Xuyên Không Làm Nông Gả Cho Gã Ngốc Trong Thôn - Chương 51: ---BÀY BÁN GÀ CON

Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:56:47
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Miếng thịt đó khi chiên rắc một nắm muối hạt, giờ muối thấm thịt, ăn mặn chát.

 

Nàng hầm dưa chuột với thịt, cho thêm chút nước hầm thêm một ít mì.

 

Cứ thế mà trung hòa, vị mặn của thịt cuối cùng cũng nhạt .

 

Múc một bát lớn đầy ắp bảo Trần Bình mang sang cho Ngưu Nhị, bọn họ bên ăn cơm xong, liền thấy Ngưu Nhị về phía .

 

“Ngưu Nhị ca.” Trần Bình như dâng bảo vật : “Đệ dẫn ca xem cây con trong nhà.”

 

Cây con trồng gần bức tường giáp nhà họ Ngô, hai cây, dài bằng một bàn tay.

 

Hắn một cái, hỏi: “Đại tỷ trồng ?”

 

, Đại tỷ bảo chúng gọt vỏ ngoài , đợi hạt bên trong nảy mầm mới trồng.”

 

“Trong vườn rau còn nhiều lắm, Đại tỷ đến lúc đó sẽ cho nhà thím hai một cây, còn mang chợ bán lấy tiền.”

 

“Là một cách .” Ngưu Nhị suy nghĩ cũng : “Cho một cây .”

 

“Hai cây , một cây là của nhà, một cây là cho ca đấy.” Nói xong Trần Bình : “Đại tỷ đó.”

 

Trần Giao Giao ở trong bếp thấy, cảm thấy hổ vô cùng.

 

Ngưu Nhị về phía nhà bếp một cái, “Ta về đây.” rời .

 

Mèo con Kute

Sáng hôm đúng là ngày họp chợ, hiện giờ Vương Nga tiện chợ nên Trần Xảo Diễm mang đồ .

 

Trần Tiểu trong giỏ xách chiếc khăn tay và vài túi thơm của cũng nằng nặc đòi .

 

Trần Bình ở nhà đan giỏ nên .

 

Nàng xách vài chiếc giỏ và đĩa, cùng một giỏ rau dại theo trong thôn chợ.

 

Đến cổng thôn, từ xa thấy bóng đêm, mới nghĩ đó Ngưu Nhị thì Trần Xảo Diễm : “Đó là Ngưu Nhị.”

 

Nàng ừ một tiếng cũng để ý.

 

Chợ đông , là bán hạt giống rau và khăn tay.

 

Phụ nữ ở đây gì khác, chỉ thể chút thêu thùa để kiếm thêm chút tiền tiêu vặt.

 

Bên cạnh một thím bán trứng gà, Trần Giao Giao mới chợt nhớ sáng nay quên gì.

 

Bọn họ xuống lâu, một phụ nữ tới chỉ rau dại của nàng hỏi: “Bao nhiêu tiền?”

 

“Hai văn một giỏ.”

 

Giỏ rau trông vẻ nhiều, nhưng khi nén chặt thì cũng chỉ một chậu nhỏ.

 

Người phụ nữ cũng mặc cả, lấy hai đồng tiền.

 

Trần Giao Giao đổ rau dại giỏ của nàng .

 

Đợi xa mới kìm nén sự phấn khích: “Lần nhanh chóng đào rau dại đến bán.”

 

Trần Xảo Diễm cũng ngờ rau dại đầy núi thế mà cũng thể đổi lấy tiền.

 

Vẫn gật đầu: “Vậy kỳ họp chợ tới chúng đến.”

 

“Được, buổi tối đào một túi, ngày hôm mang đến, cũng tươi, bán rẻ cũng , thứ đầy núi, chúng cũng thiệt.”

 

Nàng mang nhiều hạt giống rau, chỉ sáu gói.

 

Một văn tiền một gói nhanh bán hết, khăn tay của Trần Tiểu cũng bán hai cái, lúc đang nắm bốn đồng tiền ngẩn , vẻ mặt vui mừng khôn xiết.

 

Đã chuyện nên nàng cũng nhắc đến chuyện tiền bạc.

 

Không ngờ Trần Tiểu cầm tiền trong tay một lúc, chủ động đưa tiền cho nàng.

 

Trần Giao Giao kinh ngạc lướt qua mặt , chỉ thấy mặt , gọi một phụ nữ ngang qua tiếp tục rao bán.

 

Duyên phận giữa với thật kỳ diệu, bà lão gặp , quai giỏ tay bà đứt, thịt và rau bên trong cũng rơi , bà đang khó khăn nhặt ở giữa đường.

 

Nàng qua giúp nhặt lên, xung quanh, vẫn : “Sợi dây phía đứt , bà ôm về tháo quai giỏ , dùng dây buộc ở phía .”

 

Bà lão gian hàng của nàng : “Ta còn tưởng ngươi mua một cái ở chỗ ngươi chứ.”

 

“Cái của bà vẫn dùng , mang về sửa .”

