Xuyên Không Làm Nông Gả Cho Gã Ngốc Trong Thôn - Chương 195: Phương Tiểu Đào nhờ vả ---
Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:59:24
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc xay bột thể rời , giữa trưa Trần Giao Giao về nhà hầm cơm bí đao đựng chậu mang đến.
Buổi sáng ăn cháo và bánh bao, nàng lúc vẫn đói nên ít một chút, tự múc nửa bát ăn, nhận lấy cần đẩy tiếp tục xay.
Ngưu Nhị đang ăn cơm, thấy nàng ăn quá ít, nhịn hỏi: “Nàng ăn thêm chút nữa , một bát là đủ .”
“Ta ăn nữa , vốn dĩ cũng đói, cố ý ít một chút.”
“Ăn thêm nửa bát nữa, trong chậu còn khá nhiều, hai chúng chia ăn cũng đủ.”
“Ta thật sự ăn nữa .” Nàng bất đắc dĩ đến cực điểm: “Trong nhà bánh bao và trứng, nếu thật sự đói sẽ ăn, sẽ để đói .”
“Thật sự ăn nữa ? Nàng bây giờ thể để đói .”
“Thật ăn, cũng đói, thật sự no .” Nàng ngừng lặp đến nỗi gần như tự bật .
“Vậy ăn hết nhé.” Ngưu Nhị nàng, thấy nàng gật đầu liền dứt khoát bưng chậu ăn hết.
Trần Giao Giao đôi khi cũng thán phục , bụng của giống như một cái hang đáy, bao nhiêu cũng nhét .
Buổi sáng hai bát cháo lớn, hơn nửa đĩa bí đao, đó ăn ba cái bánh bao, mà chỉ bao lâu ăn thêm hai bát cơm nữa.
Buổi chiều khi Cao Tiểu Hoa và Cao Tiểu Cốc đến thì họ đang đóng gói túi, Trần Giao Giao : “Chúng xong , hai đứa vác đến xay .”
Hai chạy .
Cám trong phòng phụ mấy ngày nay cũng khô hết, nàng lúc cũng việc gì khác, liền dùng cái sàng từng chút một sàng đóng gói, sắp xếp cám mới năm nay và cám cũ năm ngoái, để mấy túi cám định ăn năm tới lên để tiện lấy.
Bếp đất lúc tắt lửa, Trần Giao Giao nhóm lửa , nàng lấy túi thịt thỏ khô từ trong tủ , bóp một miếng khá dày đưa cho Ngưu Nhị: “Chàng nếm thử xem, c.ắ.n nổi ?”
Ngưu Nhị c.ắ.n một miếng, nhai mãi vẫn nuốt xuống , : “Nhai mỏi miệng thật, nhưng nhai lâu khá thơm.”
“Vậy cũng thịt gà trong nhà thành như cho mang ngoài, dù cũng là thịt, việc gì thì nhai một chút, coi như giải thèm, thứ phơi khô cũng để lâu, dễ hỏng .”
“Được.” Ngưu Nhị gật đầu: “Làm một con là .”
Thịt gà treo bên cạnh bếp đất hun khói bấy nhiêu ngày bề mặt khô , nàng vươn tay sờ thử, đột nhiên xách khỏi cửa.
Ngưu Nhị theo , thấy nàng đặt cả con gà lên lồng hấp để hấp, chút hiểu hỏi: “Không phơi khô ?”
“Hấp chín nướng hẳn cũng thôi.” Dù cũng là nướng khô, nàng dứt khoát bừa.
Ngưu Nhị hiểu, đành sân chặt củi.
Ngày hôm , tuyết rơi một ngày một đêm vẫn ngớt, ăn sáng xong hai liền bếp đất.
Trên bếp đất đặt ấm nước đang đun, hai bên Ngưu Nhị dựng một cái giá để treo những miếng thịt gà xé nhỏ bằng dây lên nướng.
Để giữ lâu hơn, thịt gà nàng xé khá mỏng, nướng cũng nhanh.
Nướng khô cong, nhưng ngậm trong miệng vẫn thể nếm vị thịt rõ ràng.
Khi Phương Tiểu Đào thì hai đang đan nón. Ngưu Nhị dậy ngoài, Trần Giao Giao lúc mới hỏi nàng: “Thím chuyện gì ?”
Phương Tiểu Đào là từng qua hàng xóm, hôm nay đến đây e là cũng để dạo chơi.
Trần Giao Giao dừng tay, lắng tai chờ đợi, nàng : “Có chút chuyện.”
“Trong nhà thật sự còn chỗ ở nữa, nghĩ xây nhà…”
Trần Giao Giao hiểu , đây là đến tìm Ngưu Nhị giúp đỡ .
Nàng trực tiếp hỏi: “Những khác trong thôn ?”
“Ta hỏi, quen ai trong thôn, cũng ngại hỏi.”
“Thím hỏi thì căn nhà cũng thể xây .”
“Ta chỉ xây ba gian, một gian nhà chính, một gian bếp và một gian phòng lương thực.”
“Chuyện đó còn đồng ý nữa.” Trần Giao Giao liếc nàng , “Chuyện của Ngưu Nhị thể chủ, một lát nữa sẽ hỏi , nhưng nếu ngươi cất nhà thì nhất định với những khác, cho dù Ngưu Nhị đồng ý giúp đỡ thì một cũng gì .”
