Xuyên Không Mang Theo Siêu Thị - Ta Làm Giàu Ở Cổ Đại - Chương 85

Cập nhật lúc: 2025-10-29 03:01:03
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tống Lão Nhị sững sờ, Tống Chiêu Đệ hỏi: “Không đúng , gậy sắt nhà chúng đây để ở phòng tạp vật ? Ngươi lấy nó từ phòng tạp vật ?”

 

Tống Chiêu Đệ lắc đầu.

 

Tống Lão Nhị về nhà tìm Kiều Liên Hoa hỏi, cũng ả lấy.

 

Không Tống Chiêu Đệ cũng ả.

 

Tống Lão Nhị tìm Tống Hữu Đệ hỏi, nó mở miệng nó lấy.

 

Nó lành lặn mang gậy sắt gì chứ?

 

Như thì chỉ còn hai đứa Lang nhi.

 

Sau khi tra hỏi.

 

Cũng bọn chúng lấy.

 

Tống Lão Nhị càng nghĩ càng thấy Tống Hữu Đệ thật, cầm gậy lên đ.á.n.h nàng một trận: “Nói! Cái c.h.ế.t của Phương Nhị Tráng, liên quan đến ngươi ?”

 

“Cha, cha đừng đ.á.n.h nữa, cha đ.á.n.h con đau quá.”

 

“Chiêu Đệ là nữ nhi cha, chẳng lẽ con ?”

 

“Cha cứ con thừa nhận, con thừa nhận là !”

 

Tống Hữu Đệ né tránh , khiến Tống Lão Nhị tức đến mức chịu nổi.

 

Bỗng nhiên.

 

Tống Lão Nhị nhớ Phương Đại Tráng vẫn còn nợ tiền họ, bèn gọi Tống Lão Tam cùng đến nhà đòi nợ, kết quả những đòi , mà còn họ gọi đến đ.á.n.h cho một trận.

 

Sau đó ầm ĩ đến nha môn, tuy đòi tiền, nhưng cũng uổng công chịu một trận đòn.

 

Bởi vì ai chịu chứng cho họ.

 

Giữa tháng Mười.

 

Trường An mới từ đế đô Đại Tề trở về Phượng Lĩnh Ngọc Thành, biệt viện của Cận Bắc Thành bán năm ngàn lượng bạc, trang viên bán hai vạn lượng bạc, cộng thêm tiền y đang trong tay, tổng cộng là hơn ba vạn bảy ngàn lượng bạc.

 

Cận Bắc Thành vốn dĩ vẫn định để Trường An .

 

ngờ.

 

Quý Doanh yêu cầu y đích mặt ký văn bản hợp tác.

 

Thế là.

 

Ngày mười chín tháng Mười, Cận Bắc Thành dẫn theo Trường An đến sòng bạc Thịnh Nguyên để gặp Quý Doanh.

 

Quý Doanh thấy dáng vẻ của Cận Bắc Thành liền y là thương nhân bình thường, nhưng quá bận tâm, chỉ trò chuyện nửa canh giờ ký văn bản hợp tác với y.

 

Cận Bắc Thành dùng tên thật, cũng dùng tên Ninh Vô Tiện, y lấy mỗi tên một chữ, khi ký tên là Ninh Thành.

 

Ký xong.

 

Cận Bắc Thành thẳng Quý Doanh : “Quý Đông gia, chuyện hợp tác với ngươi, hy vọng thứ ba , cho nên mong ngươi giữ kín.”

 

“Dễ !”

 

Quý Doanh đồng ý.

 

Số tiền Cận Bắc Thành còn trong tay nhiều, y chỉ lấy một vạn hai ngàn lượng bạc tiền hàng.

 

Tuy nhiều, nhưng cũng là ít.

 

May mắn là Quý Doanh kịp thời bảo Tống Hạ tuyển từ .

 

Bởi .

 

Đừng hàng , nhiều hơn nữa cũng đủ.

 

lâu .

 

Hàng tồn kho hết sạch. Các thương nhân từ Đại Thánh Triều và Đại Minh Triều, thấy bún dong dễ bán, đồng loạt tìm đến Quý Doanh mua thêm nhiều, còn yêu cầu nhiều hơn nữa, rằng họ cần bao nhiêu sẽ lấy bấy nhiêu.

 

Sau khi Quý Doanh báo cho Tống Hạ.

 

Tống Hạ thương lượng giá cả với , vì lượng khoai lang họ cần quá nhiều, đến mức giá mua tăng lên, mỗi cân tăng một hai văn, cho nên nàng cũng tăng giá.

 

Tăng lên năm mươi văn tiền một cân.

 

Quý Doanh ý kiến gì và đồng ý.

 

Tống Hạ trở về làng liền triệu tập tất cả trong xưởng họp , với rằng ai đồng ý thêm giờ, nửa canh giờ sẽ năm văn tiền.

 

Mọi xong đều đồng ý tăng ca.

 

Ai nấy đều hăng hái khí thế.

 

Ban đầu mỗi chỉ ăn một bữa tại xưởng, nay tăng ca nên thành hai bữa.

 

Tống Hạ liền tăng tiền công cho cả những nấu ăn.

 

Ngày mùng năm tháng Mười Một.

 

Tống Hạ tuần tra công việc của , nàng một lúc thì phát hiện Tống Tiểu Hoa chậm chạp hơn hẳn ngày thường.

 

Nàng khỏi cảm thấy kỳ lạ: “Tiểu Hoa tỷ, tỷ thế, trong khỏe ở ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-mang-theo-sieu-thi-ta-lam-giau-o-co-dai/chuong-85.html.]

