Xuyên Không Làm Nông Gả Cho Gã Ngốc Trong Thôn - Chương 187: Làm một phi vụ lớn ---
Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:59:15
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hôm phiên chợ, trong thôn nhiều. Ngưu Nhị kéo xe chậm, ba bèn .
Cái giỏ trứng mới do Trần Bình bện dùng tiện lợi, đặt trứng trong lót cỏ khô, đeo lên lưng tay cũng đỡ vất vả.
Trong chợ cũng nhiều , thoáng qua đa đều là bán trứng gà và bán củi. Vợ chồng Trương Vệ cũng ở trong đó, và xem đến một lúc .
Nàng mở nắp, gạt lớp cỏ phủ trứng , hô hai tiếng: “Bán trứng gà đây...” im.
Trần Tiểu giờ ăn , miệng phồng to, y như thể đói lắm .
Trần Giao Giao liếc nàng một cái, chút khó hiểu: “Ngươi đường ăn ba miếng ? Sao ăn nữa?”
“Không .” Trần Tiểu : “Ta mang nhiều.”
Nàng túi đồ ăn khô, thấy quả thật nhiều.
Ngưu Nhị về nhanh, nàng mới bán mười quả trứng thì .
Hắn mặc áo mỏng lót bông lau, ống tay áo còn xắn lên nửa chừng, thôi thấy lạnh .
“Làm ăn ?” Hắn cúi đầu cái giỏ.
Trần Giao Giao gật đầu: “Người bán trứng nhiều, khách mua cũng nhiều.”
“Trời lạnh, chờ một lát nữa là khách thôi.” Hắn chuyện miệng phả khói trắng, mắt quanh.
“Lạnh ?” Nàng vươn tay sờ sờ một đoạn cổ tay lộ ngoài của Ngưu Nhị, kéo ống tay áo đang xắn xuống. “Hay là ngươi về ?”
“Ta lạnh.” Ngưu Nhị lắc đầu, cũng theo đó xổm xuống.
Mấy ngày nay đều nắng, tuy phơi cũng ấm áp lắm nhưng dù cũng xua phần nào cái lạnh trong khí.
Đợi lâu, trời cuối cùng cũng bớt lạnh hơn thì trong chợ mới dần dần khách mua. Trần Tiểu lạnh đến môi run rẩy, hai tay ôm lấy , run lẩy bẩy : “Sao năm nay lạnh thế , còn hơn cả những năm tuyết rơi chứ.”
“ là lạnh thật.” Trần Giao Giao cũng rụt cổ , mũi đông đỏ cả lên.
Ở cửa một bán kẹo hồ lô nhỏ , những quả đỏ tươi bọc một lớp đường mật trông hấp dẫn.
Ngưu Nhị thấy nàng cứ chằm chằm, khẽ hỏi: “Ngươi ăn ?”
“Ta chỉ xem thôi.” Trần Giao Giao bật : “Hiếm khi thấy thứ .”
“Trong huyện nhiều.”
Nàng đáp lời, mặt định : “Hôm nay ăn .” thì thấy một quen mắt, lúc đó mới nhớ quên mất chuyện gì.
Người phụ nữ thấy bọn họ, nhanh chân bước tới, nhíu mày : “Ta đợi mãi mà thấy các ngươi mang thỏ đến.”
“Ngày mai.” Trần Giao Giao lập tức : “Ta cùng phu quân ngày mai chở củi đưa thỏ qua cho ngươi.”
“Mang đến ? Có tiện mang đến nhà mấy xe ?”
“Tiện chứ.” Ngưu Nhị giải thích: “Chúng bán theo bó, một bó mười đồng tiền đồng.”
“Được.” Người phụ nữ mập mạp : “Cứ theo bó bán ở chợ phiên là . Nếu tiện thì ngươi cứ chở thêm mấy xe. Năm nào cũng mua than củi, đắt quá, năm nay tăng giá nữa ...”
Trần Giao Giao than củi giá bao nhiêu, chỉ : “Thỏ ngươi vẫn hai con ? Tổng cộng chỉ bảy con, bán mấy con thì còn sang năm mới bán .”
“Nuôi thì chỗ, nhưng gì cho ăn, lương thực nỡ .”
“Nhà cỏ khô, tặng ngươi hai bó, bảy con thỏ thể ăn nửa tháng.”
“Vậy .” Người phụ nữ mập mạp vui vẻ : “Vậy lấy hết, da thỏ thể khâu thành một tấm đệm.”
“Được.” Ngưu Nhị gật đầu: “Ngày mai sẽ mang đến, vẫn giá cũ.”
“Được.” Người phụ nữ cũng dứt khoát.
Làm một mối ăn lớn nàng cũng vui mừng. Vốn tưởng phụ nữ sẽ , nào ngờ nàng chỉ giỏ trứng của Trần Giao Giao, phóng khoáng : “Giỏ trứng cũng lấy, phu quân ngươi tiện mang ?”
“Tiện chứ.” Ngưu Nhị lập tức .
“Ở đây hai trăm chín mươi quả, tính cho ngươi hai trăm tám mươi quả.”
Người phụ nữ mập mạp càng vui hơn, xua tay : “Ta mang theo nhiều tiền như , ngươi cứ mang đến đó để phu quân trả cho ngươi.”
