Xuyên Không Làm Nông Gả Cho Gã Ngốc Trong Thôn - Chương 60: ---

Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:56:57
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

--- Phương Tiểu Đào Mất Tích ---

 

Lúc bên ngoài việc , trong ruộng cũng việc , những nam nhân trong thôn hoặc là tụ tập ở đầu làng trò chuyện hoặc là trong nhà.

 

Thấy Ngưu Nhị cũng trở về, thôn trưởng vội vàng hỏi, “Ngưu Nhị cũng về ?”

 

“Không việc thì về thôi.”

 

Ngưu Nhị nhiều lời, xong cũng để ý đến bọn họ mà thẳng qua.

 

Mãi đến khi xa, Trần Tiểu vẫn đầu , “Bọn họ đang chúng .”

 

“Kệ bọn họ .”

 

Nhà Ngưu Nhị ở gần, nàng đưa tay nhận lấy chiếc gùi cùng Trần Tiểu về nhà.

 

Trong nhà Trần Bình ngủ , Trần Tiểu sân chạy ngay bếp.

 

Trong nồi bếp cháo ủ ấm, Trần Tiểu chạy vẫy tay với nàng, vui vẻ , “Trong nồi đồ ăn .”

 

“Muội ăn , đặt đồ sẽ ngay.”

 

Nàng đặt đồ hậu viện, tiện thể qua vườn rau, đó vệ sinh, rửa tay sạch sẽ mới bếp.

 

Trần Tiểu ăn gần xong, bát đũa l.i.ế.m sạch bong.

 

Nàng đến lu nước múc một ít nước rửa bát, nồi, đó bưng nửa muỗng nước đổ nồi.

 

“Muội ngủ , rửa cho.” Trần Giao Giao .

 

Trần Tiểu “Ừ” một tiếng, đặt bát đũa xuống về phòng.

 

Cháo ủ trong nồi nhừ nát, nàng nhanh chóng ăn xong, loáng một cái rửa nồi sạch sẽ, cũng nhanh chóng về phòng.

 

Trong phòng Trần Tiểu ngủ , lúc bên ngoài mặt trời lớn, trong phòng cũng oi bức.

 

Nàng xuống, đầu óc còn kịp nghĩ ngợi gì thì mất ý thức.

 

Khi tỉnh , nàng thấy tiếng ai đó chuyện bên ngoài, là Trần Bình.

 

Trần Bình thể tự lẩm bẩm, rõ ràng trong nhà còn khác.

 

Nàng bò dậy ngoài xem, phát hiện là Ngưu Nhị đến.

 

Ngưu Nhị và Trần Bình đang ghế đẩu chuyện gì đó, thấy tiếng cửa phòng “kẽo kẹt” phía , cả hai cùng đầu .

 

Thấy là nàng, Trần Bình cũng , “Đại tỷ, Ngưu Nhị ca đến .”

 

Trần Giao Giao y, “Sao ngủ thêm một lát nữa?”

 

“Ngủ dậy .” Ngưu Nhị với vẻ mặt tươi , “Có hạt giống rau ? Ta cũng trồng một ít, bây giờ còn kịp ?”

 

“Vẫn kịp, chỉ là muộn một chút thôi.”

 

“Không .” Ngưu Nhị .

 

Trần Giao Giao tìm hạt giống rau, khi ngoài thì thấy Trần Tiểu cũng tỉnh, tóc tai bù xù, rõ ràng là vẫn còn mơ màng.

 

“Muội phòng tháo chăn lát nữa giặt, còn quần áo của cũng bẩn , luôn .” Nàng đầu Trần Bình, “Bình nhi cũng .”

 

Trần Bình gật đầu, phòng tháo chăn quần áo.

 

Đợi nàng ném cỏ cho gà xong trở về thì thấy trong chậu chất đầy một đống cao ngất.

 

“Xong đại tỷ.” Trần Tiểu nhắc nhở nàng.

 

“Biết .” Nàng đáp một tiếng cũng về phòng quần áo. Khi nàng ngoài thì Ngưu Nhị cũng theo.

 

Cái chậu nặng, Ngưu Nhị nhận lấy từ tay nàng bưng . Đi ngang qua nhà họ Cao thì thấy bên trong ồn ào cãi vã, kèm theo tiếng của phụ nữ và tiếng c.h.ử.i rủa của đàn ông.

 

Trong mắt Trần Giao Giao thoáng qua một tia chán ghét.

 

Vợ hai của nhà họ Cao, Phương Tiểu Đào, gả về mười mấy năm chỉ sinh con gái mà sinh con trai. Vì chuyện , nàng ít chồng là Cao T.ử Long và chồng Điền Tiểu Lan đ.á.n.h đập.

 

Chuyện sinh con gái con trai do một phụ nữ quyết định, đáng tiếc trong thời đại lạc hậu , tội đều đổ lên đầu phụ nữ.

 

Đi ngang qua nhà họ Ngưu, nàng từ chối yêu cầu của Ngưu Nhị giúp nàng mang đồ đến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-lam-nong-ga-cho-ga-ngoc-trong-thon/chuong-60.html.]

 

Bên bờ sông ít đang giặt quần áo, trong đó còn Hứa Hồng Mai sắp thành và Ngô Thúy Bình thành .

 

Hiện tại chuyện của Ngô Tín và Hứa Hồng Mai định, các nàng cũng coi như là mối quan hệ chị em dâu .

