Xuyên Không Làm Nông Gả Cho Gã Ngốc Trong Thôn - Chương 71: --- Cứ coi như tiền chôn cất của hắn

Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:57:08
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trời tờ mờ sáng, các nàng cửa thấy một ở cửa nhà họ Ngô, cần nghĩ cũng là Hứa Hồng Mai.

 

Hứa Hồng Mai ở cửa, tay cầm một cái bánh đang ăn, nhà họ Ngô tối om, chắc những khác vẫn còn đang ngủ.

 

Trần Giao Giao chợt nhớ đến lời Lưu thẩm đó.

 

Bất kể lúc đó nàng đến mấy, một khi nàng dâu mới về nhà, những công việc thức khuya dậy sớm đều sẽ thuộc về nàng dâu mới, còn cả nhà bọn họ thì ngủ yên .

 

nàng , chỉ chào Hứa Hồng Mai một tiếng về phía đầu thôn.

 

Ở đầu thôn Ngưu Tư Vũ cũng ở đó, cánh tay khoác một cái giỏ, lẽ vì Ngô Xuân Hoa ở nhà, nên việc chợ phiên rơi đầu nàng .

 

Vì Ngưu Nhị, nàng cũng thích Ngưu Tư Vũ, trông giống Ngô Xuân Hoa.

 

Ngược , Ngưu Tư Vũ chủ động chào hỏi.

 

"Giao Giao tỷ."

 

Nàng gật đầu, lười biếng để ý.

 

Mấy chợ phiên Trương Vệ và Tiền Vân đều bỏ lỡ nào, hôm nay cũng , Trương Vệ cõng một gánh củi, Tiền Vân xách hai cái giỏ.

 

Sau khi thu, chênh lệch nhiệt độ sáng tối lớn, nhưng giữa trưa vẫn oi bức.

 

Thấy các nàng mang theo ấm nước, Ngưu Tư Vũ để mắt đến.

 

"Giao Giao tỷ, lát nữa cho uống chút nước của các tỷ nhé, hôm nay trời chắc sẽ nắng."

 

"Biết nắng ngươi tự mang? Chúng là mang cho ngươi ?" Trần Tiểu trực tiếp trợn trắng mắt mắng .

 

Trần Giao Giao để ý, chỉ hỏi Trần Tiểu: "Giờ ăn đến chợ mới ăn?"

 

"Vừa ăn nửa cái bánh nên đói, chúng đến chợ ăn."

 

Ngưu Tư Vũ như gây sự : "Giao Giao tỷ, hôm nay các tỷ cũng bán trứng gà ?"

 

"Phải." Nàng đáp một câu, đầu hỏi Tiền Vân: "Còn ai nữa ?"

 

"Hết chứ." Tiền Vân cũng rõ.

 

Lại đợi một lát, con Phương Tiểu Đào và Lý Lạc Hà chạy nhanh tới.

 

Hai tay khoác giỏ, chút vội vàng: "Muội còn tưởng các tỷ ."

 

"Đi thôi." Trương Vệ ngoài.

 

7_Tiền Vân cũng đuổi theo mà cùng những khác, vốn dĩ chỉ là trò chuyện dăm ba câu, cho đến khi con dâu thứ hai của Tứ gia là Lý Lạc Hà : "Nhà họ Cao c.h.ế.t , con các ngươi thì tự do , chỉ tiếc là đồ đạc đều cháy hết, thấy các ngươi tự dựng một gian nhà, mùa đông đến chẳng sẽ c.h.ế.t cóng ..."

 

Nói hồi lâu thấy ai để ý, đầu thì thấy tất cả đều lạnh mặt.

 

Lý Lạc Hà lẩm bẩm một câu, cũng dám lên tiếng nữa.

 

Cứ thế im lặng cho đến chợ phiên, Trần Giao Giao vội vàng cầm bảng hiệu chợ.

 

Lý Lạc Hà theo sát phía , vốn định cạnh nàng nhưng kết quả Cao Tiểu Điền nhanh chân giành mất.

 

Bày xong sạp, Trần Tiểu lấy lương khô ăn, nàng mới c.ắ.n một miếng thì thấy một giọng khá quen thuộc.

 

Nàng liếc mắt sang thì thấy là lão thái thái lâu gặp.

 

“A bà, chúng gặp .” Nàng hỏi thăm một tiếng.

 

Lão thái gật đầu, “Hôm nay ngươi bán gì thế?”

 

“Trứng gà, khăn tay, nón lá và giỏ thúng ạ.”

Mèo con Kute

 

“Vậy lấy cho hai mươi quả trứng gà .” Lão thái đưa giỏ cho nàng, cũng chằm chằm mà cúi đầu móc tiền .

 

Trần Giao Giao đưa bánh cho Trần Tiểu bên cạnh, nó liền vội vàng đóng gói .

 

Thu tiền xong, nàng đưa giỏ trả : “Hai mươi mốt quả, A bà cầm cho chắc.”

 

Lão thái , nhận lấy giỏ toan bước .

 

Nghĩ đến điều gì đó, nàng vội hỏi: “A bà, cần cây ăn quả ? Phiên chợ sẽ bán cây ăn quả, là đợt cuối cùng .”

 

“Không cần nữa .” Lão thái , “Trong sân , trồng mấy năm nay.”

 

“Vâng, A bà thong thả.”

 

Chờ , nàng tiếp tục ăn bánh.

