Xuyên Không Làm Nông Gả Cho Gã Ngốc Trong Thôn - Chương 192: --- Lưu thẩm hỏi kết quả

Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:59:21
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Canh gà cho ít nước, hầm mùi vị đậm đà, mang theo chút vị mặn nhẹ và mùi hành.

 

Lần hầm dưa chuột, cả một chậu đầy cải trắng, c.ắ.n một miếng, mùi vị thanh ngọt đặc trưng của cải trắng hòa quyện với vị canh gà, khiến thèm đến mức nuốt nước miếng.

 

Ngưu Nhị gắp chiếc đùi gà duy nhất cho nàng, còn thì gắp một miếng thịt xương mà ăn.

Mèo con Kute

 

Trần Giao Giao cũng khách khí, cúi đầu c.ắ.n ăn.

 

Trong nồi đang luộc trứng gà và trứng vịt bóc vỏ.

 

Trứng vịt lớn hơn trứng gà một chút, mùi vị cũng phần khác biệt.

 

Một bát canh gà xuống bụng ăn thêm nhiều cải trắng và thịt, nàng lúc chút ăn nổi nữa, tự ăn một quả trứng vịt, đặt ba quả còn bát của Ngưu Nhị, : "Gian phụ bếp đất đang cháy ấm áp, lát nữa chúng mang lúa của năm phơi, tránh mốc, cứ phơi tạm, đợi đến khi xuân sang nắng thì mang sân phơi."

 

"Được." Ngưu Nhị gật đầu: "Lát nữa sẽ vác lúa qua."

 

"Trong nhà bao tải, cứ trải thẳng xuống đất mà phơi, đến lúc thu cũng dễ."

 

Ngưu Nhị vẫn gật đầu, ăn hết đũa cải trắng cuối cùng trong bát, : "Ngày mai đưa củi , nàng ở nhà tự cẩn thận một chút, việc nặng gì thì cứ để về ."

 

"Đâu việc nặng gì." Nàng chút bất đắc dĩ: "Chàng quá lo lắng ?"

 

Nói đến đây nàng cũng thấy khó hiểu: "Ta nhớ Thúy Bình m.a.n.g t.h.a.i lúc nào cũng buồn nôn, tình trạng chứ, lão lang trung chẩn đoán sai chứ?"

 

"Ắt hẳn là sai, lão lang trung đó y thuật cũng khá, trong mười dặm tám thôn đều đến chỗ y xem bệnh, ai cả."

 

"Dì hai năm xưa m.a.n.g t.h.a.i Trần Kỳ Nguyên cũng nôn mửa? Có lẽ mỗi mỗi khác, nôn cũng , nàng cũng quá khó chịu."

 

Nàng nữa, thúc giục y: "Chàng mau ăn , xong dọn dẹp."

 

"Nàng ăn thêm một quả trứng nữa ." Ngưu Nhị gắp một quả trứng gà cho nàng.

 

Trần Giao Giao lúc no đến nôn, vội vàng lắc đầu: "Ta ăn nữa , no quá ."

 

Ngưu Nhị gắp qua, một miếng một miếng ăn hết sạch, chút cải trắng và canh còn trong nồi cũng ăn hết.

 

Trên thớt còn đặt miếng thịt kịp chặt, Ngưu Nhị cầm d.a.o vài nhát xong, ôm thịt cùng đặt chiếc giỏ chuyên đựng thịt trong phòng chứa lương thực, đó mới vác lương thực gian phụ phơi.

 

Lúc trời còn sớm, ống khói của các nhà khác trong thôn vẫn còn bốc khói.

 

Nàng từ sớm chặn cửa sân, trở về gian phụ Ngưu Nhị đang định đổ lúa, Trần Giao Giao trải các bao tải với , xác nhận lúa sẽ đổ qua khe hở.

 

Lúa của năm nhiều, chỉ bốn túi, khi đổ ngửi thấy mùi nặng, may mà mốc kết thành cục, mùi phơi nắng một chút sẽ hết.

 

Lúa của năm ngoái khi thu hoạch phơi nắng gắt, đợi đến xuân sang phơi cũng kịp.