 

Hứa Hồng Mai thấy nàng, liền gọi một tiếng “Giao Giao tỷ.”

 

Trần Giao Giao gọi một tiếng, “Hồng Mai và Thúy Bình tỷ.”

 

Ngô Thúy Bình cũng , , “Giao Giao cũng đến giặt đồ … Hôm nay Trần Thật chợ về, là việc buôn bán cây giống của .”

 

“Cũng tạm .” Nàng , “Đáng tiếc là hết giống , việc buôn bán tạm thời nữa.”

 

“Muội đừng khiêm tốn.” Ngô Thúy Bình trêu chọc , “Trần Thật còn thấy khách móc tiền trả cho đó, một là mấy chục đồng tiền đồng lận.”

 

Trần Giao Giao một tiếng gì nữa.

 

Giặt bao lâu, Ngưu Nhị cũng bưng chậu đến. Có lẽ vì ở đây là nữ nhân nên Ngưu Nhị sang một bên khác để giặt.

 

Ánh mắt Hứa Hồng Mai cứ dán y, lúc đầu Trần Giao Giao thấy gì bất thường, mãi đến khi nàng ngẩng đầu lên, phát hiện ánh mắt Hứa Hồng Mai một nữa thu về từ Ngưu Nhị.

 

Ngưu Nhị dáng dấp cần cù, khác thích cũng là chuyện bình thường, nhưng…

 

“Hồng Mai ?” Trần Giao Giao đầy ý nàng .

 

Hứa Hồng Mai hoảng hốt cúi đầu.

 

Tất cả đều theo lời nàng , Trần Nhị Lệ cũng hỏi, “Hồng Mai !”

 

Hứa Hồng Mai cúi gằm mặt lắc đầu, mãi đến khi giặt xong quần áo cũng ngẩng đầu lên nữa.

 

Thời tiết phơi quần áo cũng nhanh, giặt xong treo lên, một canh giờ khô ráo.

 

Mỗi tháo chỉ từ chăn , các nàng cũng vứt , khâu vẫn tiếp tục dùng.

 

Trần Tiểu đang khâu chăn trong phòng, tranh thủ lúc trời còn sớm, nàng xách giỏ khỏi nhà.

 

Trên đường gặp Phương Tiểu Đào cũng đang ngoài.

 

Phương Tiểu Đào đ.á.n.h là chuyện thường ngày ở huyện, Trần Giao Giao đại khái qua vài vết thương của nàng, chỉ riêng khuôn mặt và bàn tay lộ thương nhẹ.

 

Trên mặt mấy vết m.á.u và dấu bạt tai, tay roi liễu đ.á.n.h mà bầm tím. So với mặt và tay, vết thương chắc chắn còn nhiều hơn.

 

Phương Tiểu Đào với gương mặt vô cảm, trông c.h.ế.t lặng, còn khập khiễng.

 

Trần Giao Giao gọi một tiếng “Phương thím”, bước qua nàng về phía .

 

Trên đường tùy tiện nhổ một ít cỏ lá, đủ cho gà ăn tối xong thì định về.

 

Phương Tiểu Đào vẫn thẳng về phía , trông nàng như một u hồn khiến lo lắng, nàng vẫn nhịn mà gọi một tiếng, “Phương thím?”

 

Phương Tiểu Đào đầu , giọng nhỏ hỏi nàng, “Có chuyện gì ?”

 

“Trời còn sớm nữa, chúng về thôi.”

 

Nhắc đến việc về, cơ thể nàng rõ ràng cứng đờ một chút, mặt đầy vẻ sợ hãi.

 

Trần Giao Giao thấy cũng cảm thấy khó chịu một cách khó hiểu.

 

“Về , trời còn sớm nữa.”

 

Phương Tiểu Đào lắc đầu, nhẹ nhàng , “Ta về cũng cơm ăn, bọn họ chỉ cho một bữa cơm, buổi trưa ăn , hơn nữa cỏ của còn cắt xong…”

 

Biểu cảm của Trần Giao Giao từ đau lòng chuyển sang kinh ngạc, lẽ là kích thích nàng , Phương Tiểu Đào khập khiễng chạy lên núi.

 

Nàng đuổi theo, thậm chí còn nghĩ, nếu c.h.ế.t giải thoát , nhanh nàng lắc đầu, nếu thật sự c.h.ế.t, cũng kéo cả nhà bằng cầm thú đó chôn cùng, nếu c.h.ế.t cũng nhắm mắt…

 

Sáng hôm , các nàng định ruộng xem, ngang qua nhà họ Cao thì thấy Phương Tiểu Đào về.

 

Điền Tiểu Lan miệng ngừng c.h.ử.i rủa, ba cô con gái của Phương Tiểu Đào ở cổng, trông vẻ là đuổi ngoài.

 

Người trong thôn đối với tình huống thấy quen, tuy đồng tình với phận của con Phương Tiểu Đào, nhưng đây dù cũng là chuyện riêng của nhà họ Cao, cũng ai xen việc khác.

 

Tục ngữ câu, quan thanh liêm khó xử việc nhà. Người xưa xem trọng chuyện hương hỏa đến thế, chỉ cần Phương Tiểu Đào đ.á.n.h c.h.ế.t, cho dù lớn đến nha môn cũng chẳng giải quyết gì.

Mèo con Kute

 

Nhìn Cao T.ử Long một vẻ thờ ơ như chuyện liên quan đến , Trần Giao Giao chỉ sét đ.á.n.h c.h.ế.t.

 

 

Loading...