Xuyên Không Làm Nông Gả Cho Gã Ngốc Trong Thôn - Chương 81: ---

Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:57:18
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ngưu Nhị hạ sính lễ

 

Huyết gà hấp chín cắt thành từng miếng nhỏ, cho mỡ heo chảo đun nóng, đập bốn quả trứng chiên vàng múc , đó đổ huyết gà xào, rưới một vòng nước muối quanh mép chảo, cuối cùng cho một bát hành lá băm nhỏ thể múc .

 

Trần Tiểu nóng lòng nếm thử một miếng, mắt sáng rực: “Ngon quá.”

 

Huyết gà nhiều, chỉ thể dùng thức ăn.

 

Trần Giao Giao hầm một nồi dưa chuột, những chiếc bánh nướng đó vẫn còn, chỉ cần hâm nóng thể ăn .

 

Bánh nhiều, tổng cộng chỉ ba cái, bốn chia ăn thêm chút rau cũng đủ no.

 

Trần Tiểu ăn vẻ vội vàng, đầu còn ngừng gật gật, hệt như một đứa trẻ con .

 

“Ngon ?” Nàng hỏi mấy .

 

“Ngon ạ.” Trần Bình líu nhíu vì miệng đầy bánh.

 

Ngưu Nhị ăn vài đũa huyết gà liền bắt đầu gắp dưa chuột.

 

Trần Giao Giao gắp trứng cho .

 

Ngưu Nhị bỏ cả miếng miệng ăn, còn quên khen một câu giống như hai đứa nhỏ: “Ngon.”

 

Trần Giao Giao vui vẻ.

 

Ăn xong cơm, Ngưu Nhị trở về, Trần Tiểu vẫn còn đang l.i.ế.m đĩa.

 

“Đừng l.i.ế.m nữa, l.i.ế.m nữa thì cần rửa .”

 

Trần Tiểu tiếc nuối đặt đĩa xuống, tay sờ sờ khóe miệng, nhặt những mảnh vụn còn sót bỏ miệng ăn.

 

Cái dáng vẻ tham ăn đó khiến nàng khỏi cạn lời.

 

Rửa bát đũa xong, khi ngoài đổ nước bẩn, nàng thấy dì Lưu từ trong cửa, mắt chằm chằm con đường trong thôn, đoán chừng Hứa Hồng Mai vẫn về.

 

“Hồng Mai về ?” Nàng cất tiếng hỏi.

 

“Chưa về.” Dì Lưu trông cũng vẻ tức giận: “Đã lâu thế , lẽ về chứ…”

 

Nghe dì cằn nhằn, Trần Giao Giao cũng gì, xoay về nhà.

 

Trong bếp, Trần Tiểu đang đổ nước nồi, thấy nàng bước liền ngẩng mắt hỏi: “Dì Lưu ? Hứa Hồng Mai về ?”

 

“Chưa về.”

 

“May mà tỷ gả đó.” Nàng hừ lạnh một tiếng: “Trước dì Lưu chuyện bao, kết quả Hứa Hồng Mai gả qua đó liền đối xử như , trắng chẳng qua là bắt nạt thôi.”

 

“Quả thật là quá đáng, nhưng liên quan gì đến chúng , hai nhà ở gần như , chuyện cẩn thận kẻo thấy.”

 

“Biết .” Trần Tiểu hỏi nàng: “Là hấp màn thầu ?”

 

“Không cứ nhắc mãi ăn ?”

 

Nàng hì hì hai tiếng: “Trong nhà sắp hết bột .”

 

“Khi nào trời tạnh chúng nghiền một ít về.”

 

Trần Tiểu đáp : “Vậy về phòng đây.”

 

“Về , mang chậu than qua lấy men cái về đây.”

 

Trần Tiểu cửa, lâu bưng một cái bát tới.

 

Men cái trong bát vẫn luôn đặt trong phòng nên đông cứng, nàng đổ thêm chút nước nóng khuấy vài cái.

 

Đổ men hóa lỏng bột, thêm nước nhào thành khối bột đậy kín bưng phòng.

 

Chậu than đặt cạnh giường, nàng kéo một cái ghế đặt khối bột bên cạnh.

 

Trần Tiểu giường , cái chậu đêm đặt đất, nàng xoay cửa nhà xí, khi trở về thì thấy tiếng dì Lưu và Hứa Hồng Mai ở nhà bên cạnh.

 

Sáng sớm tuyết vẫn ngừng rơi, Trần Bình quét sân .

 

Nàng bầu trời, ngáp một cái : “Sao tuyết vẫn ngừng rơi trời.”

 

Trần Bình cũng ngẩng đầu theo: “Không lớn lắm , cứ chốc lát rơi, lúc ngủ dậy thì rơi, giờ mới bắt đầu.”

 

Đổ xong bô đêm, nàng vội vàng về phòng.

 

Vì dùng củi để sưởi ấm, giữa đêm thức dậy mấy để thêm củi, nước trong ấm chậu than vẫn còn nóng, rửa mặt xong nàng liền bưng chậu bột bếp.

