Xuyên Không Làm Nông Gả Cho Gã Ngốc Trong Thôn - Chương 74: ---
Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:57:11
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trần Xảo Diễm xuất giá
Ngày Trần Xảo Diễm xuất giá, trời nắng chang chang, là một ngày lành.
Người trong thôn sáng sớm tụ tập ở nhà họ Trần, ngay cả Ngưu Nhị sáng nay đến cũng một bộ quần áo sạch sẽ, tóc tai cũng chải chuốt gọn gàng.
Việc thành chú trọng ngày hoàng đạo, nhà trai đến đúng giờ. Kiều Nhậm Vỹ phía dẫn theo một nhóm tiểu t.ử trẻ tuổi đến đón dâu.
Trần Xảo Diễm đỡ khỏi nhà, Kiều Nhậm Vỹ cõng nàng lên lưng vội vã về.
Tiếng kèn trống vang lên, thật hân hoan.
Trần Tam Thịnh hôm nay một bộ quần áo mới, chằm chằm bóng lưng Trần Xảo Diễm rời , trông vẻ vui.
Hắn ngước mắt lên, hỏi Vương Nga đang tươi phía , "Nương, đại tỷ và nhị tỷ đều ."
"Đứa ngốc , đại tỷ và nhị tỷ của con lấy chồng , đây là chuyện . Sau con ở bên cạnh, Tam Thịnh cũng một ca ca , con ?"
"Con ." Trần Tam Thịnh mắt chằm chằm bụng Vương Nga, miệng khẽ đáp.
Thời gian thoắt cái trôi qua, lúa trong ruộng cũng sắp chín vàng.
Mấy ngày nay Ngưu Nhị bận rộn chở củi, sáng sớm trời sáng xuất phát, tối đến khi trong thôn đều nghỉ ngơi mới trở về. Vài ngày mà gầy một vòng lớn.
Trưa nay, nàng từ núi xuống thì thấy Ngưu Nhị kéo củi trấn.
Nàng khỏi nhíu mày, "Ngươi cả ngày cứ như , thể mà chịu nổi."
"Không ." Ngưu Nhị , "Chuyến chở xong là thể nghỉ ngơi một thời gian. Đến khi thu hoạch lúa thì chở tiếp cũng vội."
"Ngươi ăn cơm ?"
"Lúc về ăn hai cái bánh bao , bây giờ đói."
"Tối nay sẽ bảo Trần Bình mang cơm cho ngươi hoặc ngươi qua đây ăn ."
"Được." Ngưu Nhị , "Củi ở sân nhà ngươi cứ đợi ngày mai sẽ chẻ."
"Không vội." Nàng , "Vậy ngươi mau ."
Mèo con Kute
Ngưu Nhị đáp một tiếng kéo xe khỏi thôn.
Trong vườn rau cải trắng lên mầm, nàng gieo quá nhiều nên chúng mọc chen chúc.
Nhổ cỏ , cây rau con lớn thêm chút nữa là thể ăn . Đến lúc đó nhổ bớt , chừa chỗ trống để những cây cải trắng còn lớn lên.
Ném cỏ chuồng gà, về sân thì thấy Trần Bình đang thử giày.
"Có ?" Nàng hỏi.
"Bây giờ rộng, năm thì vặn."
Trần Tiểu cất giỏ, lẩm bẩm, "Vốn dĩ là may cho năm mà."
Trần Bình đáp một tiếng, cẩn thận đặt đôi giày nhà, khi vẫn tươi rạng rỡ.
Khi mặt trời sắp lặn, nàng bếp, lâu Trần Tiểu cũng theo. Thấy nàng đổ nhiều lúa như nồi, nhất thời chút vui mừng.
"Hôm nay nhớ đến chuyện nấu cơm lúa ?"
"Không sáng nay ăn ?"
Trần Tiểu mím môi , "Vẫn là đại tỷ nhất, thì..." Giọng nàng bỗng trở nên ấp úng, "Chúng xào trứng ?"
"Xào. Muội bảo Trần Bình xem Ngưu Nhị về ."
"Đồ lừa đảo." Trần Tiểu nàng, chút tức giận, "Tỷ rõ ràng là vì Ngưu Nhị mới , còn là vì ."
"Đương nhiên là vì , nếu hôm nay cứ lẩm bẩm thì mới ."
Trần Tiểu hừ một tiếng, đầu gọi lớn Trần Bình.
Trần Bình nhanh, chạy nhanh bếp , "Ngưu Nhị ca về , quần áo xong sẽ qua ngay."
"Không vội." Trần Giao Giao kéo củi từ trong bếp , ném bếp bên cạnh.
Trần Tiểu tự giác bắt đầu đập trứng bát, càng đập càng nhiều, thấy bát sắp đầy , nàng mới ngẩng đầu , "Được , cái giỏ sắp đập hết trứng đó."
Trứng dùng đũa đ.á.n.h tan, đổ dầu nóng mà chiên xào. Trước khi khỏi nồi thì rưới thêm một vòng nước muối, cho hai nắm hành lá , xào vài cái là thể khỏi nồi.