Ngưu Nhị đáp lời.
Trần Giao Giao thấy phụ nữ dễ tính cũng kìm hỏi một câu: “Tiểu nương t.ử mua nhiều đến ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-lam-nong-ga-cho-ga-ngoc-trong-thon/chuong-187-lam-mot-phi-vu-lon.html.]
Người phụ nữ tuổi lớn, chỉ là trông mập mạp, nàng gọi một tiếng tiểu nương t.ử cũng vấn đề gì.
Người phụ nữ : “Nhà đông , bữa nào cũng thể thiếu thịt cá. Thịt heo thì đắt quá, trứng gà rẻ.”
Nàng liếc Trần Tiểu bên cạnh, ngập ngừng hỏi: “Hơn hai trăm quả đủ ? Nếu đủ thì đây còn.” Nàng chỉ sạp hàng của Trần Tiểu.
“Đủ .” Người phụ nữ xua tay: “Đủ ăn nhiều ngày , giờ trứng gà vẫn thiếu, đợi trời lạnh hơn chút đến mua.”
“Được.” Nàng gật đầu cũng thêm gì nữa.
Ngưu Nhị thấy một tiếng mới vác giỏ trứng .
Trần Tiểu chút vui: “Chị nãy thêm một tiếng, nàng mua luôn cả trứng của .”
“Ta ? Người bảo cần , lẽ nào còn đuổi theo ép bán ?”
Trần Tiểu nữa, rụt cổ trong vạt áo, lẩm bẩm: “Giờ chỉ còn trứng của là bán .”
“Ta là đợi ngươi, ngươi chuyện lúc nào cũng khiến khác tức giận ?”
Trần Giao Giao lười đáp lời nữa, cạnh nàng , trong lòng bắt đầu hối hận vì mang theo hai cái giỏ, nếu còn thể bán thêm ít nữa.
Mặt trời xuất hiện phơi nắng một lát, trời cũng càng lúc càng ấm hơn, khách mua cũng nhiều lên.
Trần Giao Giao vươn đầu một cái thấy Ngưu Nhị theo đám đông .
Ngưu Nhị đưa tiền cho nàng, cả trăm đồng tiền củi tự chở, đặt trong lòng bàn tay nặng trịch.
“Vị chủ quán hỏi thêm ?”
“Không, đếm một lượt liền đưa tiền.”
“Hôm nay chuyến đến lỗ.” Trần Giao Giao thần sắc kích động, chằm chằm mắt sáng rực.
Ngưu Nhị cũng kìm : “Ta mới với quán bánh bao bên một tiếng, tiên sẽ chở đến tiệm dầu bên đó.”
“Vậy ngày mai chúng cùng .”
“Được.” Hắn gật đầu.
Lục tục, trứng gà của Trần Tiểu cũng bán gần hết, giờ trời cũng sắp trưa , Trần Giao Giao lấy túi đồ ăn khô đưa cho .
Hai ăn xong, cũng bán hết .
Ba về, khi ngang qua nhà lão lang trung, Ngưu Nhị đầu nàng một cái.
Trần Giao Giao để ý, đang chuyện với Trần Tiểu.
Về đến nhà, Trần Giao Giao như thường lệ hậu viện. Hôm qua chín quả trứng, hôm nay tám quả, xem một con gà sắp đẻ trứng nữa.
Rán hai quả trứng cắt thành miếng hầm chung với dưa chuột, nấu cơm lúa.
Hậu viện Ngưu Nhị đang bó củi, nàng đếm một lượt, mười sáu bó, may mà ngày mai nàng cũng , thể giúp đẩy một tay.
Rơm lúa năm nay dùng lăn đá ép, lúa vẫn còn nguyên vẹn, trực tiếp dùng dây cỏ bó chất lên xe. Trần Giao Giao còn đặc biệt xác nhận đều là rơm khô mốc mới yên tâm.
Cơm trong nồi chín tới, nàng gọi Ngưu Nhị một tiếng, cùng dùng bữa.
Dùng bữa xong, trời cũng về khuya, hai cũng chợp mắt nữa.
Trần Giao Giao lôi hết tiền trong nhà , đếm đếm tỉ mỉ một lượt, thu một kết quả đáng kinh ngạc.
"Gần tám lạng năm tiền ."
Ngưu Nhị gật đầu đáp: "Nàng nuôi nhiều gà như quả thực kiếm tiền."
Trần Giao Giao phủ nhận điều , nhưng nếu về kiếm tiền chính trong nhà thì vẫn là Ngưu Nhị.
Nàng cất tiền cẩn thận, hỏi: "Năm nay khi nào chúng Trình gia?"
"Trước hoặc Tết đều ."
Trần Giao Giao đáp một tiếng, cất hết tiền , khóa .
Cái bếp đất trong gian nhà phụ nhóm lửa từ khi họ trở về, Ngưu Nhị bổ củi, nàng thì gian nhà phụ dọn dẹp lúa.
Mèo con Kute
Bông lúa trải đầy mặt đất, nàng xát những bông gần bếp đất, lật những bông khác lên.
Chiều dùng bữa no nê, tối nấu cháo rau dại, dùng bữa xong, hai sớm ngủ.