Xuyên Không Làm Nông Gả Cho Gã Ngốc Trong Thôn - Chương 211: ---
Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:59:40
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Buôn bán bất ngờ
Trần Giao Giao thu ghế liên tục ngáp ngủ, ngáp liền mấy cái. Vương Nga liếc nàng, : "Nàng thể cứ ngủ mãi, càng ngủ càng buồn ngủ, dậy vận động một chút sẽ tỉnh táo hơn."
"Ta hễ buồn ngủ là thích ngủ, ngủ vẫn thấy mệt."
"Vẫn là thể yếu ớt, ăn nhiều chút sẽ thôi."
"Một ngày ăn mấy bữa liền." Nàng dở dở , "Ăn sáng xong đến buổi trưa đói , ngủ dậy cũng sẽ đói, ăn tối xong vẫn còn ăn."
"Có gì ăn thì cứ ăn nhiều chút. Lúc mang Xảo Xảo, nãi nãi ngươi còn tưởng là con trai đó, cho ăn cũng tạm , tuy ngày nào cũng no căng, nhưng cũng đến nỗi đói lắm. Sau mang Xảo Diễm, ăn uống cũng vẫn . Đến khi mang Tam Thịnh, nãi nãi ngươi chắc nghĩ đẻ con trai, mỗi bữa chỉ cho một bát cháo loãng, chẳng chút dầu mỡ nào. Khi đó đói, đành tự nấu rau dại ăn, may mà lúc đó cũng nôn nghén, chút ít đó cũng coi như bụng . Đến khi mang Kỳ Nguyên mới thực sự ăn no."
"Gần đây con ăn khá nhiều."
Vương Nga thở dài một , : "Này, nghĩ kỹ , xem là nàng gả nhất, Ngưu Nhị tuy mấy mẫu ruộng nhưng cũng để nàng chịu thiệt thòi, sống một đời chẳng cũng chỉ vì miếng ăn ư."
"Xảo Xảo chẳng hơn ?"
Vương Nga bật , "Hiện giờ chỉ lo cho Tam Thịnh, Xảo Xảo và Xảo Diễm thì còn , cũng bận tâm nữa."
"Tam Thịnh còn nhỏ hơn Bình Nhi hai tuổi lận, thím lo sớm quá ."
"Làm chẳng đều như , một ngày cũng lúc nào an lòng. Bình Nhi cũng chẳng còn mấy năm nữa, cái đầu nhóc vọt nhanh đến mức sắp đuổi kịp nhị thúc của nàng ."
"Vậy vẫn còn kém chút."
"Cũng sắp , Bình Nhi còn lớn thêm nữa, sang năm là thể theo Ngưu Nhị ngoài việc , tích cóp ít tiền mua thêm đất, cưới vợ, ngày lành vẫn còn ở phía mà."
"Đất đai cũng dễ mua, kiếm tiền thì khó, tiêu tiền chỉ là chuyện trong chốc lát."
"Ai chứ. Số tiền nhị thúc và ông nội ngươi kiếm hai năm nay, bộ đều dùng cho nãi nãi ngươi uống t.h.u.ố.c . Nếu bệnh tình thuyên giảm thì còn gì, vấn đề là bạc thì hết mà cũng chẳng khỏe hơn, cứ thế chẳng còn tốn bao nhiêu nữa, đó là gánh nặng mà những nhà bình thường như chúng thể gánh vác nổi..."
"Hôm qua con gặp , suýt chút nữa nhận ."
Vương Nga ở nhà dám những lời , nhưng ở đây nhiều kiêng dè, "Uống t.h.u.ố.c hai năm mà thấy đỡ, chi bằng uống còn hơn."
"Hiện giờ vẫn còn uống ?"
"Hai ngày uống là nãi nãi ngươi kêu đau chỗ đau chỗ , hôm qua đến chỗ lang trung bốc năm thang t.h.u.ố.c nữa ."
"Lang trung ý khuyên nãi nãi đến huyện hoặc trấn xem thử, nhưng nãi nãi ngươi chê đắt, sống c.h.ế.t chịu ."
"Đi xem cũng , lỡ mà chữa cũng đỡ tốn tiền thuốc."
"Ai chứ, nhị thúc ngươi cũng cãi nổi nãi nãi ngươi."
"Còn ông nội thì ?"
