Xuyên Không Làm Nông Gả Cho Gã Ngốc Trong Thôn - Chương 199: ---
Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:59:28
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
--- Tang lễ trong thôn ---
Sáng hôm , bữa sáng vẫn như thường lệ là cháo rau dại, một đĩa dưa chuột hầm và thêm ba cái bánh bao lớn.
Ngưu Nhị cho gà thỏ ăn xong trở nhà rửa mặt, mới xuống bàn dùng bữa.
Nghỉ ngơi mấy ngày, lúc trông tinh thần khá .
Trần Giao Giao đưa cho một cái bánh bao, : “Hôm nay đưa hàng đến tiệm bánh bao tiệm dầu mè bên ?”
“Tiệm bánh bao.” Ngưu Nhị c.ắ.n một miếng bánh bao ăn kèm với cháo: “Giao xong sẽ hỏi xem bên đó còn củi , nếu cần thì chở thêm hai xe nữa.”
“Được.” Nàng cũng gì dặn dò, : “Ta gói cho hai cái bánh bao, chắc cũng đủ .”
Ngưu Nhị gật đầu, nhanh chóng ăn xong kéo xe cửa.
Trần Tiểu bưng một bát đậu phụ non ngang qua, Trần Giao Giao ngạc nhiên: “Hôm nay các ngươi ăn đậu phụ ?”
Mấy ngày nay gánh hàng đậu phụ cứ ba bốn ngày đến một , nàng và Ngưu Nhị cũng chỉ ăn hai , hai đều thấy Trần Tiểu mua, ngờ hôm nay mua nữa.
“Trần Bình đây là cuối cùng, vả là hai chia một bát.”
“Vậy ngươi mau về ăn .” Trần Giao Giao nhà.
Trên bàn bếp vẫn còn bát cháo nàng ăn dở, đĩa thức ăn còn một ít, nàng gom hết bát trộn với cháo mà ăn.
Ngoài trời, mặt trời dần dần nhô lên từ đường chân trời, nhưng trời vẫn lạnh buốt, gió thổi qua run rẩy.
Góc tường nơi đây chất củi vẻ lún, Trần Giao Giao qua giẫm giẫm mấy cái, mấy chỗ bằng phẳng cần lấp đất. Nàng xách giỏ cửa, xúc một ít đất bên đường ở đầu thôn.
Trên đường về, nàng gặp Tứ Nha đang quét sân cửa nhà.
Tứ Nha cúi đầu, dù thấy động tĩnh cũng chỉ liếc một cái nhanh chóng cúi xuống.
Trần Giao Giao thấy nàng như cũng ý định chào hỏi, xách giỏ về. Đến cửa nhà trưởng thôn thì gặp Trần Nhị Lệ đang đeo giỏ ngoài.
Trần Nhị Lệ mặt mày ủ rũ, Trần Giao Giao hỏi: “Thím chuẩn ngoài ạ?”
Trần Nhị Lệ càng vui, nhưng sự vui hướng về nàng.
“Thằng Tư chuẩn thành , cha bảo mang chút cải trắng qua.”
“Vậy thím mau .” Nàng bước tiếp.
Trước cửa nhà, Trần Tiểu đang xổm trong lỗ cửa, tay cầm giỏ kim chỉ. Nàng bất ngờ: “Ngươi xổm ở đây gì?”
“Đợi tỷ.” Trần Tiểu dậy theo nàng nhà, ngó xung quanh một lúc hỏi: “Tỷ ?”
“Ngươi phòng phụ , tiện tay ném hai khúc củi bếp đất. Ta lấp sân một lát, xong ngay thôi.”
Trần Tiểu lời, đẩy cửa . Trần Giao Giao lấp mấy cái hố nhỏ trong sân, cẩn thận xem xét tay mới nhà.
Nàng đang thêu một cái túi tiền, đó thêu những bông hoa màu xanh.
“Cái ngươi dùng riêng để bán ?”
“Ta dùng riêng.” Trần Tiểu : “Cái của rách .”
“Cái đó mới ?”
“Ta để bàn, Trần Bình cẩn thận rớt chậu than cháy hỏng .”
Trần Tiểu thích tự những món đồ màu sắc sặc sỡ, quần áo thường ngày cũng cố gắng may những kiểu hoa văn khác biệt.
Cái ví tiền của nàng thêu tỉ mỉ, lẽ cũng giống như bộ quần áo đây, thêu đầy hoa. Trần Giao Giao một lúc thấy nhàm chán liền ôm mấy bó cỏ khô năm nay về đan nón.
Thời gian thấm thoắt đến giữa trưa, Trần Tiểu cũng về nhà nấu cơm .
Trần Giao Giao tự hầm một bát cơm dưa chuột, như khi để một đĩa cho Ngưu Nhị. Ăn xong cơm, nàng xách thùng nhà lấy nước thì thấy Vương quả phụ ở nhà bên cạnh hét lên một tiếng: “Mẫu ơi…”
Giọng nàng bi thương, hiển nhiên là tiếng mắng mỏ giận dữ. Trần Giao Giao một lúc, liền thấy Vương quả phụ rống lên.
Rửa xong nồi, nàng cũng ngoài, nhà ngủ một giấc. Khi tỉnh dậy thì thấy cửa nhà Vương quả phụ đông .
Ngô Tín và Ngô Nguyên cùng vài cũng mặt, nàng lúc đang m.a.n.g t.h.a.i cũng tiện qua đó, chỉ ở cửa ngó mấy . Vương Nga thấy liền tới.
