Xuyên Không Làm Nông Gả Cho Gã Ngốc Trong Thôn - Chương 143: ---
Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:58:26
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trời quá lạnh, chạm nước thì thấy, chạm là tay rét cóng, đỏ ngứa.
Ba lượt nước đầu tiên chỉ rửa trôi những chất bẩn bên ngoài ruột, đợi nước trong nàng mới đổ nước bên trong ruột.
Thứ nàng thích ăn, nhưng khi rửa thì thật sự quá ghê tởm, dù che bằng vải cũng hết .
Hòa tro bếp nước, đổ ruột, dùng sức nước xả hết chất bẩn bên trong , liên tiếp bốn lượt, dùng tro bếp chà xát bề mặt, đó lật ngược để rửa bên trong.
Mèo con Kute
Rửa đến nửa chừng thì nhà hết nước, Trần Giao Giao đành gánh nước .
Loay hoay hai lượt về, mới nhóm bếp xong, Vương quả phụ .
Mí mắt nàng giật giật, hờ hững hỏi: “Thẩm tới đây việc gì ?”
“Ta Hồng Mai sảy thai?”
“Gì cơ?” Nàng giả ngây: “Thẩm từ ?”
“Ngươi cứ thật ?”
Trần Giao Giao sầm mặt : “Thẩm ai , .”
Vương quả phụ trông vẻ tức giận, mắng một câu: “Loài súc sinh lòng lang sói…” bỏ .
Trần Giao Giao nhíu mày, khi từ chợ về, trong thôn quả thật thấy Hứa Hồng Mai, nhưng họ muộn và vì e ngại nàng nên chậm, cùng trong thôn, mà nàng chuyện .
Chẳng lẽ là đoán ?
Nàng chẳng nghĩ thế nào, cũng lười nghĩ, bởi vì Ngưu Nhị trở về .
“Đói bụng ?”
“Không đói, bánh ngươi mang nhiều, đường ăn .” Chàng liếc phần lòng trong chậu, bếp uống một ngụm nước.
“Ta mua năm cân thịt về.”
“Sao mua nữa?”
“Vài ngày nữa nhà , thì cần đường vòng đến trấn nữa.”
“Năm cân đủ ? Đông như , chúng mang ít quá.”
“Vậy thì ngày mai mua thêm hai cân nữa.”
“Được.” Nàng : “Chàng về phòng ngủ một giấc ? Cơm xong sẽ gọi .”
“Không ngủ nữa, chặt củi…” Ngưu Nhị thấy một ít củi trong sân ít , đầu hỏi nàng: “Ngươi chặt ?”
“ , chặt chậm, chặt bao nhiêu.”
Ngưu Nhị khẽ , một câu: “Được .” Rồi liền chặt củi.
Phần lòng khi rửa sạch ngâm trong nước lạnh pha tro bếp, Trần Giao Giao bưng nó phơi nắng, định bụng tối sẽ mang phòng.
Vào kho lương thực xúc một chậu bột ngô, đun nước trong nồi, hòa men nở nước ấm nhào bột.
Lò than nhóm đặt gian phụ, nàng bưng chậu bột qua đặt lên ghế dài ủ men, bưng cả phần lòng trong.
Giờ cũng còn sớm nữa, ăn cơm sớm thì nghỉ ngơi sớm.
Thịt heo mua về cắt thành ba lát mỏng, cho nồi xào mỡ, đổ dưa chuột , xào vài cái cho cục muối , thêm nước, đó rải gạo ngô vo sạch lên , đun nhỏ lửa.
Nàng nghĩ đến việc xúc một nắm hành khô qua để nêm nếm thì thấy tiếng cãi vã ở cuối làng.
Ngưu Nhị cũng dừng động tác, lắng một lát : “Là giọng của Vương quả phụ.”
“Xong .” Trong lòng nàng giật thót: “Vương quả phụ mới đây, hỏi Hứa Hồng Mai sảy t.h.a.i , cũng từ , thừa nhận, nàng mắng hai câu mất.”
“Trần Tiểu với khác ?”
Trần Giao Giao cũng , Trần Tiểu tuy nhiều lời, nhưng cũng chuyện với trong thôn, cũng lý do gì để những chuyện với Vương quả phụ cả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-lam-nong-ga-cho-ga-ngoc-trong-thon/chuong-143.html.]
“Bây giờ ?”
“Mặc kệ .” Ngưu Nhị thu sự chú ý, tiếp tục vùi đầu chặt củi: “Dù cũng liên quan đến chúng , chuyện Hứa Hồng Mai sảy t.h.a.i , giấu cũng dễ, sớm muộn gì cũng lộ thôi.”
“Ta chỉ lo Lưu thẩm sẽ nghĩ là chúng ngoài?”
Ngưu Nhị nhíu mày, trong lòng cũng suy nghĩ kỹ càng một phen, chút chắc chắn : “Có lẽ là Tôn Hồng Xuân . Hôm nay lấy xe, vết m.á.u xe vốn định về rửa, Ngô Tín cứ đuổi theo lôi xe về rửa, lúc đó ngay cửa nhà Lâm tiểu nương, kéo co một lúc, Tôn Hồng Xuân đổ nước thể thấy.”