"Ông nội ngươi bảo cứ uống mấy thang t.h.u.ố.c xem , thì hẵng đến trấn, e là cũng ngày cụ thể nào..."
Mèo con Kute
Trần Giao Giao gật đầu, hỏi: "Năm nay nhị thúc và họ cũng đến huyện ?"
"Người ở nơi nhỏ bé như chúng cũng chỉ đến huyện thôi, ông nội ngươi , tuổi tác cao, chân cẳng , cũng khó tìm việc."
"Những ngày con thấy, cứ tưởng đến huyện ."
"Chân , đang ở nhà nghỉ ngơi đó."
"Trấn và huyện chỉ lớn , ngay cả chúng ở xa thế cũng đến huyện, huống hồ là ở quanh huyện, quả thực dễ tìm việc."
"Ai chứ, cũng chỉ Ngưu Nhị may mắn, năm nào cũng ngủ ngoài đường. Nhị thúc và họ năm ngoái ngủ ngoài đường nửa tháng, mấy ngày mới lác đác nhận vài việc, ăn ngon ngủ yên..."
Trần Giao Giao ném một cành củi chậu lửa, đáp lời.
Tháng tư, mấy ngày mưa, nhà Phương Tiểu Đào là những đầu tiên xuống đồng trong thôn.
Tuân theo nguyên tắc gieo sớm đỡ việc sớm, Trần Giao Giao cũng định buổi chiều đồng. Nàng tìm hạt giống và công cụ , tự đun một ấm nước cho .
Phân bón cần dùng cho ruộng Ngưu Nhị gánh rắc khi cày xới, nàng chỉ cần gieo hạt là .
Buổi trưa nàng vẫn dùng cơm như thường lệ, sợ buổi chiều đói bụng nên còn tự hấp thêm mấy cái màn thầu. Sắp xếp xong xuôi nàng mới trở về phòng ngủ.
Trên đồng nhiều bóng bận rộn. Trần Giao Giao gieo hai hàng nghỉ một lát. Trần Tiểu và Trần Bình thì nhanh nhẹn, chớp mắt một cái xong nửa mẫu đất nhỏ.
Mặt trời lặn, trong thôn rủ về nhà. Phương Tiểu Đào gần nàng, khẽ hỏi: "Nàng thấy ? Có mệt ?"
Nàng gật đầu, : "Nhà nàng xây mấy gian phòng ?"
Dịp Tết nàng hầu như khỏi nhà, ngay cả tân nương của Trần Tứ cũng là mấy hôm nàng và Trần Tiểu đào cỏ mới gặp.
Khuôn mặt vuông vắn, dáng nhỏ bé, nhưng tính tình hòa nhã, gặp mặt còn đôi ba câu.
"Bốn gian." Phương Tiểu Đào ngượng ngùng về phía mấy .
Trần Giao Giao hiểu ý, giọng cũng nhỏ nhiều: "Nhà cửa xây xong sẽ tiện lợi hơn, tự sống cuộc đời của , đừng nghĩ nhiều."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-lam-nong-ga-cho-ga-ngoc-trong-thon/chuong-211.html.]
"Phải." Phương Tiểu Đào lúc mới : "Ta vốn định xây ba gian, nghĩ nếu mấy đứa trẻ trở về, chen chúc cũng chỗ ngủ nên xây thêm một gian."
"Vậy thì quá. Mấy hôm nay nàng hãy phơi khô lương thực trong nhà , kẻo ẩm mốc."
"Đang phơi , giờ phòng lương thực cũng lớn, bao nhiêu lương thực cũng chứa hết."
Mãi đến tận cửa nhà, lúc chia tay Phương Tiểu Đào mới khẽ : "Tiểu Hoa cũng sắp gả ."
"Khi nào ?"
"Tháng ." Nàng mím môi tủm tỉm, "Người ở thôn Tiểu Điền, gia cảnh bình thường, nhưng nam nhân thì là một thật thà, chăm chỉ."
"Vậy thì quá."
Phương Tiểu Đào gật đầu, "Ta về đây." rời .
Nàng ném cỏ đào buổi sáng cho gà, ném thêm ít cỏ cho thỏ, đó bếp nấu cơm.
Rau xanh trong vườn lớn hơn nhiều, trồng khá nhiều, nàng nhổ mấy cây định nấu mì ăn.
Trong bột lúa thêm chút bột mì trắng, nhào một nửa thì thấy tiếng "Dừng." ngoài cổng.
