Xuyên Không Làm Nông Gả Cho Gã Ngốc Trong Thôn - Chương 219: Ngưu Thanh Phong ---

Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:59:48
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Có xe lừa nên Ngưu Nhị cũng trở về sớm. Ba đang chuyện cửa bếp, kéo xe , đưa muối thô cho nàng, dắt lừa hậu viện.

 

Trần Giao Giao sợ hỏng vườn rau nên vội vàng theo xem.

 

May mắn là Ngưu Nhị nhốt lừa chuồng gà, còn bốn con gà thì nhốt lồng.

 

Trên cây vốn dĩ nhiều quả, khi nàng g.i.ế.c thỏ thấy nhưng với tới . Ngưu Nhị giẫm chân lên cành cây, vươn tay hái xuống.

 

Nàng lau lau tay đút một quả miệng .

 

Da thỏ đang phơi mái chuồng thỏ, Ngưu Nhị liếc : "Ta quét sân phơi lúa đây."

 

"Được." Nàng chia quả cho hai vị dì hai.

 

Ngưu Nhị rửa mặt qua loa nhà xem con trai. Ra ngoài, mới cầm chổi quét sân, vác lúa phơi.

 

Thứ họ cần phơi là lúa năm ngoái. Ngưu Nhị chỉ vác năm bao, trải bao tải xuống đất đổ lúa lên phơi.

 

Bốn con thỏ chỉ luộc hai con, hai con còn đang phơi trong sân.

 

Vốn dĩ họ chỉ đến thăm xem Trần Giao Giao m.a.n.g t.h.a.i thế nào, giờ đây đứa trẻ sinh, chiều nay họ định trở về.

 

Trần Giao Giao giữ họ thêm hai ngày, nhưng khi bà nội và ông nội của họ đến, nàng đành thôi.

 

Hôm nay Ngưu Nhị mệt, ngủ trưa dậy liền bắt đầu g.i.ế.c thỏ.

 

Trần Giao Giao đun nước muối, ngâm thỏ sạch nước muối một lát treo sân phơi.

 

Nắng tháng bảy gay gắt vô cùng, phơi một lát mà da gần khô.

 

Trần Giao Giao tìm vài cành cây thô chằng ngang lồng n.g.ự.c thỏ cho hả để phơi, tránh việc phơi đều mà ẩm mốc bên trong, đem gà khô phơi đó trong nhà phơi .

 

Thỏ nhiều vô kể, Ngưu Nhị g.i.ế.c cả buổi chiều cũng chỉ hơn chục con. Hậu viện nồng nặc mùi nội tạng và thịt tanh. Nàng đùa: "Nếu trong nhà một con ch.ó thì , tiếc là , phí hoài những thứ ."

 

"Thứ đó cũng tốn lương thực." Chàng nghĩ thêm: "Chó cũng ăn cám, nếu nàng nuôi thì cũng thể nuôi một con."

 

"Chưa nhà ai ch.ó con cả."

 

"Bữa khác giúp nàng tìm một con."

 

"Thật sự nuôi ư?" Nàng hỏi.

 

Ngưu Nhị gật đầu, nàng: "Trong nhà nhiều đồ, nó ở giữ cửa cũng , ngoài nàng cũng an lòng hơn."

 

"Được." Nàng gì thêm.

 

Trước đây khi Ngưu Nhị , trong nhà quả thực quạnh quẽ. Bây giờ con , nhưng dù cũng chỉ là một hài nhi, thêm một con ch.ó là nhất.

 

"Chàng cũng sắp ư?"

 

Chàng gật đầu: "Lên xem việc gì ."

 

"Chàng đến chỗ đó nữa ?"

 

"Bên đó giờ tìm , đợi lên xem , nếu đủ thì tìm việc khác."

 

Trần Giao Giao liền xót xa: "Chàng đừng về đây gì, việc như nếu bỏ lỡ, ngoài còn tìm việc nữa ."

 

"Không ." Ngưu Nhị lắc đầu: "Ta chuyện với Sinh ca và mấy họ , họ nhận việc nếu đủ thì cũng chỉ tìm phu khuân vác tạm thời, việc xong đến việc tiếp theo là ."

 

Mèo con Kute

"Vậy thì ." Nàng an tâm hơn chút: "Khi nào , sẽ sửa soạn đồ đạc cho ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-lam-nong-ga-cho-ga-ngoc-trong-thon/chuong-219-nguu-thanh-phong.html.]

 

"Khoan , đợi sửa soạn xong ."

 

"Nhiều thế thì g.i.ế.c đến bao giờ mới xong."

 

"Mai chúng cùng g.i.ế.c." Ngưu Nhị : "Nàng dường như dám xuống tay."