 

Bánh là loại bánh nướng rau dại, bột ít rau nhiều, ăn một cái xuống bụng mà nàng còn chẳng thấy no.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-lam-nong-ga-cho-ga-ngoc-trong-thon/chuong-71-cu-coi-nhu-tien-chon-cat-cua-han.html.]

 

“Tỷ mang đến mấy cái?”

 

“Tám cái.” Trần Tiểu đưa cho nàng một cái, “Lát nữa chợ tan ăn thêm hai cái cho sức mà đường.”

 

“Cho uống ngụm nước.” Nàng vươn tay .

 

Trần Tiểu lấy chiếc bát gỗ từ trong giỏ .

 

Hai cứ thế ăn bánh uống nước, dùng xong bữa sáng.

 

Bên Trương Vệ bán hết củi từ sớm, cũng cùng Tiền Vân sạp hàng.

 

Trong chợ tan họp vang lên tiếng rao của các tiểu thương, trong đó một bán ch.ó con.

 

Đám ch.ó con trông lớn, co ro trong lồng trông thật đáng thương.

 

Trần Tiểu chằm chằm, : “Mấy con ch.ó còn hai lạng thịt, ai mà ăn chứ.”

 

“Đây chắc là ch.ó giữ nhà?”

 

“Người còn đủ ăn, đồ ăn cho đám súc sinh .”

 

Bụng lũ ch.ó con tròn xoe, béo ú cai sữa.

 

Nàng trong trấn nuôi ch.ó , nhưng ở nông thôn, dân làng thà dùng khẩu phần lương thực đó để nuôi gà còn hơn là nuôi một con chó.

 

Gà nuôi béo thể đẻ trứng còn bán tiền, nuôi một con ch.ó thì chẳng ích lợi gì.

 

Người bán ch.ó rao bán mãi, nhưng chẳng một ai hỏi giá.

 

Mấy con ch.ó con co rúm , ngừng rên ư ử đáng thương.

 

“Ngươi là Giao Giao?” Một giọng nam vang lên từ đỉnh đầu.

 

Nàng tiếng ngẩng đầu, mặt, ngữ khí mấy gợn sóng mà cất tiếng gọi: “Tam dượng.”

 

Lưu Cao liếc sạp hàng của nàng, đưa tay cầm lấy một chiếc nón lá, “Ai cái thế? Tay nghề khéo léo thật.”

 

“Bình nhi đó ạ, mười đồng tiền, tam dượng mua một cái ?”

 

Lưu Cao vẻ vui, mặt lập tức sa sầm xuống, “Đều là một nhà, gì tiền nong. Nói , đội nón lên đầu toan bỏ , dáng một kẻ vô .

 

Trần Tiểu tức giận toan dậy lý luận thì nàng nhanh tay giữ .

 

“Đừng để ý.”

 

Trần Tiểu lườm bóng lưng Lưu Cao, tức tối “khạc” một tiếng, mắng lớn: “ là vô sỉ, cô bức t.ử mà còn mặt mũi tự xưng dượng.”

 

“Đừng dây dưa với loại vô , thật sự gây chuyện với thì chẳng ích gì cho chúng , cứ coi như… của cúng quan tài .”

 

“Nói chừng lát nữa khỏi cửa ngã c.h.ế.t .”

 

Trần Tiểu vẫn còn giận, nghiến răng nghiến lợi : “Ngã c.h.ế.t là nhất.”

 

Bán hết trứng gà, thời gian cũng gần hết.

 

Trần Tiểu dọn đồ than vãn: “Lại chẳng buôn bán gì…”

 

“May mà trứng gà bán hết .” Nàng cũng chẳng đòi hỏi nhiều, kiếm chút đỉnh là , khả năng kiếm tiền lớn thì cứ từ từ mà tích góp tiền nhỏ.

 

“Bán bao nhiêu ?”

 

“Sáu mươi tám đồng tiền.”

 

Trần Tiểu than vãn nữa, cầm ấm nước đổ một bát uống cạn, toan đặt giỏ thì Ngưu Tư Vũ : “Cho uống một bát.”

 

“Hết , chỉ còn một chút thôi, chúng giữ uống dọc đường.”

 

“Cho uống một chút thôi, khát quá.” Hôm nay trời nắng gắt, miệng Ngưu Tư Vũ lúc khô đến bong tróc.

 

Trần Tiểu để ý đến nàng , nhanh nhẹn dọn dẹp đồ đạc.

 

“Giao Giao tỷ.” Ngưu Tư Vũ nàng, “Tỷ và Đại ca…”

 

“Ai là đại ca của ngươi.” Trần Tiểu trừng mắt nàng , “Đừng vô sỉ, chuyện giấy đoạn tuyệt quan hệ trong thôn ai mà chẳng , đây các ngươi đối xử với thế nào, bây giờ thấy kiếm tiền thì bám víu quan hệ, đúng là hổ…”

 

Ngưu Tư Vũ tức đến c.h.ế.t, nhưng Trần Tiểu mắng là sự thật, nàng nhất thời cũng lời nào để phản bác.

 

“Ngươi gọi như quả thực thích hợp.” Trần Giao Giao nhàn nhạt , “Nước chúng mang theo quả thực còn nhiều, nếu ngươi khát thì bên …”

 

“Đi thôi.” Nàng gọi Trần Tiểu một tiếng.

 

 

Loading...