Xuyên Không Làm Nông Gả Cho Gã Ngốc Trong Thôn - Chương 137: Lên Núi Chặt Củi ---

Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:58:20
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đến trưa, cổng nhà khóa, Ngưu Nhị tìm đến thấy các nàng vẫn xong việc, liền nhận lấy cần đẩy mà xay.

 

Hai mang nhiều, mỗi nửa túi, vì là xay cám cho gà nên nàng mang gạo cũ năm ngoái, Trần Tiểu thì mang gạo mới.

 

Gạo mới xay màu sáng hơn gạo cũ, ngửi cũng thơm hơn.

 

Ngưu Nhị giúp đóng gói xong, cõng về nhà, gặp Cao Tiểu Hoa đang gánh thùng nước ngoài thôn, Trần Tiểu chút hâm mộ : “Thu hoạch năm nay, nhà họ Phương nhiều đất như , e là ăn mấy năm liền.”

 

“Phải đó.” Trần Giao Giao cũng bật , “Mẫu nữ Phương Tiểu Đào đều mập mạp lên ít.”

 

Ngưu Nhị theo lời các nàng mà đầu một cái, nhà xong mới : “Nhà nàng nhiều đất như e là trồng xuể.”

 

“Bây giờ thì vẫn , nhiều nhất là mệt mỏi chút thôi, đợi khi Cao Tiểu Hoa gả thì sẽ trồng xuể nữa.”

 

Ngưu Nhị trầm ngâm suy nghĩ, nhưng cũng gì thêm.

 

Có kinh nghiệm từ , thuận tay hơn nhiều, cứ đến trưa và tối khi dân làng xong việc, cửa nhà họ Trần tụ tập nhiều đến xem náo nhiệt.

 

Ngô Tam Quý thấy kinh ngạc, cũng giúp , còn hỏi thêm những thứ khác, lẽ là về tự thử .

 

Ngưu Nhị vẽ hình dáng cần như thế nào, dặn dò thêm vài điều khác, phần còn giao cho Trần Chí Hùng và những khác.

 

Mặt trời lặn, Trần Giao Giao ngoài gánh nước, khi trở về thì thấy Ngưu Nhị đang xách đồ xổm cửa.

 

“Hôm nay sớm ?” Nàng ném chìa khóa qua.

 

Ngưu Nhị mở cửa, lúc mới : “Gần xong , phần còn chú hai và bọn họ tự lắp ráp là , ngày mai sẽ lên núi.”

 

“Không nghỉ ngơi một ngày ư?”

 

“Không mệt.” Hắn đặt công cụ phòng, ngoài : “Nàng nấu cơm , gánh nước.”

 

“Vậy tiện thể tưới luôn vườn rau .” Nàng dặn dò một câu, hỏi: “Ăn gì?”

 

“Cơm hầm dưa chuột.” Gạo mới bọn họ mới một , Ngưu Nhị cũng chút thèm nên : “Làm nhiều một chút.”

 

“Biết .” Trần Giao Giao đáp một tiếng bếp.

 

Gạo mới và gạo cũ đặt riêng hai bên, ở giữa đặt bột mì và gạo tẻ, nàng múc nửa chậu, vớ lấy hai nắm dưa chuột.

 

Trong bếp nhóm lửa, cho mỡ heo và tóp mỡ , dầu nóng thì cho dưa chuột xào, thêm muối, đổ gạo , thêm nhiều nước một chút, đun nhỏ lửa hầm.

 

Bắp cải trồng nhiều, Ngưu Nhị chạy liền bốn chuyến, cuối cùng gánh thêm hai chuyến nước ăn.

 

Đợi bận rộn xong xuôi, cơm hầm trong nồi lâu , nàng đổ chút nước chậu gọi Ngưu Nhị rửa tay.

 

Hôm nay cho dầu nhiều, dưa chuột phía hầm lâu cháy cạnh, ăn mềm nhũn còn chút vị mặn, ngược còn ngon hơn nhiều so với cháy.

 

Hiếm khi Ngưu Nhị nhai chậm nuốt kỹ, “Ta nãy gánh nước gặp Trần Nam.”

 

“Nói gì thế?”

 

“Hỏi Tết bao giờ thì , xây nhà, nhờ giúp một tay.”

 

Trần Giao Giao gật đầu, hỏi: “Bọn họ định xây ở ?”

 

“Khoảnh đất hoang cổng thôn một chút, nhà trưởng thôn mua .”

 

“Vậy cũng .” Làng Trần Gia ở nơi đồng ruộng coi như là đất , đất gần, đường cũng bằng phẳng, như các làng khác, leo núi thì cũng xuống khe.

 

“Vậy trả lời thế nào? Vẫn là lật đất ư?”

 

“Ta vẫn , nếu ai gọi thì vẫn sẽ lật đất , nếu gọi thì sẽ ngay, lúc lật đất thì tranh thủ về.”

 

“Không cần.” Nàng lắc đầu, “Lật đất vội, cùng lắm xuống đồng sớm một chút, nhiều nhất là chậm hơn, tự cũng thể , cần chạy chạy xa xôi như .”

 

“Tùy tình hình, việc thì về, việc thì về.”

 

“Hôm đó chúng về mẫu nữ Phương Tiểu Đào, định nhanh chóng tích góp chút tiền, đến lúc đó hỏi nàng bán đất , dù chúng cũng cùng một thôn, mua đất của nàng , dù cũng tiện hơn mua của khác.”

 

“Nàng quyết định là .” Chuyện Ngưu Nhị còn chủ ý hơn nàng.

 

Ngưu Nhị là , khi trời còn tờ mờ sáng dậy.

 

Mèo con Kute

Trần Giao Giao nấu cơm, thì cho gà và thỏ ăn.

