Xuyên Không Mang Theo Siêu Thị - Ta Làm Giàu Ở Cổ Đại - Chương 116

Cập nhật lúc: 2025-10-29 14:52:05
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nghe , Cận Bắc Thành Tống Hạ : "Phụ là Dị tính Vương của Đại Tề. Mặc dù là trưởng tử, là Lang nhi do chính thê sinh , nhưng ông hề thích ."

 

?

 

Tống Hạ còn kịp hỏi, Cận Bắc Thành tiếp.

 

"Bởi vì sinh , mẫu băng huyết mà c.h.ế.t. Chỉ vì hình quá lớn, khiến khó sinh. Phụ vẫn luôn trách , từ lúc đời ném đến trang viên của mẫu , để tự sinh tự diệt. Nếu ở trang viên thương xót, căn bản lớn lên . Năm năm tuổi, ông cưới một phụ nữ giống mẫu đến sáu phần, năm sinh nhị của ."

 

"Nhị sinh , phụ đặc biệt yêu thương, còn trao cả vị trí Thế tử cho ..."

 

Tất cả những gì hôm nay đều là tự bản nỗ lực giành lấy.

 

Tình tiết như thế , trong các vở kịch đôi khi cũng .

 

ngoài đời thực.

 

Tống Hạ vẫn là đầu tiên gặp , nàng im lặng hồi lâu.

 

Muốn lời an ủi .

 

nên gì.

 

Cận Bắc Thành tiếp tục: "Cho nên nàng cứ yên tâm, chuyện quá khứ của ông từng quản, càng để ông quản. Về phần nạp , vĩnh viễn nạp , điều cũng là nhất sinh nhất thế nhất song nhân."

 

Nói đến đây.

 

Cận Bắc Thành Tống Hạ chăm chú : "Nếu thể, chúng đừng hài tử."

 

con cái.

 

Hiển nhiên cần .

 

Tống Hạ lúc kìm nữa, đặt chai nước xuống, đưa tay ôm lấy .

 

Cận Bắc Thành cảm thấy ấm áp.

 

Hắn cũng đưa tay ôm nàng, chỉ là ôm nhẹ hơn nàng nhiều.

 

"Huynh ngốc quá ."

 

Tống Hạ càng thêm xót xa cho Cận Bắc Thành, trong lòng một cảm giác khó chịu nên lời.

 

"Huynh phản bác , hài tử mới kẹo ăn ? Lúc đó chỉ là một hài nhi chào đời, gì chứ? Hắn dựa mà đổ hết tội lên đầu ?"

 

"Huynh là do mẫu liều mạng sinh , là kết tinh tình yêu giữa mẫu . Hắn ngoài miệng yêu, kết quả đối xử với như thế, thực sự yêu ?"

 

Cận Bắc Thành từ từ buông Tống Hạ : "Ta đây cũng nghĩ như , nhưng nghĩ, nếu lớn như , lẽ mẫu ."

 

Hắn mắc kẹt trong ý nghĩ cố chấp.

 

Tống Hạ thẳng: "Huynh lớn nhỏ, là do tự khống chế ? Nếu trách ai, đầu tiên trách là những bậc trưởng bối . Mẫu kinh nghiệm, lẽ nào họ cũng kinh nghiệm ? Không dinh dưỡng quá mức, hài tử sẽ lớn quá khổ, dẫn đến khó sinh ư?"

 

Cận Bắc Thành sững sờ tại chỗ.

 

Có khả năng nào, tất cả chuyện là do ai đó cố ý gây ?

 

Hắn nhớ rõ Tổ mẫu hề thích mẫu . Cứ nhắc đến là tỏ chán ghét.

 

đối với trưởng tôn là , cũng chẳng mấy yêu thương.

 

Tay Cận Bắc Thành siết chặt .

 

Tống Hạ đang nghĩ gì, nàng vỗ nhẹ lên lưng : "Thôi nào, đừng nghĩ đến những chuyện vui đó nữa, nên chìm đắm trong quá khứ, về phía ."

 

"Tống Hạ, đa tạ nàng."

 

Cận Bắc Thành ngẩng đầu .

 

Tống Hạ trêu chọc : "Thật lòng tạ ơn ? Nếu thật lòng cảm tạ , thì để sờ thử cơ bụng của ."

 

Hạt Dẻ Nhỏ

Từ "cơ bụng" Cận Bắc Thành từng qua.

 

đại khái thể đoán nàng đang gì.

 

Cận Bắc Thành nắm lấy tay nàng đặt lên cơ bụng : "Được đấy."

 

Tống Hạ bật thành tiếng.

 

"Trêu thôi, xem là thật!"

 

Ánh mắt Cận Bắc Thành khóa chặt lấy Tống Hạ : "Chỉ cần là nàng, hề bận tâm."

 

Ngoan ngoãn quá.

 

Nàng nên gì với đây.

 

quả thực dễ sờ.

 

Khi Tống Hạ nghĩ như , tay nàng sờ thêm hai cái.

 

thế .

 

Không sờ thì phí.

 

Nhận thức của Cận Bắc Thành về Tống Hạ tăng thêm một bậc.

 

Nàng so với nữ tử bình thường quả thực táo bạo hơn nhiều.

 

Thích cơ bụng.

 

Tống Hạ cũng quá đáng, sờ hai cái liền rụt tay về. Cuối cùng cảm thấy nên gì đó, nàng khen một câu: "Thân hình tệ."

