Phòng thuốc Quỷ Cốc.
Phòng thuốc là một tòa nhà bằng trúc giản dị, bốn phía trồng ít cây lê hoa, bình thường chỉ lão Tôn ở, bệnh, sẽ đến phòng thuốc xem bệnh lấy thuốc , ai cũng thể ở nơi ngủ.
Lão Tôn tính tình cổ quái, ít , nhưng y thuật cao siêu, giang hồ xưng danh Quỷ Y, hơn mười năm Cốc chủ mời lão Tôn đến Quỷ Cốc, đến nay từng khỏi Cốc.
“Lão Tôn ở đây ? Tiểu Cẩu cùng thiếu chủ đến thăm ngài.” Cẩu sư gia một tiếng Tiểu Cẩu, Lăng Sương phun một tiếng bật .
Cửa trúc đột nhiên kẽo kẹt di chuyển, nếu ở Quỷ Cốc nhiều tài ba dị sĩ, Lăng Sương còn tưởng gặp quỷ.
Cửa trúc mở , Cẩu sư gia mới mang Lăng Sương , bên trong là một sân nhà, bên trái sân phơi ít thảo dược, bên là bếp đun thuốc, Lăng Sương ngửi mùi thuốc Đông y quen thuộc, cảm thấy cả thoải mái.
“Thiếu chủ.” Lão Tôn bỏ ngân châm* tay xuống, mới đến hành lễ với Tần Chích.
*Ngân châm: Kim bạc, kim châm cứu. Mình vẫn để là ngân châm.
“Miễn.” Tần Chích ở trong sân, vẫn chỉ một chữ.
Cẩu sư gia vội vàng tiến lên: “Lão Tôn, tình huống mấy hôm nay đưa đến như thế nào?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-nu-chinh-truyen-yy-phan-cong/chuong-19-khieu-chien-quy-y.html.]
Lão Tôn lướt qua Cẩu sư gia, hồ ly vô sự đăng tam bảo điện, chắc chuyện, còn đem cả thiếu chủ đến, quyết tâm cùng gây sự đây.
“Tất cả đều ở bên trong, đang chuẩn châm cứu cho bọn , Cẩu sư gia đến thật đúng lúc.”
Cẩu sư gia : “Hôm nay lão Tôn thể nghỉ ngơi, trong Cốc mới chiêu mộ cho ngài một dược đồng, ngài kiểm tra một chút xem y thuật thế nào?”
Lúc Lão Tôn mới Lăng Sương, nhận Lăng Sương là nữ nhân, sắc mặt trầm xuống: “Cẩu sư gia thấy dễ lừa?”
“Ôi, lão Tôn đừng oan uổng Tiểu Cẩu, Tiểu Cẩu cho dù mười lá gan cũng dám lừa ngài, cô nương cứu thiếu chủ, là thiếu chủ cho phép, Tiểu Cẩu mới dám dẫn nàng đến phòng thuốc của ngài, bằng cho dù g.i.ế.c , cũng dám đưa đến phiền ngài.” Cẩu sư gia miệng lưỡi xảo trá như chồn.
Có Tần Chích ở đây, lão Tôn cũng cần nể mặt, nhưng Tần Chích luôn ở trong Cốc cận với ai, tự đến phòng thuốc, chẳng lẽ nữ nhân thật sự chỗ hơn ?
Lão Tôn đánh giá Lăng Sương, cuối cùng mới : “Nếu là ý của thiếu chủ, bên trong, nếu chỉ là kẻ mua danh chuộc tiếng, cho dù là của thiếu chủ, cũng đừng trách nể mặt.”
“Lời của ngài thích , tuy rằng ngài so với lớn tuổi, nhưng ngạn ngữ nghề nghiệp chuyên môn là dựa tay nghề, chỉ vì tuổi trẻ thì y thuật sẽ kém ngài.” Lăng Sương ở học viện y khoa là thứ nhất trường, hơn nữa ở năm thứ ba bắt đầu hỗ trợ giáo sư Lý giải phẫu, thực lực của nàng chắc chắn.
Lão Tôn nghề y nhiều năm như , vẫn là đầu gặp dám cùng gọi nhịp, hừ lạnh một tiếng: “Nếu thật ngươi bản lãnh, hãy dùng y thuật chuyện, nếu , