Xuyên Không Làm Nông Gả Cho Gã Ngốc Trong Thôn - Chương 94: ---
Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:57:31
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mua bông
Ngày thứ ba, Trần Chí Hùng đội tuyết trở về, kịp uống một ngụm nước đến nhà.
Hắn bên chậu than sưởi ấm, đợi đến khi hồn, mới chậm rãi giải thích: “Ta hỏi , họ cũng , nhà T.ử Hưng hai bao bông, bộ đều trộn lẫn bồ hóng lau sậy.”
“Chú hai.” Trần Giao Giao chút bất lực thở dài: “Chúng đều là nhà, con thể nghĩ .”
“Chuyện là của , xem xét kỹ càng.”
“Đây của chú, rõ ràng là của kẻ cấn trừ nợ , Thành T.ử Hưng cũng thật thà, ngờ đối phương giở trò quỷ quyệt như …”
Nghe nàng , vẻ mặt căng thẳng của Trần Chí Hùng cuối cùng cũng dịu : “Chuyện bông sẽ tiếp tục dò hỏi, nhất định sẽ tìm cho con.”
“Vậy thì phiền chú hai , chú mau về nghỉ ngơi .”
Trần Chí Hùng đáp một tiếng dậy rời .
Trong trấn một tiệm chuyên bán bông.
Khi Trần Giao Giao mấy bước , ông chủ trẻ tuổi đang ăn sáng.
Bánh bao nhân thịt lớn kèm cháo trắng, thêm một đĩa dưa muối nhỏ, trông thật ngon mắt.
Trần Tiểu vô thức nuốt một ngụm nước bọt, may mắn là chằm chằm mãi.
“Bông bán thế nào ?” Trần Giao Giao lên tiếng hỏi.
Ông chủ là một trai hai mươi mấy tuổi, liền về phía họ : “Có hai loại, một loại rẻ một loại đắt.”
Ông chủ từ một bao tải lấy một nắm.
Loại bông là rẻ, sờ mềm mại mà còn cứng, “Đây là bông trộn, hai trăm năm mươi đồng.”
Nói đoạn từ một bao khác lấy một nắm, “Đây là bông chính hiệu, ba trăm ba mươi đồng.”
Đắt hơn chợ ba mươi đồng, nhưng bông sờ cũng hơn.
Trần Bình đưa tay sờ thử, vẫn hỏi: “Có thể rẻ hơn chút ạ?”
“Không lừa trẻ con cũng lừa già, trong trấn chỉ một tiệm của , mở mấy chục năm , các con ngoài mà hỏi, tiệm lão Đồng nhà bao giờ lừa khách.”
“Các con mấy cân?” Ông chủ c.ắ.n bánh bao hỏi.
“Bốn cân .” Trần Bình mím môi bắt đầu lấy tiền.
“Mua ba cân thôi.” Trần Giao Giao vội , chăn cưới của nhà gái cũng là mấy cân, ba chị em cha , nàng cũng Trần Bình tốn kém như .
“Cứ bốn cân.”
“Ba cân cũng mà.” Trần Tiểu cũng thêm: “Chăn bằng bông mới cũng ấm, đều mua ba cân thôi.”
“Không , cũng mua bốn cân cho con.” Hắn với Trần Tiểu.
Trần Tiểu mấp máy môi, cuối cùng cũng gì thêm.
Ông chủ nhanh nhẹn bắt đầu cân bông, mấy chờ, phía gọi tên ai đó, đầu thì phát hiện là quen cũ.
Bà lão cũng chút bất ngờ khi gặp họ ở đây.
“Là con bé .” Bà lão chằm chằm Trần Giao Giao, “Sắp xuất giá nên đến mua bông ?”
“Vâng ạ.” Nàng khẽ, bà lão hỏi: “A bà… cũng đến mua bông ạ?”
“Không mua, đây là cháu nội , đến đưa bữa sáng cho nó, ai dè thằng nhóc thối mua ăn ở tiệm .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-lam-nong-ga-cho-ga-ngoc-trong-thon/chuong-94.html.]
Bà lão trừng mắt ông chủ bước quầy hỏi: “Mua mấy cân ?”
Ông chủ trẻ đóng gói trả lời: “Bốn cân.” Nói xong liền đầu bà lão một cái: “Các vị là quen ? Sao từng gặp?”
“Mua đồ ở chợ mà quen thôi, con bé , ăn cũng thật thà.”
Ông chủ trẻ gì thêm, nhanh chóng cân bông xong thu tiền.
Rời khỏi tiệm, Trần Tiểu vẻ vui : “Ta còn tưởng sẽ bớt giá chút chứ.”
“Không quen mà, bà lão là khách quen của chúng , chỉ là quen thôi.”
“Thế mà bà còn gọi mật như .”