 

Các phu nhân trong thôn g.i.ế.c gà gì đó đều là chuyện dễ như trở bàn tay, nhưng Trần Giao Giao thì khác, thỏ thì nàng thể vặn cổ , nhưng nếu là g.i.ế.c gà, gà giãy giụa trong tay nàng vẫn cảm thấy sợ hãi.

 

"Thỏ thì dám." Nàng : "Mấy con thỏ sáng nay là do vặn cổ, còn da là do dì cả và dì hai lột."

 

"Vậy thì ngày mai sẽ dạy nàng cách g.i.ế.c. Thỏ cứ g.i.ế.c một ít, ngày mai đ.á.n.h xe chợ bán một chuyến, nếu bán hết thì g.i.ế.c tiếp."

 

"Bán thỏ cái ư?" Nàng thấy, Ngưu Nhị g.i.ế.c là thỏ đực.

 

"Một lứa thỏ đẻ thỏ cái nhiều hơn thỏ đực. Năm ngoái thì giữ giống nên nỡ, năm nay nhiều thì , thứ một khi chúng tự nuôi thì cũng chẳng khác gì lương thực, đừng tiếc mà ăn."

 

"Thỏ giống thì tạm thời giữ nữa, là đủ . Cuối năm sẽ xử lý thỏ giống năm nay giữ những con mới. Trong nhà sẽ thêm vài cái lồng phòng ngừa. Thời tiết lạnh, chỉ cần tìm thứ gì đó che nắng là , đến mùa đông sẽ bán hết."

 

"Đều theo ."

 

Nàng giúp đỡ xách đồ, chợt : "Hôm nay dì cả và các vị còn tiện thể nhắc đến chuyện của Trần Tiểu, dì hai còn mai mối cho Bình nhi một mối hôn sự, là cháu gái của nàng , Bình nhi ngại ngùng cả ."

 

"Cứ định cũng ." Ngưu Nhị : "Trước đây Bình nhi hỏi , việc ở huyện thành dễ tìm ."

 

"Ta vẫn thấy thằng bé còn quá nhỏ."

 

"Không nhỏ ." Ngưu Nhị : "Người trong thôn ngoài kiếm sống sớm lắm, Bình nhi vóc cũng nhỏ, thật sự tìm việc, chỉ cần nó vác đồ cũng sẽ nhận."

 

"Khi đó bao nhiêu tuổi thì ?"

 

"Mười tuổi. Trước đây cũng cao lớn, sức lực cũng lớn, khi tìm việc thì chủ quán bảo vác lúa, vác thì họ mới nhận , chỉ là tiền công thấp hơn khác một chút, vài ngày khi thì họ mới tăng tiền công cho ."

 

"Bình nhi từng đến huyện thành, chắc cũng sợ tìm việc."

 

"Năm cứ để nó theo trong thôn ngoài, chỗ cần , nó theo cũng chẳng gì."

 

"Vậy đến lúc đó hãy với thằng bé ." Nói xong nàng : "Không định đặt tên cho con trai ? Ta thể cứ gọi nó Đại Đầu Đại Đầu mãi chứ?"

 

"Đợi đến trấn hỏi thăm. Trong trấn chữ."

 

"Chắc là cần bạc chứ?"

 

Ngưu Nhị liếc nàng một cái: "Miệng của kẻ sĩ đều quý giá, nên việc đặt tên tự nhiên cũng đắt."

 

"Thôi bỏ ." Nàng : "Dù thằng bé phần lớn cũng sẽ sống ở trong thôn, chúng cũng khả năng cho nó học. Chẳng vẫn tên hèn dễ nuôi , chúng tự đặt lấy là ."

 

Ngưu Nhị im lặng, nhíu mày chần chừ một lúc lâu, bỗng : "Gọi là Ngưu Sơn? Ngọn núi trong thôn ư?"

 

"...Ngưu Thanh Phong hơn ?"

 

"Được." Chàng gật đầu: "Cái tên của nàng khá , cứ gọi Ngưu Thanh Phong ."

 

Nàng dở dở : "Cứ thế mà định ?"

 

Chàng gật đầu: "Nàng đúng, dù thằng bé cũng là lao động đồng, chỉ cần no bụng là , tên tuổi quan trọng. Hơn nữa thấy Ngưu Thanh Phong cái tên khá , để trong thôn đặt tên, e rằng cũng đặt cái tên như ."

 

"Được." Nàng : "Vậy cứ gọi là Ngưu Thanh Phong , tên gọi ở nhà thì cứ là Đại Đầu, đều gọi quen ."

 

Chỉ cần thằng bé lớn lên với mắt lé mũi lệch, còn việc gọi tên gì thì trong thôn cũng sẽ trêu chọc, cái tên gọi ở nhà Đại Đầu cứ thế ấn định.

 

 

Loading...