 

Trong nhà bột mì trắng, lúc bánh chỉ thể dùng bột gạo.

 

Hiện giờ sáng tối trời se lạnh, nàng đào một nắm cỏ dại khô, nấu một nồi canh trứng rau dại trong một cái nồi khác.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-lam-nong-ga-cho-ga-ngoc-trong-thon/chuong-137-len-nui-chat-cui.html.]

Bánh lò, Trần Giao Giao gọi ngoài một tiếng, đặt bánh nướng và canh rau dại lên bàn, gắp thêm một đũa hành dại.

 

Bốn cái bánh, hai bát canh, vài cọng dưa muối, Ngưu Nhị nhanh chóng ăn xong bữa sáng.

 

Hắn dùng tay lau miệng qua loa, : “Nàng cứ từ từ ăn, gà và thỏ cho ăn , vội, lát nữa đến cũng .”

 

“Lát nữa mang chút bánh và nước lên cho nhé?”

 

“Được.” Ngưu Nhị đáp lời, khỏi cửa.

 

Làm bánh xong trời sáng hẳn, Trần Bình gánh thùng nước ngang qua, Trần Giao Giao gọi y , dặn dò: “Lát nữa lên núi, Ngưu Nhị .”

 

“Biết .” Trần Bình : “Ăn cơm xong chúng sẽ qua ngay.”

 

“Không vội, ăn chút gì đó no bụng , thêm mấy cái bánh, nếu sẽ sức.”

 

“Được, về với nhị tỷ.”

 

Sau khi Trần Bình rời , Trần Giao Giao múc nửa bát canh rau còn trong nồi , nhà hết muối , nàng cho hành dại canh khuấy khuấy, ăn hết bữa sáng bằng một miếng canh một miếng bánh.

 

Đun nước xong, Trần Giao Giao hậu viện một chuyến.

 

Cỏ cho gà là tối qua ngâm nước lạnh, Ngưu Nhị vớt lên thái nhỏ trộn với cám, đầy một chậu, đủ dùng cho cả ngày hôm nay.

 

Kho củi là một căn chòi lợp mái tranh bằng gỗ và cỏ khô, lớn, do Ngưu Nhị dọn đến đây dựng , xe đặt bên ngoài, củi bên trong chất thành đống ngay ngắn ở một bên.

 

Một nửa là do mấy ngày nay nàng sắp xếp, nửa còn là do Ngưu Nhị buổi sáng.

 

Củi dùng trong bếp ở hậu viện, Trần Giao Giao đến phòng phụ, đẩy cửa thì thấy củi đang để bên trong.

 

Đóng gói lương khô và nước xong, đợi thêm một lúc, Trần Tiểu và Trần Bình mới đến.

 

Hai mang nước và lương khô, Trần Tiểu : “Đại tỷ còn mang lương khô?”

 

“Mang cho Ngưu Nhị.”

 

“Bánh do tỷ ư?”

 

“Ừm, bánh bột gạo.”

 

Trần Tiểu gì thêm.

 

Người lên núi chặt củi ít, Ngưu Nhị chặt kha khá những khúc gỗ to bằng cánh tay, chất đống lộn xộn mặt đất, Trần Giao Giao đặt lương khô và nước xuống, với một tiếng kéo gỗ xuống núi.

 

Hậu viện vườn rau chắn, tiện đặt, chỉ thể chất hết ở tiền viện.

 

Chạy hai chuyến, mặt trời lên cao trời cũng ấm dần, chạy thêm hai chuyến, thoáng chốc đến trưa.

 

Mọi chặt củi đều cách một nhất định, những khúc kéo xong cứ để đó cũng .

 

Chuyến cuối cùng, Ngưu Nhị vác một khúc gỗ to nhất, Trần Giao Giao một tay xách giỏ và ấm nước, một tay kéo cành cây .

 

Khúc gỗ của chuyến cuối cùng Trần Tiểu và Trần Bình kéo về.

 

Nàng cử động cánh tay đau mỏi, Trần Giao Giao đầu hỏi : “Ăn gì?”

 

“Gì cũng .” Ngưu Nhị kéo một khúc gỗ nhỏ, tay cầm rìu, “Ta ăn bánh , đói.”

 

“Vậy ăn mì .” Nàng bếp, rửa mặt xong bắt đầu nhào bột.

 

Bột nhào thành cục ủ một lát, nàng ngoài đào hai nắm rau dại rửa sạch, dùng d.a.o thái nhỏ để sẵn, đổ dầu nồi chiên hai quả trứng múc , cho rau dại , lau sạch dầu bên thành nồi, đổ nước đun sôi lửa lớn.

 

Trong sân, Ngưu Nhị bổ ít củi, nàng liếc mắt một cái thu hồi ánh , cán bột thành miếng cắt từng đoạn cho nồi, đó mới gọi một tiếng.

 

Nước trong chậu phơi nắng ấm nóng, rửa mặt xong nhà.

 

“Huynh gắp chút rau dại cho mì để hút bớt muối , mì cho muối.”

 

Ngưu Nhị gật đầu, cho rau dại nhúng hai cái cúi đầu ăn.

 

Gắp đến giữa bát, phát hiện bên trong một quả trứng luộc, sang bát của Trần Giao Giao, xác nhận nàng cũng mới bỏ miệng.

 

Bữa trưa ít hơn khi một chút, Ngưu Nhị ăn một bát đầy và thêm nửa bát.

 

“Đủ ?”

 

“Đủ .” Hắn dậy : “Ta ôm củi hậu viện đặt, củi mới và củi cũ để riêng, khi nào nàng dùng thì lấy củi cũ.”

 

“Biết .” Nàng uống hết chút nước mì cuối cùng trong bát dậy rửa nồi.

 

 

Loading...