“Người mật, chỉ là chuyện bình thường thôi, quan hệ giữa với cứ quen là thể dựa dẫm .”
Trần Bình cũng phụ họa khuyên nàng: “Nhị tỷ, đừng nghĩ nhiều , bớt giá cũng là chuyện bình thường, đừng vì chuyện mà vui.”
Trần Tiểu gật đầu, khẽ : “Ta chỉ bâng quơ thôi.”
Ngưu Nhị đưa củi, ba chờ ở ngã ba đường, lát liền thấy kéo xe ngựa tới.
Hắn tiên chiếc bao tải trong tay Trần Bình: “Mua xong ?”
“Mua , bông còn mới, về cũng tốn công.”
“Vậy chúng thôi.” Hắn chào một tiếng ngoài.
Trần Tiểu mắt đảo quanh ngó, thấy hai bên đường phố trong trấn bày ít quầy hàng, muôn màu muôn vẻ, đều là những thứ nàng từng thấy bao giờ, tức khắc mắt nóng lên: "Đại tỷ, hôm nay hiếm hoi bày hàng, chúng dạo thêm chút nữa ?"
"Hôm nay tiện, , chúng mang đồ, chỉ dạo phố thôi."
"Thôi ." Trần Tiểu tuy thất vọng nhưng cũng còn náo loạn vô cớ nữa.
Về đến thôn, Trần Giao Giao bảo hai về , còn nàng ghé qua nhà Vương Nga một chuyến.
Trần Kỳ Nguyên đang ngủ, Trần Tam Thịnh chậu lửa nghịch củi trong rổ.
Vương Nga chỉ chiếc ghế đẩu nhỏ bên cạnh, giọng khẽ: "Tam Thịnh tìm các con, bảo các con ở nhà, là chợ ?"
"Đệ trấn. Ta qua đây là nhờ thím hai ngày mai giúp may chăn bông, bông mua về ."
Chuyện bông đây là một hiểu lầm, nhưng trong lòng Vương Nga khó tránh khỏi sợ Trần Giao Giao nghĩ họ cố ý bán bông cho nàng. Giờ nàng thì nàng để tâm chuyện cũ, liền nhắc nữa, đáp: "Sáng mai sẽ qua."
"Được, lát nữa sẽ qua tìm thím Lưu, cũng nhờ thím giúp một tay."
Mèo con Kute
"Con cứ ." Nghĩ đến điều gì, thím vội nhắc nhở: "Vương quả phụ sáng sớm nay mắng c.h.ử.i trong thôn, cũng mắng ai, nhưng đoán là mắng thím Lưu nhà họ. Con qua đó chuyện cẩn thận một chút."
"Ta ." Trần Giao Giao vẫn tò mò: "Nhà Vương quả phụ và nhà thím Lưu vì chuyện gì mà cứ gây gổ mãi ạ?"
Vương Nga tự chủ hạ thấp giọng : "Thím Lưu nhà con với , nhưng đoán là liên quan đến chuyện tiệc rượu đây."
"Trước đây Ngô Thúy Bình thành , cả nhà thím Ngô nhà con ăn tiệc ở nhà Trần Thực. Vương quả phụ hôm đó sáng sớm lụng, cũng là kiếm chút đồ ngon để ăn, ai ngờ cả ngày mà một miếng nào, trong lòng mà thoải mái cho , cái miệng mồm lanh chanh của thị, trong lòng chút vui là cho thiên hạ , lưng ít nhà họ Ngô ức h.i.ế.p con thị, nhiều , nhà họ Ngô đương nhiên cũng tức giận."
"Hơn nữa đoán là liên quan đến vụ thu hoạch mùa thu. Vương quả phụ đó lẽ còn nghĩ nếu kết với nhà họ Ngô thì nhà họ Ngô thể giúp đỡ thị. Con thấy mấy ngày đầu, Vương quả phụ việc chậm chạp , lẽ là đang chờ nhà họ Ngô giúp thị đó, ai ngờ căn bản ý đó. Từng chuyện một, thù mới cộng oán cũ, há chẳng biến thành bộ dạng như bây giờ ."
Trong thôn, mối quan hệ giữa họ và nhà họ Ngô coi như , những lời quá đáng thể , nhưng Vương Nga vẫn thêm một câu: "Chuyện nhà họ Ngô thật sự t.ử tế, nếu là Vương quả phụ, cũng tức giận..."
"Con nhiều chuyện nên mới với con điều . Chuyện liên quan đến chúng , con cũng đừng quản nhiều gì, cũng đừng với Tiểu Tiểu, con bé đó nhiều, cũng trầm như con."
"Ta ." Nàng dậy : "Vậy thím hai, xin phép về ."
Vương Nga vẫy tay, gọi Trần Tam Thịnh đưa nàng cửa.