 

“Ta già sửa .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-lam-nong-ga-cho-ga-ngoc-trong-thon/chuong-51-bay-ban-ga-con.html.]

 

“Vậy để giúp bà sửa , bà về dùng dây buộc .

 

Sau khi giỏ đan xong, hình dáng của cành liễu sẽ cố định, chỉ cần nhét quai giỏ khe hở cũ là . Trong tay nàng dây, đành ôm giỏ trả cho bà: “Bà cứ ôm lấy đừng nhấc lên thì sẽ đổ nữa .”

 

Bà lão nhận lấy .

 

Trần Xảo Diễm khó hiểu hỏi: “Sao tỷ bảo bà mua một cái ở chỗ tỷ?”

 

“Bà ngốc, bà lão chúng cũng coi như quen , vạn nhất còn thể ăn với bà thì , hà cớ gì vì một cái giỏ mà để ấn tượng cho khác.”

 

“Tỷ cũng .” Trần Xảo Diễm còn bận tâm nữa.

 

Khăn tay của , chỉ cần yên một chỗ cũng đến xem, mặc dù mua nhiều nhưng cũng kiếm mười mấy đồng tiền.

 

Chợ gian hàng bán gà con, nghĩ đến lời , nàng vẫn qua hỏi.

 

“Mười đồng một con.”

 

Trần Giao Giao bán hàng: “Bây giờ chợ mới họp bao lâu, đợi chợ sắp tan hỏi .”

 

Lần nàng mua mười văn tiền hai con lớn như , xem đúng là mua giá hời.

 

“Cũng .” Trần Xảo Diễm gật đầu: “Mẹ bây giờ gà con cũng chỉ tám đồng một con thôi.”

 

“Đợi thêm chút nữa .” Nàng .

 

Hôm nay việc buôn bán giỏ cũng , chỉ bán một cái, đĩa cũng chỉ bán hai cái.

 

Thấy chợ còn ai, bọn họ thu dọn đồ đạc hỏi bán hàng.

 

Một buổi sáng trôi qua, những chú gà con sáng sớm còn tinh thần phấn chấn thì giờ héo hon, rúc lồng trông uể oải.

 

Trần Giao Giao chỉ một con: “Con nóng c.h.ế.t .”

 

Trần Xảo Diễm xong lập tức : “Thôi , mua nữa, gà của chút tinh thần nào.”

 

“Con là do nóng quá, gà vấn đề gì , các cô mang về cho uống chút nước là sẽ khỏe ngay thôi.”

 

“Thôi .” Trần Xảo Diễm thật sự sợ hãi, nếu mua về mà chuyện gì, sẽ đ.á.n.h c.h.ế.t mất.

 

“Mấy đồng một con?” Trần Giao Giao vẫn hỏi một câu.

 

Lời sắp thốt của bán hàng bỗng đổi ý, : "Tám đồng."

 

"Thôi bỏ ." Trần Xảo Diễm kéo nàng. "Ta thật sự dám mua."

 

"Sáu đồng bán ?"

 

Người bán hàng trợn tròn mắt: "Giá thấp nhất cũng tám đồng."

 

"Gà của ngươi yếu ớt quá, mua về cũng sợ c.h.ế.t. Ngươi sáu đồng, chỉ mua ba con."

 

Người bán hàng chằm chằm lồng gà, sáng sớm y nghĩ bán nhanh nên mang nước. Nào ngờ... nước bên cạnh đắt đỏ, y cũng sợ, c.ắ.n răng cũng đồng ý.

 

"Giao Giao." Trần Xảo Diễm khuyên nàng. "Đường về của chúng còn dài lắm, nhỡ c.h.ế.t đường thì ?"

 

"Không ." Nàng chớp chớp mắt ở nơi bán hàng thấy. "Ngươi cũng mua vài con ."

 

Trần Xảo Diễm vội lắc đầu: "Ta mua."

 

Nàng cũng ép buộc, thấy ông chủ bắt gà, vội : "Cái lồng ngươi cũng tặng luôn , nó rách nát thế ."

 

Ông chủ nàng: "Vậy thì ngươi đưa thêm một văn tiền."

 

"Thôi bỏ ." Trần Xảo Diễm kéo nàng một cái. "Không lồng cũng khó cầm."

 

"Tặng ngươi." Ông chủ lập tức .

 

Chọn gà xong, trả tiền, nàng đến quán xin một bát nước, từng ngụm một nhả nước lòng bàn tay cho gà uống.

 

Uống nước xong, mấy chú gà con cuối cùng cũng sức sống hơn.

 

Nàng bưng bát nước còn , nhỏ giọng với Trần Xảo Diễm: "Chúng mua nhiều, mua bát nước cho gà con uống tính vẫn là lời."

 

"Người bán vẫn , mau mua ."

 

Trần Xảo Diễm do dự một lát vẫn .

 

Nàng mua năm con, nước còn trong nửa bát cũng cho uống hết, mấy chú gà con cũng líu lo kêu lên.

 

 

Loading...