 

Cận Bắc Thành nàng chọc .

 

Hắn vài tiếng : "Nàng thích là ."

 

Sau khi hai rõ lòng .

 

Cận Bắc Thành mỗi tối đều đến Siêu thị gian tìm Tống Hạ, mỗi đều hơn một canh giờ.

 

Nếu ngày hôm việc .

 

Lại sợ Tống Hạ nghỉ ngơi đủ.

 

Cận Bắc Thành e là sẽ nỡ rời .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-mang-theo-sieu-thi-ta-lam-giau-o-co-dai/chuong-116.html.]

 

Thời gian thoáng chốc đến giữa tháng Chạp.

 

Hôm nay.

 

Tống Hạ như thường lệ, đến Siêu thị gian chờ Cận Bắc Thành.

 

Nghĩ đến mấy ngày nay nấu ăn nhiều.

 

Tống Hạ bếp một đĩa salad rau củ, một đĩa trái cây hỗn hợp, ngoài còn chân gà ngâm chanh ớt, cánh gà rim Coca, nghĩ một chút nàng còn chiên bít tết, nấu một ít mì Ý.

 

Nàng xong hết thức ăn.

 

Cận Bắc Thành vẫn đến.

 

Nàng khỏi cảm thấy kỳ lạ.

 

Những ngày Cận Bắc Thành ngày nào cũng đến, ngày nào vắng mặt.

 

Hắn còn với nàng, nếu ngày nào đến nhất định sẽ báo cho nàng một tiếng.

 

Tống Hạ thức ăn bày biện sẵn, lấy một chai rượu vang đỏ loại nhỏ. Hắn đến cũng , nàng tự ăn từ từ.

 

Nàng rót rượu vang xong.

 

Cận Bắc Thành đến, chính xác hơn là lảo đảo bước .

 

"Cận Bắc Thành, ?"

 

Tống Hạ nhận thấy , vội vàng tiến lên đỡ .

 

Nàng đưa tay cảm thấy nhiệt bất thường.

 

"Có hạ d.ư.ợ.c ?"

 

Cận Bắc Thành gật đầu.

 

Tống Hạ kịp hỏi nhiều, đưa hậu viện, bảo ngâm trong nước lạnh.

 

Ngay đó.

 

Tống Hạ ngoài tìm Vương lang trung.

 

Đã là ban đêm.

 

Vương lang trung ngủ từ lâu.

 

Tống Hạ gõ cửa thấy đáp lời, bèn trèo tường , gõ cửa hồi lâu, ông mới mở : "Hạ nha đầu, ngươi đây là?"

 

"Tìm ông lấy thuốc."

 

Tống Hạ trực tiếp loại t.h.u.ố.c cần.

 

Vương lang trung ngẩn : "Ngươi ?"

 

Thứ đó .

 

Tống Hạ bịa chuyện: "Phụ , phụ ăn nhầm thứ gì đó."

 

Tống Lão Tứ hãm hại?

 

Vương lang trung hỏi nhiều, hỏi qua triệu chứng, đưa cho Tống Hạ hai lọ thuốc: "Lọ màu đỏ ăn ngay bây giờ, lọ màu trắng ăn khi hết triệu chứng, nhớ là ăn hết, nếu sẽ ảnh hưởng về . , cũng ăn nhiều, mỗi loại mỗi ngày tối đa ba viên."

 

Tạ ơn ông.

 

Bảo ông giữ bí mật.

 

Tống Hạ đưa thêm ít tiền trở về nhà.

 

Vừa về đến phòng .

 

Tống Hạ liền tiến gian.

 

Lúc .

 

Cận Bắc Thành đang ngâm trong hồ nước ở hậu viện nàng, gương mặt trông còn đỏ hơn , ngay cả làn da cơ thể cũng nổi lên màu đỏ bất thường.

 

“Lại đây!”

 

Tống Hạ vẫy tay gọi Cận Bắc Thành, đợi khi gần thì đổ ba viên t.h.u.ố.c trong chiếc lọ đỏ đưa cho uống.

 

Nàng chợt nhận quên lấy nước.

 

Tống Hạ đang định lấy thì Cận Bắc Thành nuốt hết t.h.u.ố.c trong miệng.

 

“Đắng ?”

 

Cận Bắc Thành lắc đầu.

 

Cũng chính cái lắc đầu .

 

Đầu bỗng chốc choáng váng, hình nghiêng ngả đổ sang một bên.

 

“Cận Bắc Thành!”

 

Tống Hạ ngỡ chịu nổi d.ư.ợ.c tính của thuốc, nàng vội cởi giày, tung nhảy xuống.

 

Nàng nhanh chóng bơi đến bên cạnh .

 

“Cận Bắc Thành!”

 

Tống Hạ túm lấy tát nhẹ mặt.

 

Một lát , Cận Bắc Thành mở mắt: “Ta , chỉ là, chỉ là chút choáng váng.”

 

Độc tố ảnh hưởng nhiều đến , nhưng thứ t.h.u.ố.c tác dụng khá lớn.

 

Tống Hạ kéo lên bờ.

 

Cận Bắc Thành sẽ tự lên.

 

Tống Hạ khi lên bờ, nàng mới lên theo.

 

Cận Bắc Thành chỉ liếc mắt một cái dời tầm : “Nàng mau xiêm y , kẻo nhiễm lạnh.”

 

 

Loading...