 

“Không, .”

 

Tống Tiểu Hoa lắc đầu.

 

Tống Hạ chú ý thấy Tống Tiểu Hoa giấu tay , kéo xem thì thấy vết thương cánh tay nàng, giống như vật gì đó bỏng: “Hắn ?”

 

Tống Tiểu Hoa nắm c.h.ặ.t t.a.y Tống Hạ, khẽ : “Chàng, chỉ là quá tức giận thôi, đừng tìm .”

 

Nàng còn quan tâm đến bản . Nàng thể quan tâm ?

 

Tống Hạ vì nàng mà chậm trễ tiến độ, dù đều là hợp tác việc, nếu ngươi ở đây xong, những phía tiếp tục?

 

Tống Tiểu Hoa phản ứng : “Ta, sẽ đẩy nhanh tốc độ...”

 

Tống Hạ sững .

 

Nàng cảm thấy trở thành một ông chủ lòng đen tối ?

 

Tống Hạ quan sát vài ngày, vết thương Tống Tiểu Hoa hề giảm bớt mà còn nhiều hơn.

Hạt Dẻ Nhỏ

 

Nàng đến chỗ Phương Năng.

 

Phương Năng hề vết thương nào, ăn mặc bảnh bao, thấy nàng đến thì hì hì tiến gần: “Tống Hạ, đến xem chúng việc ? Muội yên tâm, nhất định bọn sẽ cho .”

 

Vừa , tay liền vươn tới tay Tống Hạ.

 

Chưa kịp chạm nàng.

 

Tống Hạ tóm lấy, vặn ngược lưng : “Ngươi dám chiếm tiện nghi của , ngươi ăn mật gấu gan báo ?”

 

“Ngươi hươu vượn cái gì, chiếm tiện nghi của ngươi lúc nào...”

 

Phương Năng nghển cổ chịu thừa nhận.

 

Những xung quanh đang việc đều lên tiếng bênh vực Tống Hạ, rằng họ đều thấy vươn tay .

 

Phương Năng vẫn thừa nhận: “Ta thấy nàng bẩn, phủi giúp một chút...”

 

“Phủi một chút?”

 

Tống Hạ buông , đá mạnh một cú: “Ngươi nam nữ thụ thụ bất ? Lần còn như thế, đ.á.n.h gãy tay ngươi!”

 

Tống Lão Tam thấy trong lòng thấy thoải mái vô cùng nên đến, giả vờ bận rộn thấy gì.

 

Phương Năng Tống Hạ xử lý mặt nhiều như , khi tan ca còn chỉ trỏ bàn tán, trong lòng khó chịu kể xiết.

 

Vừa khỏi cổng.

 

Phương Năng liền đá Tống Tiểu Hoa một cú: “Đồ tiện nhân vô dụng nhà ngươi, nếu ngươi mà giỏi giang như Tống Hạ, theo ngươi đến đây chịu khổ ?”

 

Tống Tiểu Hoa dám hó hé một tiếng.

 

Phương Năng thấy càng thêm tức giận, đá nàng thêm vài cú.

 

Đá xong.

 

Phương Năng chẳng thèm quan tâm đến nàng, châm đuốc bỏ .

 

Tống Tiểu Hoa dù về nương gia, nhưng vẫn dám, lau nước mắt, nàng vội vã đuổi theo.

 

Nếu nàng đuổi kịp , lát nữa ánh lửa sẽ thấy đường.

 

Cứ ngỡ rằng ngã vài mới đuổi kịp .

 

ngờ.

 

Phương Năng ở khúc quanh phía đợi nàng.

 

Hắn ?

 

Còn đá nàng nữa ?

 

Tống Tiểu Hoa sợ đến mức dám thở mạnh.

 

Phương Năng đợi một lúc liền thấy sốt ruột, tiến lên : “Ngươi chậm thế, mau nhanh lên, thì bao lâu mới về đến nhà.”

 

Hắn đá nàng nữa ?

 

Tống Tiểu Hoa chút kinh ngạc.

 

Phương Năng suốt đường gì, mãi đến khi gần đến cổng nhà, gọi Tống Tiểu Hoa : “Nương tử, nàng lâu như mà vẫn sinh cho một đứa con, trong lòng nàng thấy hổ thẹn ? Người khác bằng tuổi nàng, sớm sinh con , còn nàng thì , chẳng chút động tĩnh nào!”

 

“Tướng công, xin ...”

 

Tống Tiểu Hoa theo bản năng xin .

 

Phương Năng đột nhiên bóp cằm nàng: “Nàng thực sự cảm thấy với ?”

 

Tống Tiểu Hoa gật đầu.

 

Phương Năng ghé sát thì thầm: “Nếu nàng thực sự cảm thấy với , nàng hãy giúp đoạt lấy Tống Hạ, như , nàng cần sinh con cũng , cứ để nàng sinh nàng...”

 

“Chuyện, chuyện ...”

 

Tống Tiểu Hoa sợ hãi lùi mấy bước.

 

Phương Năng kéo mạnh nàng : “Nếu nàng theo, ngày mai sẽ giấy hưu nàng, đuổi nàng về nhà, khắp nơi loan tin nàng thể sinh nở, xem thử ai còn lấy nàng! Cha nàng trọng nam khinh nữ, chẳng hạng gì, ông thể để ngươi ở trong nhà đó mãi ? Ngươi thử đoán xem kết cục của ngươi sẽ ?”

 

 

Loading...