Dầu còn trong nồi thì xào dưa chuột, đổ nước hầm một chút là .
Bên món ăn khỏi nồi thì Ngưu Nhị từ ngoài cửa bước .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-lam-nong-ga-cho-ga-ngoc-trong-thon/chuong-74.html.]
Hắn một bộ y phục, mái tóc gội còn ướt sũng rũ xuống lưng.
“Vì ngươi lau khô mà đến đây?”
“Không , lát nữa sẽ khô thôi.”
Cơm kê nấu khá nhiều, mỗi một bát lớn đầy ắp. Ngưu Nhị dường như thật sự đói bụng, liền ôm bát ăn ngấu nghiến.
Trần Bình gắp cho mấy miếng trứng, miệng vẫn quên : “Ngươi ăn nhiều trứng , nhà tám con gà đẻ trứng, thiếu , bọn thường xuyên ăn, ngươi cũng ăn thêm .”
Ngưu Nhị đáp một tiếng tự gắp mấy đũa dưa chuột, cứ thế ăn dưa chuột trứng với cơm kê.
Bọn họ ăn nửa bát thì Ngưu Nhị ăn hết một bát cơm.
Trần Bình dậy nhận lấy bát của đơm thêm một bát nữa.
Cho đến khi ăn hết bát thứ hai, mới đặt đũa xuống.
“Đã no ?” Trần Bình hỏi .
“No .” Ngưu Nhị về phía Trần Giao Giao, trong mắt tràn đầy ý , “Ta về ngủ đây, hôm nay mệt .”
“Ngươi về .” Nàng , “Ngươi nhớ hong khô tóc khi ngủ, buổi tối trời lạnh, kẻo đau đầu.”
Hắn đáp một tiếng dậy rời .
Đợi khỏi cửa, Trần Tiểu lúc mới nhịn : “Một ăn hết hai bát lớn, nhà chút lương thực đó đủ ăn ? Đại tỷ gả sang đó sẽ đói chứ?”
Trần Bình cũng gật đầu phụ họa: “Ngưu Nhị ca ăn khỏe thật, chút lương thực còn lúc dọn nhà chắc là hết ?”
“……Hay là ngươi hỏi xem?”
“Được thôi.” Trần Bình , “Nhà lương thực còn nhiều, nếu đủ, cho các ngươi mượn cũng .”
Nàng gì, nhưng vẫn đáp: “Ta cảm ơn ngươi.”
“Không gì .” Trần Bình nghiêm chỉnh gật đầu.
Trần Tiểu tò mò hỏi: “Ngày định ? Sao Ngưu Nhị ca thấy động tĩnh gì?”
“Định , cuối năm nay đặt lễ hỏi, sang xuân năm thành hôn.”
“Sao ?”
Trần Bình lộ vẻ nghi hoặc: “Ông nội và bà nội với đại tỷ ? Ngày là do họ định đấy.”
“Nếu thì còn hỏi ?” Nàng lộ vẻ vui, “Mặc dù họ là trưởng bối nhưng khi cha mất, họ cũng từng chăm sóc bọn …”
“ .” Trần Tiểu ở bên cạnh nhỏ giọng phụ họa.
“Vậy đại tỷ ý là…”
“Ta ý gì khác, nhưng thấy đây là chuyện của , ít nhất họ cũng nên với một tiếng.” Nàng khẽ nhấc mí mắt Trần Bình, “Vì ngay cả ngươi cũng cho ?”
“Bà nội bà với đại tỷ là , cứ tưởng đại tỷ .”
Trần Giao Giao thầm lạnh, xem nàng thật sự nên hỏi Ngưu Nhị xem hai lão nhân rốt cuộc những gì.
Ánh mắt nàng lướt qua gương mặt Trần Bình, nàng trầm tư.
Ăn cơm xong, bọn họ ai nấy trở về phòng.
Trên giường, Trần Tiểu trằn trọc ngủ , nàng xoay đối mặt với Trần Giao Giao: “Ngủ ?”
“Ta đang nghĩ khi đại tỷ thành hôn, trong nhà chẳng chỉ còn và Trần Bình ?”
“Sau khi ngươi thành , trong nhà còn chẳng chỉ còn Trần Bình thôi ?”
Trần Tiểu : “Nếu thể gả như tỷ tỷ Xảo Xảo thì mấy.”
“Ta cũng mong ngươi gả , sống .”
“Đại tỷ.” Giọng Trần Tiểu buồn buồn, “Vì đại tỷ chọn Ngưu Nhị ca?”
“Bởi vì… thấy cũng tệ, chịu khó ăn, cao lớn nữa.”
Trần Tiểu kinh ngạc : “Hết ? Hắn chịu khó ăn chẳng lẽ vì nghèo ?”
“Tất cả những lời thật lòng đều ngươi hết .” Nàng nhịn , “Vậy thì đại khái là thấy cũng tệ .”
“Không hiểu nổi.” Trần Tiểu lẩm bẩm một câu xoay ngủ.