“Chẳng những là tiểu thuyết, mà còn là tiểu thuyết YY biến thái!”
Lâm Sương lật xem vài trang sách, hiểu  một chút nội dung tiểu thuyết,  xem  bổ não nghĩ các loại YY,  tự giác xem tiếp từng trang, dù  ở thời đại đấy,  dám  thể loại truyện YY  ngược tư tưởng  nhiều lắm,  thể hiểu  vì  sách   tên nhưng   cũ kỹ, chắc qua tay nhiều  xem nên mới  hư hỏng thành như .
“Mẹ nó! Cái  cũng  thể xảy ? Đầu óc cô   úng nước ?”
“Gã    đê tiện như ? Thật    hổ mà?”
“Ngay cả bạn  cũng  tha! Nữ chính não tàn ? Bẫy rõ ràng như  còn  nhận ?”
“Một màn hương diễm như ,  dành cho một lão già khọm khẹm!”
“Khoan hãy , cái tư thế  khó bỏ !”
......
Lâm Sương chửi thề đủ loại, nội dung tiểu thuyết ngoài “động dục” căn bản   gì nhắc đến, nữ chính đúng là điển hình Tiểu Bạch não tàn, nếu   trong sách  nhiều cầm thú  ngủ với cô , một cô ả như  ở phim cẩu huyết  sống qua  một tập! Cố chống đỡ cũng  hai tập liền chết!
Lâm Sương cố gắng  ném cuốn sách , tiếp tục xem, nội dung trong sách bỗng nhiên   đổi, khi Phiêu Kỵ đại tướng quân Lăng Tông Vân dẫn quân chống  địch quốc,   vì , mười vạn đại quân   diệt, Hoàng đế tin lời gièm pha, nhận định Lăng gia mưu phản, phán cả nhà Lăng gia xử trảm, nữ chính thề điều tra chân tướng  cha báo thù, Lâm Sương nghĩ rằng cuối cùng   đui con mắt, nhưng xem thêm một trang nữa, nữ chính  tùy tiện  thái tử và tra nam lừa lên giường!
Thật con  nó khẩu vị nặng! Nội dung phía  tuy rằng cẩu huyết, nhưng bây giờ bắt đầu chơi 3P*, nội dung về  chẳng  càng sôi máu?
(3P: hình thức 2 nam 1 nữ)
Có lẽ vì thỏa mãn tò mò, Lâm Sương tiếp tục ,  nhanh đến kết cục cuối cùng hơn nữa  bi ai là trong quyển tiểu thuyết , nữ chính ngoài  đám đàn ông chà đạp đủ loại, đến khi c.h.ế.t vẫn  điều tra  chân tướng, đừng  là báo thù!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-nu-chinh-truyen-yy-phan-cong/chuong-02-xuyen-sach.html.]
“Như  là xong? Báo thù ?” Lâm Sương tức giận ném sách  bàn, con  nó lừa bố mày!
Quần đều cởi,  cho tao xem cái ?
Lâm Sương  dứt lời, trong sách bỗng nhiên lơ lửng làn khói nhẹ, Lâm Sương  tình huống đột nhiên xảy  sợ tới mức ngơ ngác, ngừng thở  quyển sách đến tròng mắt cũng  dám động.
Khói nhẹ tỏa , một bóng  màu trắng từ trong sách nhẹ nhàng  , Lâm Sương nghĩ rằng, mắt cô  vấn đề ?
“ , hơm trăm oan hồn Lăng gia chúng , còn mười vạn tánh mạng của tướng sĩ, ai sẽ bồi thường!”
Mẹ ơi! Có quỷ!
Lâm Sương  cục diện  dọa cho hôn mê bất tỉnh, khi cô mở mắt, bốn phía tối như mực, cô giống như   trói  thể nhúc nhích, cảm giác lạnh ngắt từ bên  truyền đến, ở  đất như  đồ vật gì cấn lấy khiến cô  khó chịu.
Lâm Sương nhớ rõ cô  bóng  bên trong tiểu thuyết   dọa cho ngất xỉu, cho dù là té xỉu  mặt đất, nhưng  cô   trói? Chẳng lẽ  trộm?
Đột nhiên, một ít trí nhớ cưỡng ép xuất hiện trong đầu Lâm Sương, Lăng gia, tướng quân phủ,  yêu thanh mai trúc mã…
Không  ? Lâm Sương lắp bắp kinh hãi, cô xuyên sách? Còn thành nữ chính não tàn  vô  đàn ông ngủ? Điều  thật quỷ dị!
Lâm Sương  thể tin chuyện  là thật, chỉ  trong phim cẩu huyết mới  kịch bản xuyên sách thế ? Sao cô  thể xuyên qua? Lâm Sương cẩn thận nhớ  một chút, lúc  trí nhớ trong đầu  hỗn loạn, trừ bỏ u hồn bay  từ trong sách, cũng   chỗ nào đặc biệt.
Trong tâm Lăng Sương thật sự  chết, xuyên thì xuyên , còn xuyên  nữ chính não tàn!