Cửa sân đóng kín nên nàng thấy là ai. Trong lòng nghĩ chẳng lẽ là Xảo Xảo, thì cửa nhà nàng đẩy .
Đại cữu mẫu Tôn Nguyệt Nương và nhị cữu mẫu Lý Mai bước .
Nàng bất ngờ, kịp để ý đến bột mì tay liền ngoài, ngạc nhiên hỏi: "Các thím đến đây?"
"Tổ mẫu của con sợ con mệt mỏi, nên sai chúng qua xem thử, nhà con bắt đầu gieo hạt ?"
"Buổi chiều con gieo một ít . Các thím mau ạ."
"Hậu viện nhà con chỗ buộc lừa ?" Lý Mai hỏi, chợt cũng nhớ hình như chỗ.
Trần Giao Giao nghĩ một lát, quả thực hình như . Hậu viện vườn rau, phá hỏng thì . Vậy nên nàng : "Dùng gậy đóng cọc buộc ở góc tường ạ."
"Như dơ bẩn lắm."
"Hậu viện chỗ ạ."
"Được , cứ buộc ." Tôn Nguyệt Nương giúp đưa lừa , hỏi: "Con đang nấu mì nướng bánh ?"
"Nấu mì ạ. Các thím cứ nghỉ ngơi , con nấu cơm."
"Sao thể để con nấu chứ." Tôn Nguyệt Nương bếp, thấy cái chậu rửa mặt đặt đất liền rửa tay : "Con xuống , là , xe lừa mệt."
Trần Giao Giao từ chối nữa, nhào nốt bột tay bưng chậu : "Con đào mì đây."
Tôn Nguyệt Nương đáp một tiếng, đổ chút nước nồi nhóm lửa bếp.
Trần Giao Giao đào mì về, nàng lập tức nhào bột, còn quên hỏi: "Con gà đang phơi ở sân nhà con là hai con gà dịp Tết ư!"
"Phải ạ." Nàng : "Hôm nay muộn , ngày mai chúng con sẽ nấu ăn."
"Đừng nấu, nhà , con cứ phơi khô để dành , cũng là một món lương thực qua mùa đông."
Lý Mai buộc lừa xong từ hậu viện kéo thêm ít cỏ ném xuống đất cho lừa ăn, đó cũng bước , "Giúp con gieo xong hạt là chúng về ."
"Vậy thì phiền phức quá, nhà con chỉ ba mẫu đất thôi, giờ vẫn còn sớm mà, một con từ từ cũng ."
"Ngưu Nhị con nôn mửa dữ dội, tổ mẫu con yên tâm, nên sai chúng qua xem thử. Có xe lừa cũng phiền gì, chúng còn giúp trong thôn mang mấy con thỏ về nữa."
"Người trong thôn ?"
"Phải đó." Tôn Nguyệt Nương : "Mấy con thỏ mang về giờ con , họ thấy thế cũng mua hai con về nếm thử. Vừa tổ mẫu con sai chúng qua đây, tiện thể mang về luôn."
"Vậy thì quá ." Trần Giao Giao cũng , "Thỏ cái trong nhà đều con , thỏ đực sinh năm ngoái con còn lo bán , định thịt luôn đây ."
"Mấy con ?"
"Mười tám con lận ạ."
"Ôi." Tôn Nguyệt Nương lập tức : "Vậy chúng đến đúng lúc ."
"Họ mấy con ạ?"
"Ta cũng nhà con bao nhiêu, nhưng , sẽ mang hết về. Đến lúc đó trong thôn bán hết thì sẽ mang chợ bán."
Trần Giao Giao thì thực sự , vốn dĩ nuôi thỏ là để bán lấy tiền, tuy rằng phơi khô để dành lương thực cũng , nhưng thể quan trọng bằng việc bán lấy tiền chứ.
Mì cán xong, Tôn Nguyệt Nương mở nồi vứt mì xuống, bỏ những loại rau yêu thích . Trần Giao Giao thấy mới nhớ quên lấy trứng, một tiếng vội vàng chạy tới phòng lương thực.
Ba quả trứng, mỗi một quả. Nàng ăn một bát mì, Tôn Nguyệt Nương và Lý Mai mỗi ăn thêm nửa bát.
Trong phòng, giường rộng rãi, ba chen chúc một chút cũng ngủ .