Kéo nàng nhà, miệng vẫn quên trách móc: “Ngươi đang m.a.n.g t.h.a.i đó, ít đến những nơi đó thôi, lỡ động đến hài t.ử thì ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-lam-nong-ga-cho-ga-ngoc-trong-thon/chuong-199.html.]
“Mất ?”
“Mất .” Vương Nga thở dài: “Ăn cơm xong, Vương quả phụ rửa nồi một lát thì bà trút thở cuối cùng.”
“Đừng thấy Vương quả phụ ngày nào cũng hầu hạ bà mà phiền lòng, nhưng một khi thật sự mất , trong lòng luôn khó tránh khỏi đau buồn.”
“Người mất , mấy cô em chồng nhà họ Hứa sẽ đến ?” Nàng vẫn nhớ mấy đó chạy đến kiếm chác và trộm lương thực.
“Cái còn xem Vương quả phụ. Nếu thì chắc chắn sẽ gây chuyện, còn nếu , e rằng còn gây loạn dữ hơn.”
Nàng ứng tiếng, tự nhà, với Vương Nga: “Thím cứ lo công việc , sẽ ngoài .”
“Được.” Vương Nga dặn dò nàng: “Ngươi về phòng , đừng ngoài loanh quanh.”
Lúc cũng gần đến giờ Ngưu Nhị về, khi Vương Nga , nàng cài then cửa, về phòng phụ. Vừa đặt m.ô.n.g xuống ghế thì thấy cánh cổng sân kẽo kẹt một tiếng.
Ra ngoài thì thấy là Ngưu Nhị về.
Nàng vội vàng bếp hâm cơm, Ngưu Nhị đặt xe xong rửa tay thì hỏi: “Nhà Vương quả phụ chuyện gì ?”
“Triệu nãi nãi mất .”
Ngưu Nhị gật đầu, xuống ghế : “Lát nữa cũng qua một chút.”
Đổ cơm dưa chuột thẳng nồi xào, nhanh nóng.
Ngưu Nhị ăn nhanh, nàng chằm chằm một lúc, thấy đĩa cơm sắp hết, lúc mới do dự hỏi: “Hai cái bánh bao của đủ ăn ?”
“Đủ , việc ngoài trời ăn nhanh một chút còn thể ngủ một lát, quen .”
Nàng gì thêm, dậy đổ ít nước nồi, với Ngưu Nhị sắp ngoài: “Tối nay nấu cháo ?”
“Được.” Ngưu Nhị : “Ta qua đó một chút, sẽ về ngay.”
Hắn nhanh quả thật là chỉ một lát. Trong nhà nhóm lò than, Trần Giao Giao ghế thành nốt phần cuối cùng của cái nón.
Hắn cởi quần áo , vật xuống giường, : “Đàn ông trong thôn bàn bạc xong chuyện chôn cất . Nhà Vương quả phụ đàn ông, vả cũng mối thông gia với nhà họ Ngô, nên đa việc vẫn do nhà họ Ngô quản. Ngày mai vẫn chở củi, mấy ngày nay nàng cứ ở nhà, đừng ngoài, kẻo vướng tang khí.”
“Chở ? Vẫn là tiệm bánh bao ?”
Mèo con Kute
“Tiệm dầu mè bên cũng cần hai xe, ngày mai sẽ chở đến đó .”
“Ta .” Trần Giao Giao gật đầu.
Ngưu Nhị chuyện một lúc ngủ , Trần Giao Giao cho thỏ ăn một ít cỏ bếp nấu cơm.
Cháo rau dại nấu với bột kê và xào cải trắng với tóp mỡ.
Trần Kỳ Nguyên từ ngoài cửa bước , cũng lời nào, chỉ xuống ngưỡng cửa. Trần Giao Giao mấy , hỏi: “Ca ca của ngươi ?”
“Ở nhà.” Trần Kỳ Nguyên , mắt cũng nàng, ngón tay cứ cào cấu mặt đất.
Trần Giao Giao chút hiểu, ở cửa gọi Ngưu Nhị một tiếng.
Nàng nấu nhiều, chỉ đủ cho nàng và Ngưu Nhị ăn nên hỏi , chỉ gắp mấy đũa cải trắng cho ăn.
Trong cải trắng tóp mỡ, Trần Kỳ Nguyên lẽ nếm mùi thịt nên mắt bắt đầu đĩa.
Nàng định gắp thêm một đũa, một bàn tay nhỏ bẩn thỉu chìa , lấy miếng tóp mỡ mà nàng định gắp.
Sắc mặt Trần Giao Giao trong chốc lát biến đổi, đầu .
Trần Kỳ Nguyên nhét miếng thịt miệng, trong móng tay của bàn tay bắt thịt vẫn còn đất do đào bới lúc nãy. Nàng im lặng một lúc chọn cách gì.
Ngưu Nhị dậy lấy một cái bát, gắp miếng bắt đó tìm một đôi đũa đưa cho , giọng điệu bình tĩnh : “Dùng bát mà ăn.”
May mà Trần Kỳ Nguyên ngoan ngoãn nhận lấy, cắm đầu ăn mà gây chuyện nữa.
Ăn xong cơm, tiếng Trần Tam Thịnh gọi Trần Kỳ Nguyên vang lên.
Trần Kỳ Nguyên đáp, lập tức dậy bỏ chạy.
Đợi chạy khỏi cửa, Trần Giao Giao lúc mới đau đầu : “Đứa trẻ một chút cũng giống Tam Thịnh đáng yêu.”
“Tránh xa một chút là , lớn lên sẽ thôi…”