhà cũng chum mới, ngươi sợ lãng phí thì cứ muối một phần , phần còn thì mua thêm muối để muối mới.”
“Dù thứ cũng sợ hỏng, muối nhiều một chút cũng , thể ăn cả năm chứ.”
“Vậy chẳng mua muối mới ?” Trần Tiểu lẩm bẩm một câu.
“Nhà thiếu chút tiền đó.” Nàng bật : “Các ngươi mấy phiên chợ cũng kiếm ít, nên tiết kiệm thì tiết kiệm, nên tiêu thì tiêu.”
“Vậy về với Trần Bình .”
Nhổ xong hành dại cũng gần trưa , lẽ là do chiều xuống đồng, ống khói các nhà trong thôn bắt đầu bốc lên khói trắng.
Trần Tiểu lẩm bẩm: “Không Trần Bình nấu cơm .”
“Hắn chỉ nấu cháo thôi.”
“Cũng đúng, nếu thành chẳng chỉ thể ngày ngày uống cháo ?”
“Uống nhiều uống nữa thì cũng sẽ thôi, Ngưu Nhị xuống đồng chẳng còn mang theo bánh bao ?”
Nghĩ đến bánh bao Ngưu Nhị , Trần Tiểu cũng nhịn rộ lên.
Bữa trưa ăn mì sợi còn bỏ thêm một nắm rau xanh trong vườn.
Ngủ một giấc tỉnh dậy trời đến xế chiều, Trần Tiểu ở cửa gọi nàng.
Nàng đáp một tiếng, xách bầu nước lên nhanh chóng khỏi cửa, trong thôn lượt từ trong nhà , phía Lưu thẩm gọi nàng một tiếng.
Mấy đầu đợi nàng một lúc, Trần Tiểu khó hiểu hỏi: “Nãi nãi bọn họ ?”
“Nãi nãi ngươi sáng nay trượt chân ngã trong sân, trật mắt cá chân, , gia gia ngươi ở phía cùng Tam Thịnh.”
Trần Tam Thịnh tuổi cũng nhỏ, đây Trần Bình ở tuổi xuống đồng .
Người trong thôn đều là nông dân chân đất, con cái lớn lên đa phần cũng là nông dân chân đất, hễ đến bốn năm tuổi, đều sẽ giúp gia đình việc, ở thôn mấy đời nay đều như . Ước mong con cái thành rồng ai cũng , nhưng trong thôn mong đợi nhất nhiều nhất cũng chỉ là con cái thể học một nghề thủ công, đây là triển vọng lớn nhất , còn chuyện như kinh khảo quan, đa phần thậm chí còn nảy sinh ý niệm …
Thóc cao, trận mưa đêm qua cây còn xanh hơn, trông tràn đầy sức sống.
Hiện tại thóc còn đòng, nhưng từ cây, chỉ cần xảy hạn hán và tình hình như năm ngoái, thì vụ thu hoạch năm nay sẽ tệ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-lam-nong-ga-cho-ga-ngoc-trong-thon/chuong-115.html.]
Cũng như những khác trong thôn, bây giờ nàng chỉ cần nghĩ đến năm nay thể bội thu, chỉ nghĩ thôi cũng thấy vô cùng vui vẻ.
Mùa hè đêm dài, trời tối muộn, ai hô một tiếng mà trong thôn đều dừng , ngươi gọi , gọi ngươi bắt đầu cùng trở về.
Không ai hô lên Ngưu Nhị, ánh mắt đều đổ dồn về phía con đường, Trần Bình lập tức vui mừng khôn xiết: “ là Ngưu Nhị ca.”
Nói chạy về phía đó, Trần Tam Thịnh ở phía đuổi theo, những khác trong thôn lẩm bẩm vài câu bỏ , Vương Nga và Trần Chấn Cường cũng cùng nàng đợi.
Rất nhanh Ngưu Nhị đến gần, hết đ.á.n.h giá nàng vài , đó mới về phía Vương Nga và những khác.
“Gia gia, nhị thẩm.” Hắn gọi một tiếng.
Trần Chấn Cường nhíu mày, hỏi : “Sao về ? Hết việc ?”
“Vài ngày nữa còn , về xem .”
“Nhị thúc bọn họ ? Ngươi gặp ?”
“Tháng gặp một đều .”
Trần Giao Giao chào hỏi cùng về nhà, mấy chuyện, lúc mới thì sư phụ của bọn họ về nhà, bốn ngày mới thể bắt đầu công việc, Ngưu Nhị mượn thời gian để trở về.
Đến cửa nhà Trần Tiểu còn theo thì Trần Bình kéo , Vương Nga : “Mau về nghỉ ngơi , đường cả ngày cũng mệt .”
“Biết .” Ngưu Nhị đáp một tiếng.
Chiếc bao tải đay y vác lưng, Trần Giao Giao vẫn luôn hỏi, thấy y vác thẳng bếp, nàng đành theo.
"Đây là gì?"
"Gạo."
"Gạo ư? Nửa bao lớn thế ?"
"Là công vặt kiếm . Một ông chủ tiệm gạo, ban đầu rõ , trả tiền mặt mà lấy gạo cũ tiền công. Bởi là gạo cũ, nên cho cũng nhiều hơn một chút. Ta xem , gạo vẫn còn , lẽ ngon bằng gạo mới, nhưng ăn chắc vấn đề gì." Y cởi dây buộc miệng bao tải: "Nàng tự ngửi xem, là gạo ."
Trần Giao Giao ghé ngửi một chút, quả nhiên mùi khó chịu như ẩm mốc.
"Ta nấu nước cho y tắm rửa . Tối nay nấu gạo chúng ăn một bữa."
"Được." Ngưu Nhị đáp.
Trần Giao Giao cái giỏ ở cửa y: "Y phục giặt ?"
"Là giặt, vẫn luôn rảnh rỗi."
"Không , trong nhà đồ để mặc." Nàng đổ nước nồi, nhóm lửa, đó : "Y tìm y phục , xách thêm ít nước về."
"Ta ." Ngưu Nhị lập tức ngoài.
"Đi đường cả một ngày , y mệt ?" Nàng chút buồn : "Việc đồng áng nặng nhọc, xách hai thùng nước ăn là , ngày mai y hãy xách."
Ngưu Nhị nghĩ một lát cũng đồng ý, y quả thực mệt .
Nếu sợ ghét bỏ, y thực trực tiếp lên giường ngủ luôn.
Trần Giao Giao ném thêm hai khúc củi lớn bếp, dặn dò y vài câu mới ngoài.
Lúc trong thôn nhà nhà đều đang nấu cơm, nàng vác thùng nước ngoài, khi ngang nhà Tiền Vân, nàng thấy thị cũng vác thùng .
Kể từ chuyện , nàng và Tiền Vân còn chuyện với nữa. Lúc thấy thị cũng để ý, hai . Khi xách nước, nàng thị chủ động hỏi: "Ngưu Nhị về ?"
Trương Vệ đây cùng đám thanh niên trong thôn ngoài, đến huyện thì lẽ đều tách . Mấy về, cũng mấy ở huyện. Trương Vệ vẫn luôn về, chắc là tìm việc .
"Nghe sư phụ cùng việc về nhà , y cũng về ở hai ngày, đến lúc đó vẫn ."
Tiền Vân gật đầu, cũng thêm gì nữa.