Xuyên Không Làm Nông Gả Cho Gã Ngốc Trong Thôn - Chương 75: --- Thu hoạch Kê
Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:57:12
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi Ngưu Nhị đến, các nàng ăn sáng xong.
Trần Bình bộ quần áo rách chuyên mặc khi việc.
Khi Ngưu Nhị đang vung rìu bổ củi thì Vương Nga từ ngoài cửa bước , tay ôm một giỏ kim chỉ.
Dạo gần đây nàng mập lên rõ rệt, bụng cũng bắt đầu lộ rõ dáng thai.
“Thím đến?”
“Ta còn đang tính sang đây trò chuyện với các ngươi đây.” Vương Nga xoay ngoài, “Ta sang nhà thím Lưu một lát.”
“Thím , chỗ bụi bặm nhiều, đừng để sặc.”
Tổng cộng sáu cây ở sân và sân , cộng thêm củi còn từ năm ngoái, mùa đông năm nay nhất định là đủ dùng.
Củi lửa dọn dẹp đến ngày thứ tư, cả thôn đều bắt đầu đồng.
Mỗi năm cứ đến mùa đồng là trời nóng nực lạ thường.
Lúa kê trong ruộng đổ nghiêng ngả rối bời, trong thôn ai nấy đều than vãn.
Ở mảnh ruộng bên cạnh, Vương Nga cũng đang đồng. Ngày thường nàng luôn ôm bụng, vẻ yếu ớt mong manh, nhưng việc vẫn nhanh nhẹn.
Bông kê vàng , khi nhổ thể dùng sức mạnh mà rung lắc.
Trong ruộng là bóng dáng cặm cụi việc, một buổi sáng trôi qua, nắng cháy da, lúa kê cũng khô cong.
Nghỉ ngơi một lát, uống xong ngụm nước thì thấy Vương quả phụ cất cao giọng gọi nàng.
Nàng vốn để ý tới, nhưng Vương quả phụ tỏ vẻ chịu bỏ qua.
Nàng thuận theo tiếng gọi ngẩng đầu lên, hỏi: “Sao thím?”
“Cái nón của ngươi dùng ?”
“Dùng lắm.” Nàng , “Không hề nắng chút nào.”
“Nhà ngươi nhiều ? Tặng thím một cái .”
Nàng còn kịp gì Vương Nga mắng: “Ngươi đúng là nghĩ quá nhỉ, Bình nhi bọn chúng đan nón là để bán lấy tiền đó.”
“Lại chẳng đáng giá.” Vương quả phụ cho là đúng, “Nàng chẳng lẽ thật sự bán cho trong thôn ?”
“Ngươi mua thì cũng cản .” Trần Giao Giao chằm chằm nàng , “Thím chẳng lẽ thật sự lấy đồ của khác mà trả tiền ?”
Mèo con Kute
Vương Nga phì : “Ngươi là lớn mà cũng mặt dày lừa đồ của ba đứa trẻ con .”
“Sao là lừa?” Vương quả phụ trừng mắt, “Mấy thứ đó đáng giá gì .”
“Là đáng giá thật, nhưng bán cũng thể kiếm mười đồng tiền đồng.”
Người trong thôn cũng ai chen , một lúc cảm thấy còn gì thú vị nữa, Trần Giao Giao liền im lặng.
Lại thêm một lát, ai trong thôn cất tiếng gọi một tiếng, liền bắt đầu về.
Thu hoạch vụ thu và cày đất là lúc mệt mỏi nhất trong năm, nên ăn uống đương nhiên cũng .
Trứng chiên, dưa chuột hầm, cơm gạo kê hấp, mỗi một bát. Ăn xong Trần Tiểu rửa nồi, nàng gánh nước, Trần Bình cho gà ăn.
Mấy ngày nay trời nóng, nước mang đồng thường đủ dùng đến trưa.
Nhanh nhẹn gánh hai gánh nước, khi trở về Trần Tiểu đun xong nước uống cho buổi chiều. Đổ nước vại xong nàng mới trở phòng.
Trong phòng Trần Tiểu ngủ ngả nghiêng, vì quá mệt mà nàng còn ngáy khò khò.
Ngủ một giấc dậy thấy tinh thần sảng khoái mà ngược còn mệt mỏi hơn, bên ngoài mặt trời chiếu rọi mặt đau rát.
Trần Tiểu khung cửa, đôi mắt khép hờ, gần như mở nổi.
“Buổi chiều ráng chịu thêm chút nữa, nếu lúa kê mà rơi xuống đất thì năm nay sẽ càng gì để ăn. Ngày mai chúng sớm một chút, đến lúc đó thể về nghỉ sớm hơn.”
Trần Bình bếp lấy nước, nàng phòng lấy một chiếc nón mới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-lam-nong-ga-cho-ga-ngoc-trong-thon/chuong-75-thu-hoach-ke.html.]
Trần Tiểu khó hiểu: “Đại tỷ thật sự định đưa cho Vương quả phụ ?”