 

Trong bếp lạnh, đặt chậu bột lên thớt xong nàng liền đốt lửa bếp, chum nước ở trong phòng, nàng đành xách nước.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-lam-nong-ga-cho-ga-ngoc-trong-thon/chuong-81.html.]

 

Nước sôi, nước bốc lên một lúc thì trong bếp mới bớt lạnh.

 

Mèo con Kute

Lúc nàng đang nhào bột thì Trần Tiểu , tự giác xuống ghế bắt đầu thêm củi.

 

Khối bột đặt lên lồng hấp, nàng liền thấy Trần Bình đang chuyện với ai đó ngoài cửa, vén rèm lên thì thấy là Ngưu Nhị đang gánh nước đến.

 

Màn thầu hấp cũng nhanh, lúc Ngưu Nhị gánh gánh nước thứ hai đến thì .

 

Trần Bình vén rèm ngoài, đợi một lúc tự .

 

Trần Tiểu miệng đầy màn thầu hỏi líu nhíu: “Ngưu Nhị ?”

 

“Đi gánh nước , lát nữa sẽ đến.”

 

Màn thầu mềm thơm, khi Trần Tiểu định lấy cái thứ ba thì Trần Bình : “Muội ăn hai cái đó.”

 

Trần Tiểu rụt cổ , vẫn lấy một cái.

 

Dưa muối trong chum còn khá nhiều, Trần Bình gắp một đũa , thấy tiếng động ngoài sân, nhanh Ngưu Nhị liền vén rèm .

 

Màn thầu đặt bàn, Trần Bình kéo một cái ghế đẩu nhỏ đến: “Mời xuống ăn.”

 

Ngưu Nhị đáp một tiếng, xuống cầm lấy một cái màn thầu ăn kèm với dưa muối.

 

Thời gian thoáng chốc trôi qua nửa tháng, ngày hạ sính lễ, sáng sớm cả thôn nhiều trẻ con đến.

 

Trần Bình lấy bỏng ngô mua đặc biệt chia cho mỗi đứa một ít.

 

Ăn sáng xong, Ngưu Nhị mang đồ đến, bên cạnh còn hai theo.

 

Trong đó một nàng gặp, là của Ngưu Nhị, ba họ trông vài phần giống .

 

Trần Chấn Cường mời hai xuống.

 

Trước đây nàng luôn là xem náo nhiệt, hôm nay trở thành tâm điểm, Trần Giao Giao chút tự nhiên.

 

Vương Nga bụng lớn, ghé sát nàng thì thầm: “Cậu của Ngưu Nhị đến từ xa xôi thế ?”

 

“Muội .” Nàng khẽ đáp một tiếng, ngẩng mắt lên thì thấy đàn ông mà nàng gặp đó đang chằm chằm nàng.

 

Trần Giao Giao mỉm gật đầu với , khá bình tĩnh trở nhà bếp.

 

Trần Tiểu đang pha , thấy nàng liền : “Ngưu Nhị đoán của sẽ đến nên mới mua ?”

 

“Đây là Ngưu Nhị mua ?”

 

, nãy Trần Bình mang , là Ngưu Nhị mang đến.”

 

“Đại tỷ.” Trần Tiểu thần thần bí bí : “Muội , nhà họ Ngưu đến.”

 

“Họ đương nhiên mặt mũi mà đến , Ngưu Nhị hạ sính lễ vốn dĩ nên do cha đến, hiện giờ Ngưu Nhị đoạn tuyệt quan hệ với họ, Ngưu Nhị gọi hai của đến, họ đến chẳng sẽ chê …”

 

Theo lẽ thường, của nhà trai nên do nhà gái tự bưng , đợi mãi thấy nàng, Vương Nga liền đến giục, còn quên trêu chọc: “Bình Nhi đang đỡ lưng cho kìa, cái dáng nhỏ nhắn mà thẳng tắp, hệt như lớn .”

 

Trần Giao Giao một tiếng, bưng phòng.

 

Đặt xong thì Ngưu Nhị cũng theo ngoài.

 

Người trong thôn lập tức trêu chọc ầm ĩ.

 

Trên mặt Ngưu Nhị hiếm hoi lắm mới nụ , Vương Nga thấy, mặt nở hoa.

 

Uống xong , những lời trò chuyện đơn giản là đến phần trao sính lễ.

 

Tất cả các nghi thức tất, Ngưu Nhị dẫn hai của rời , trong thôn cũng lượt tản mát.

 

Trần Tiểu đang ở trong bếp, thớt nửa túi bỏng ngô, Trần Tam Thịnh ghế đẩu, trong tay nắm bỏng ngô ăn từng hạt một.

 

Trần Bình mang thịt đến, đưa sáu lạng bạc cho nàng.

 

Trần Giao Giao nhận, mà : “Lát nữa sẽ đưa hết tiền cho , tự cất giữ .”

 

Trần Bình nghĩ một lát cũng đồng ý.

 

Trần Tiểu dậy, buộc chặt nửa túi bỏng ngô còn cất , đó liền cửa, khá vui vẻ : “Muội xem vải đây.”

 

“Đi , cũng tìm Thúy Bình đây.”

 

“Đi mua hỉ phục ?”

 

, hỏi thử.”

 

 

Loading...