Trần Giao Giao thở dài, định gì đó thì đột nhiên nhớ cơm trong nồi vẫn còn đang hầm, vội vàng chạy bếp.
May mắn là cơm cháy, lửa trong bếp gần tắt, nàng vội vàng nhét một nắm cỏ khô nhóm lửa, bẻ những cành cây khô thành đoạn nhỏ ném , ngoài xúc một nắm hành khô rắc trực tiếp lên , dùng nước hầm.
Vào gian phụ thêm hai khúc củi lò than, trở bếp ngửi thấy mùi hành thơm, nàng lúc mới gọi Ngưu Nhị ăn cơm.
Tiếng cãi vã ở cuối làng vẫn tiếp diễn, Ngưu Nhị chặn cửa .
Trần Giao Giao gì, chỉ cúi đầu ăn cơm, : “Vương quả phụ loạn như , Hứa Hồng Mai ở nhà họ Ngô chỉ chịu thêm nhiều ấm ức mà thôi.”
Trần Giao Giao đương nhiên cũng hiểu, Vương quả phụ gây rối khiến nhà họ Ngô vốn hài lòng, nếu Hứa Hồng Mai thật sự thể m.a.n.g t.h.a.i nữa, cuộc sống của nàng thể tưởng tượng , nhà họ Ngô dù lương thiện đến mấy, đối mặt với một thể con, thường xuyên gây chuyện, còn thể giữ thái độ ôn hòa với nàng thì thật là lạ.
Ăn cơm xong, Ngưu Nhị là đầu tiên về phòng ngủ, Trần Giao Giao ném hai khúc củi to lò than, dời chậu bột xa một chút.
Ngưu Nhị ở mép giường, chăn đắp đến ngực, hai cánh tay đặt ngoài, bên trong còn một trống lớn.
Nàng trèo lên xuống thì Ngưu Nhị liền tiến đến, trong giấc ngủ ôm nàng lòng.
Trời tờ mờ sáng, Trần Giao Giao động đậy cái chân kẹp, nàng lúc tỉnh giấc , lẽ bên ngoài trời cũng sáng.
Cẩn thận vén một góc chăn, còn kịp xuống giường thì Ngưu Nhị mở mắt, trông vẻ tỉnh táo lắm, nàng vội vàng : “Ta hấp màn thầu, ngủ thêm một lát .”
Ngưu Nhị ừ một tiếng, chỉnh tư thế ngủ .
Tàn lửa trong lò vẫn còn sáng, nàng ném hai miếng cỏ khô , ném hai khúc củi, chẳng mấy chốc lửa bùng lên.
Buổi sáng mùa đông lạnh, nàng đổ chậu nước tiểu đêm , tiện tay nhổ một nắm cỏ khô nhét cho thỏ.
Xách thùng nước đầy nhóm bếp, mượn nước xông cho căn phòng ấm lên, rửa mặt xong nàng mới bắt đầu bận rộn với việc hấp màn thầu và bữa sáng.
Cắt hai lát thịt, xào mỡ thơm, cho một quả trứng đông lạnh bóc vỏ chiên vàng hai mặt vớt , đổ một đĩa dưa chuột khô xào vài cái, thêm muối và nước đun nhỏ lửa, thái trứng thành bốn miếng nhỏ để dùng .
Trong phòng, Ngưu Nhị ngủ say, nàng ném thêm hai khúc củi , mới bưng chậu bột bếp.
Nhào bột thành những nắm to bằng nắm tay đặt lên nồi hấp, lúc dưa chuột cũng hầm xong, thêm trứng , rắc một ít hành lá múc .
Trong nồi xào rau đổ nửa bát gạo ngô, một bát lớn rau dại thêm nước hầm.
Khi mẻ màn thầu đầu tiên lò thì Ngưu Nhị tỉnh dậy, một cái sân .
Tổng cộng hai nồi màn thầu, khi hấp xong hết nàng cũng sân , Ngưu Nhị bó củi xong, kéo cổng sân mới rửa mặt.
Cháo rau dại hôm nay khá thanh đạm, nàng vẫn nấu nhiều, định bụng trưa sẽ hâm ăn.
Ngưu Nhị ăn hai bát cháo như thường lệ, dùng màn thầu nóng kẹp dưa chuột, ba miếng là hết một cái.
“Màn thầu nàng hấp ngon lắm.” Chàng uống nốt chút cháo cuối cùng trong bát, khẽ ợ một tiếng no nê.
“Ta hỏi thím hai đó.” Nàng ăn chậm rãi, hỏi: “Còn ăn nữa ? Trong nồi vẫn còn.”
“No .” Ngưu Nhị dậy tự lấy hai cái màn thầu, : “Hôm qua nàng gói bánh nhiều quá, mà cứ ăn như thế thì lương thực trong nhà đủ để ăn đến vụ thu hoạch sang năm mất.”
“Không ăn no lấy sức mà việc, cứ lấy thêm hai cái , ăn hết thì mang về cũng , còn hơn là đói mà gì ăn.”
“Đủ , đường về sẽ ăn.”
“Mang theo .” Nàng dậy lấy thêm hai cái nữa, hỏi: “Muốn hành dại ?”
“Kẹp hai cọng là .”
Trần Giao Giao kẹp thêm hai cọng hành màn thầu cho , tiễn cửa.