“Ừ?” Mẫn Khải Hàng đáp bước gần, mặt Hạ Mẫn Duyệt.
Hạ Mẫn Duyệt mạnh mẽ đưa tay ôm lấy cổ , ngửa đầu...
Mẫn Khải Hàng cảm thấy đầu óc như đang "ong ong", m.á.u nóng dồn lên. Lại nữa ? Cô gái nhỏ thật là một tiểu yêu tinh.
món ngon dâng đến miệng, thể từ chối?
Anh đưa tay ôm cô, nụ hôn sâu thêm.
Người yêu ở bên , chẳng đều thích những chuyện ngọt ngào thế ?
Có một sẽ nhiều , từ thành , từ lạ lẫm thành thành thạo, điều sẽ khiến nghiện, khiến thể dừng .
Ở đây lo ai thấy, cũng sợ ai quấy rầy, so với ban ngày, Hạ Mẫn Duyệt càng táo bạo hơn.
Chỉ là ngờ, thua là Mẫn Khải Hàng.
Anh nhẹ nhàng đẩy cô gái nhỏ mềm mại như nước trong vòng tay, dằn lòng : “Được , Mẫn Duyệt.”
Hạ Mẫn Duyệt đầu óc vẫn mơ hồ, ngốc nghếch hỏi: “Anh Mẫn, thích ?”
Anh rằng, tình cảm của cũng giống như của cô, mà giờ đẩy cô , chẳng lẽ cô đủ hấp dẫn?
Mẫn Khải Hàng đổi tư thế để che sự ngại ngùng: “Ngốc quá! Mẫn Duyệt như thế, thích? Chỉ là…”
“Chỉ là gì?” Hạ Mẫn Duyệt truy hỏi buông.
“Chỉ là em còn nhỏ.”
Nhỏ? Hạ Mẫn Duyệt giận dỗi: “Em nhỏ ở chứ? Vừa nãy rõ ràng tay chạm , em nhỏ, một chút cũng nhỏ.”
Thân hình như mà nghi ngờ, thật thể chịu nổi!
'Bùm', Mẫn Khải Hàng cảm thấy thổi bùng lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-mang-theo-dung-cu-y-te-ve-thap-nien-80-lay-chong-dai-ca/chuong-194.html.]
Lúc nãy chỉ là phản ứng kiềm chế , nhưng lúc, vì mới dừng .
bây giờ, cô gái nhỏ thẳng thắn thế , tiểu yêu tinh dám bất cứ điều gì, miệng cô nhất định khóa ...
Phải dọa cô một chút, để cô sợ.
ngờ, Hạ Mẫn Duyệt chẳng sợ chút nào.
Mẫn Khải Hàng dần nhận , lúc , ở đây, nếu cô, cô cũng sẽ từ chối.
Anh luôn rằng Hạ Mẫn Duyệt thích , nhưng ngờ cô thích đến mức , tin tưởng đến mức ?
Anh nắm lấy bàn tay nhỏ đang loạn: “Mẫn Duyệt, .”
Hạ Mẫn Duyệt bĩu môi, chút , cô liều mạng đến thế, mà vẫn từ chối.
Thấy cô buồn, Mẫn Khải Hàng cảm thấy đau lòng: “Ngốc quá, Mẫn Duyệt, đừng buồn. Anh hiểu lòng em, nhưng bây giờ em còn nhỏ.”
Anh dừng một chút tiếp: “Em là con gái mà Mẫn Khải Hàng sẽ trân trọng cả đời. Dù , cũng thể dễ dàng chạm em. Anh , em hiểu ?”
Hạ Mẫn Duyệt nhăn mũi, hiểu ý .
Người ở thập niên 80 nguyên tắc mạnh, Mẫn Khải Hàng là tôn trọng và trách nhiệm với cô. Vì kết hôn, nên thể vượt quá giới hạn.
Cô gật đầu, thẳng mắt , hỏi trực tiếp: “Vậy khi nào cưới em?”
Mẫn Khải Hàng nghẹn lời, bật , kéo cô lòng, lên bầu trời đầy : “Đợi em đủ 20 tuổi.”
Hạ Mẫn Duyệt dùng ngón trỏ vẽ vòng tròn n.g.ự.c : “Đủ 20 ? Còn lâu lắm!”
Có những sự trùng hợp đến kỳ lạ, sinh nhật của cô và "Hạ Mẫn Duyệt" trong gian đều là ngày 28 tháng 12, ngày lạnh nhất trong năm.
“Bây giờ mới đến tháng 9, còn gần 4 tháng nữa. Em chờ thì ?” Hạ Mẫn Duyệt ngẩng đầu hỏi trong lòng .
Mẫn Khải Hàng đưa tay chạm nhẹ mũi cô: “Nghịch ngợm!”