 

Nàng trải lúa , ném hai cành củi lớn bếp đất, rút một mồi lửa đốt chậu than trong nhà xông khói, xong việc hậu viện chất củi.

 

Mười lăm bó củi cộng thêm trọng lượng của xe đẩy cũng hề nhẹ, Ngưu Nhị dường như quen, một tay nhấc tay đẩy xe đẩy nhà chứa củi.

 

Làm xong việc trời cũng tối, gió thổi qua lạnh buốt.

 

Trần Giao Giao chút yên tâm: "Cũng còn mấy ngày nữa, tuyết tan đường nhỡ khô thì ? Chàng kéo như sẽ tốn sức lắm."

 

"Đi sớm một chút mặt đất sẽ đóng băng, buổi chiều xe tải thì ."

 

"Hay là theo giúp đẩy một tay nhé?"

 

“Không cần.” Ngưu Nhị khoác tay nàng nhà, bất đắc dĩ : “Đường xa xôi, nàng thích hợp đường dài. Trứng gà năm tới nàng cứ giữ mà ăn, đừng chạy xa xôi như . Ta nàng , nhưng nhà thiếu thốn bấy nhiêu, bồi bổ thể cho nàng và các em là điều quan trọng. Thỏ cứ giữ đợi tranh thủ về bán hoặc thịt phơi khô.”

 

“Năm sẽ công nhật nữa, thời gian sẽ trở về.”

 

“Cứ thế liên tục, mệt lắm.”

 

“Không mệt.” Ngưu Nhị : “Ta thích trở về nhà. Đợi mua xong đất đai sẽ thảnh thơi hơn một chút.”

 

Những nhà nông trông trời ăn cơm đều sự cố chấp khó hiểu với đất đai, Ngưu Nhị cũng ngoại lệ…

 

Sáng hôm , Trần Giao Giao dậy sớm như thường lệ để nấu cơm. Nàng nấu cháo mà om một nồi cơm kê, om thêm một nồi dưa chuột.

 

Dưa chuột bỏ thêm tóp mỡ, ăn thơm lừng.

 

Dạo trong nhà bánh nướng, Trần Giao Giao nhanh nhẹn nhào chút bột, định ít bánh nướng cho Ngưu Nhị mang theo ăn dọc đường.

 

Ngưu Nhị cho gà thỏ ăn xong trở về, tay còn cầm hai quả trứng gà.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-lam-nong-ga-cho-ga-ngoc-trong-thon/chuong-192-luu-tham-hoi-ket-qua.html.]

“Giờ mà còn đẻ trứng ?” Hôm qua họ thịt gà chính là vì chúng đẻ trứng nữa, bảy con gà hôm qua dù trong bụng đều lòng đỏ, nhưng đều nhỏ như móng tay, chỉ hai con gà là lòng đỏ lớn hơn một chút.

 

Giờ trời quá lạnh, dù trong bụng trứng thì theo lý cũng sẽ đẻ…

 

“Bị đông cứng . Không đẻ khi nào, phát hiện lúc dọn dẹp chuồng gà.”

 

“Vậy cứ đặt xuống .” Nàng cũng quá để tâm.

 

Đặt bánh cán chảo nướng, nàng chỉ nửa bát bột nên nướng cũng nhanh.

 

Ngưu Nhị rửa mặt xong từ ngoài cửa bước , Trần Giao Giao đưa cái sạn cho : “Chàng cứ múc cơm ăn , còn chiếc bánh cuối cùng, sắp nướng xong .”

 

Ngưu Nhị gật đầu đáp lời, tự múc một bát cơm và gắp nhiều dưa chuột cắm cúi ăn.

 

Trần Giao Giao lau sạch chảo nướng bánh, bỏ bánh túi lương khô, đó mới xuống ăn.

 

Dưa chuột ăn thì mặn, trộn với cơm miệng.

 

Ngưu Nhị ăn nhanh và vội vã, nàng mới ăn hai miếng thì sang bát thứ hai.

 

Trần Giao Giao quen với dáng vẻ ăn cơm như tranh giành của , nàng rót cho một bát nước ấm để tráng miệng cho sạch mẩu thức ăn còn sót .