Mèo con Kute
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-lam-nong-ga-cho-ga-ngoc-trong-thon/chuong-195-phuong-tieu-dao-nho-va.html.]
Phương Tiểu Đào tự nhiên hiểu rõ, dậy trong sự hoảng hốt: “Vậy hỏi những khác.”
“Được.” Nàng gật đầu.
Không lâu khi Phương Tiểu Đào rời , cổng sân vang lên tiếng động, Ngưu Nhị bước , hỏi: “Nàng đến đây gì? Chuyện bán lương thực ?”
“Cất nhà.” Trần Giao Giao thở dài, “Nhà nàng chỉ một gian phòng tạm bợ thể ở , đồ ăn thức uống, lương thực đều chất đống trong đó. Chắc là thóc còn chỗ chứa nên mới nảy ý định cất nhà.”
“E rằng .” Ngưu Nhị chau mày , “Người trong thôn giúp việc đều đền đáp, nhà nàng ngay cả một đàn ông cũng , qua với trong thôn, sẽ ai giúp .”
“Ta đoán cũng , nàng tìm ngươi , e là cũng vì chúng thường ngày cận.”
“Giúp đỡ vài ngày thì cũng , nhưng điều còn xem nàng tìm những khác . Nếu đều bằng lòng giúp một tay… Nàng cất mấy gian?”
“Ba gian, một gian chính phòng, một gian bếp, một gian trữ lương thực.”
“Cất cũng nhiều, nhưng nhà nàng ngay cả gỗ cũng chuẩn , trong thôn ai rảnh rỗi mà lo những chuyện .”
“Ta ngươi , ngươi tự quyết định , nhưng mong ngươi quá mệt mỏi, vốn dĩ quanh năm chẳng lúc nào rảnh rỗi…”
“Giúp thì cũng chỉ vài ngày thôi, thể giúp mãi .” Ngưu Nhị tiếp tục đan chiếc nón lá trong tay, “Đợi nàng tìm đủ hãy .”
Không lâu khi Phương Tiểu Đào rời thì nàng trở , sắc mặt là thể thấy nàng hẳn là gọi ai.
Nàng vẻ bối rối, giọng cũng mang theo sự hoảng loạn rõ rệt: “Họ đều thời gian.”
Ngưu Nhị lúc cũng trốn tránh, thẳng: “Người trong thôn cũng chẳng trông cậy nhà ngươi, tự nhiên lý do gì để giúp nhà ngươi cả.”
“Vậy ?”
Ngưu Nhị lắc đầu: “Ta giúp vài ngày thì , nhưng ngươi cũng tìm những khác.”
“Ta gọi , họ chịu…”
“Chuyện tự ngươi nghĩ cách thôi.” Ngưu Nhị thêm nữa.
Phương Tiểu Đào bần thần rời , Trần Giao Giao theo bóng lưng nàng , hỏi: “Chuyện cũng cách nào khác nghĩ ?”
“Có.”
“Gì ?”
Ngưu Nhị nhướng mày: “Tiền, nhưng lời thể từ miệng , nếu Phương Tiểu Đào tưởng kiếm lời, rước họa .”
Trần Giao Giao bừng tỉnh: “ như thì tốn kém ?”
“Mời trong thôn thì cũng tệ lắm, dù cũng là thợ lành nghề chính hiệu, mỗi ngày trả ít tiền thôi, ba bốn mươi đồng tiền đồng kèm một bữa ăn, chắc chắn sẽ ít .”
“Vậy ba gian phòng đó cần bao nhiêu ngày?”
“Nếu mười … thì hai mươi ngày thôi.”
“Thường thì các ngươi cất một căn nhà hết bao nhiêu tiền?”
“Ta tính theo ngày, thợ thuyền thì đắt đỏ.” Ngưu Nhị kéo nàng trong nhà, “Đừng bận tâm nữa, những lời chúng , cứ để nàng tự quyết.”
Trần Giao Giao đáp lời, lúc cũng gần trưa , nàng hỏi Ngưu Nhị: “Ngươi ăn gì?”
“Mì.” Ngưu Nhị theo nàng bếp.
“Mì dưa chuột ?”
“Được.” Ngưu Nhị xách thùng trong nhà lấy nước.
Nửa bát dưa chuột, rửa sạch trực tiếp cho nồi luộc, vò bột lúa mạch thành khối cán thành miếng bánh mì dày cắt thành sợi, dưa chuột luộc mềm, mì cho , đập một quả trứng thêm vài cục muối, cuối cùng rắc một nắm hành thái nhỏ múc .
Trời lạnh thật sự thích hợp ăn đồ canh, Ngưu Nhị ăn hết một bát mì mà mặt đều đỏ bừng, nàng múc bát thứ hai cho : “Ngươi đúng là háu ăn mì nha.”
Ngưu Nhị một tiếng, : “Nàng nấu ăn ngon.”
Trần Giao Giao chỉ , căn bản nàng nấu ăn ngon, mà là Ngưu Nhị kén chọn, ăn món gì cũng thấy ngon miệng…