“Đưa cho nàng gì?” Trần Giao Giao giải thích, “Đưa cho thím hai đó, thím hai bây giờ đang mang thai, bụng to, trời nóng bức thế , kẻo nắng mà sinh bệnh.”
Trần Tiểu gì nữa, xoay khóa cửa phòng.
Trong ruộng ít , xem cũng việc một lúc .
Trần Tiểu chằm chằm về phía Ngưu Nhị, vẻ mặt kinh ngạc : “Hắn ngủ ?”
Buổi sáng Ngưu Nhị mới một nửa mẫu ruộng, giờ thì gần như xong hết .
Trần Giao Giao cũng kinh ngạc, thu hồi ánh mắt thúc giục: “Làm việc thôi.”
Người trong thôn đều đang tranh thủ thời gian, trăng sắp mọc mà vẫn ý định về.
Trần Tiểu mệt mỏi bệt xuống đất, nước mang theo buổi chiều uống hết, lúc khát đến mức môi cũng khô nứt.
“Ráng chịu thêm chút nữa.” Trần Giao Giao cũng mệt mỏi, mắt gần như mở nổi, chỉ ngả đầu xuống ngủ ngay tại ruộng, “Năm nay lúa kê vàng quá , lúc thu hoạch cũng dễ hơn một chút, bây giờ chúng thêm chút nữa, ngày mai buổi trưa thể về sớm ngủ thêm một lúc, tối nay cố gắng xong phần .”
Trần Bình mệt đến cũng động đậy, nhưng vẫn : “Nhị tỷ, ráng chịu thêm chút nữa .”
Trần Tiểu dậy đành nghiến răng tiếp tục việc.
Cho đến khi trời tối đen , còn rõ nữa thì trong thôn mới bắt đầu về.
Mọi đều mệt mỏi, ngay cả tiếng chuyện cũng .
Chiếc đèn dầu cả năm cũng chẳng dùng mấy nay thắp sáng, Trần Tiểu ghế đẩu nhóm lửa, nàng nhào bột.
Nước sôi tiên đổ ấm, đó đập ba quả trứng gà, đợi trứng đông thì bỏ một nắm dưa chuột khô rửa sạch.
Đợi dưa chuột khô nấu gần chín mềm thì bột của nàng cũng sẵn sàng.
Cố gắng ăn xong bữa, các nàng liền về phòng ngủ.
Nhắm mắt mở mắt, tiếng thím Lưu hàng xóm chuyện, nàng còn hoài nghi rốt cuộc ngủ , hoặc bây giờ rốt cuộc là buổi tối sang ngày thứ hai .
Nằm giường một lúc nàng vẫn thức dậy, tiện thể gọi Trần Tiểu bên cạnh. Trần Tiểu lật lật , tóm là dậy, mặc quần áo xong đầu thì phát hiện nàng ngủ .
Nàng đưa tay đẩy tỉnh, giục giã: “Đừng ngủ nữa, tráng bánh, ngươi mau dậy .”
Trần Bình dậy, bưng cái mâm đựng thức ăn định cho gà ăn, thấy nàng liền vội : “Đại tỷ, ăn trứng chiên.”
Khi việc luôn dễ đói và thèm ăn.
“Được.” Nàng đáp một tiếng bếp, khi rửa mặt xong liền bắt đầu nấu ăn.
Một bát bột kê cho thêm hai nắm bột mì, đổ nước trộn đều cho thêm ít hành lá băm nhỏ.
Đổ dầu chảo, đập ba quả trứng gà chiên vàng đều hai mặt vớt , dầu còn dùng để tráng bánh.
Bánh bên nàng lò thì Trần Tiểu ngửi thấy mùi mà đến.
Chưa đ.á.n.h răng rửa mặt chạm bánh.
“Đi rửa .” Nàng ngẩng mắt lên, “Ngươi nhà xí về ? Sao sạch sẽ chút nào .”
Đợi hai rửa mặt xong thì bánh cũng tráng xong, Trần Bình từ trong vại múc một ít dưa hành muối , ăn kèm với bánh, cứ thế xổm đất ăn.
Ăn uống no say, ba lúc mới bước khỏi cửa trong màn đêm. Trong thôn nhiều lục tục đồng, cửa nhà Ngưu Nhị mở rộng, Trần Bình gọi một tiếng trong thì thấy Ngưu Nhị bước .
Tay cầm một cái bánh màn thầu, trông vẻ cứng ngắc.
“Bánh của ngươi… là lên men ?”
Ngưu Nhị lắc đầu, khóa cửa mấy cùng đồng.
Trong ruộng, nhà thôn trưởng việc một lúc , mười dù đến sớm một chút, một mẫu ruộng cũng gần xong.
Người thường việc thì cần nhiều , ăn cơm thì cần ít , ngày thường thấy , lúc mới thấy, đông vẫn cái lợi.
Trong ruộng, đầu tiên thành công việc vẫn là nhà thôn trưởng, con lừa nhà dắt đồng, dùng lừa thồ dùng gánh, đợi bọn họ nhổ xong lúa kê thì nhà thôn trưởng bắt đầu tuốt hạt .