 

“Ta đây.” Hắn dậy cầm lấy túi lương khô bếp bước ngoài. Trần Giao Giao đặt bát đũa xuống theo, giúp dỡ ngưỡng cửa sân, đợi kéo xe khuất mới chặn cửa .

 

Phần cơm canh nàng ăn dở trong bếp giờ nguội bớt, nàng đổ nồi hâm .

 

Ăn cơm xong lâu, Trần Giao Giao đang sàng thóc thì cửa sân “cọt kẹt” một tiếng.

 

Nàng xem, thấy là thím Lưu, bèn : “Thím chơi.”

 

Trong sương phòng, bếp đất ấm, đó còn đặt ấm nước đang đun. Thím Lưu nhà thấy thóc rải đất, liền : “Nhà phòng trống đúng là . Thóc nhà con xong ?”

 

“Xong ạ, vốn cũng chẳng bao nhiêu.”

 

“Thóc nhà vẫn xong. Ta cũng học con cắt bông kê phơi trong nhà dùng chậu than sấy, nhà rộng nên xoay sở mấy hôm nay cũng chẳng bao nhiêu.”

 

“Nhà thím đất đai rộng rãi mà.” Nàng vỗ tay dậy: “Mấy năm thóc nhà thím phơi khô ?”

 

“Chưa, ban đầu năm nay định phơi hết thóc , ai ngờ trời cứ mưa mãi chẳng nắng.”

 

“Nhà thím nhiều lương thực, đúng là khó phơi.”

 

“Nhiều nhặn gì .” Thím Lưu thở dài, hỏi: “Số thóc của các con là từ bao giờ?”

 

“Từ năm ạ, chỉ còn bấy nhiêu thôi. Phơi khô để năm ăn.”

 

“Cũng may Ngưu Nhị ngoài việc, chứ nếu ngày nào cũng ở nhà, chừng lương thực đủ cho các con ăn.”

 

“Vâng.” Trần Giao Giao cũng : “Một con thì tốn, chứ Ngưu Nhị ở nhà thì lương thực như mọc chân chạy mất.”

 

“Con ngày nào cũng ăn cháo rau dại dĩ nhiên là tốn .” Nói đến đây thím Lưu cũng : “Hai đứa con đúng là liệu cơm gắp mắm, ăn no bụng gì, lúc nhàn rỗi ăn nửa bụng cũng thôi mà.”

 

“Ăn no chút mới sức lực.” Nàng ngoài mang một cái ghế xuống.

 

Nói vài câu, thím Lưu mới hỏi: “Lần Ngưu Nhị nhà mợ, chuyện nhờ hỏi hỏi ?”

 

“Hỏi ạ.” Nàng nhíu mày, lắc đầu : “Ngưu Nhị về với con là cách nào, cụ thể là phù hợp mợ họ cố tình khó con thì con cũng , rõ. Lát nữa đợi Ngưu Nhị về thím hỏi xem.”

 

“Thôi .” Thím Lưu vẫy tay, dù cũng cách nào, hỏi cũng vô ích: “Trần Tứ cũng sắp thành , lo lắng quá…”

 

“Trần Tứ?” Trần Giao Giao nghi hoặc: “Trần Tam mới thành ? Trần Tứ nhanh cũng lấy vợ ư?”

 

“Ai mà .”

 

“Khi nào ạ?”

 

“Cuối năm, cũng nhanh thôi, là họ hàng xa của chị dâu Trần Tứ.”

 

“Trần Tam cưới một cô vợ, còn tiện thể giải quyết luôn cả chuyện hôn sự của Trần Tứ…”

 

Thím Lưu câu đầy vẻ ngưỡng mộ, bà một lát, đột nhiên hỏi: “Con Cao Tiểu Hoa thì ? Hơi nhỏ hơn Ngô Nguyên một chút, dù Phương Tiểu Đào cũng ý định tìm nhà chồng cho con bé, xem cũng khá hợp đấy.”

 

“Con .” Nàng lắc đầu, từ tận đáy lòng vẫn cảm thấy Phương Tiểu Đào chắc sẽ đồng ý.

 

Thím Lưu vỗ đùi một cái, mặt lộ rõ vẻ thế tất , “Ta hỏi Phương Tiểu Đào đây.” Nói bà hăm hở bỏ .

 

 

Loading...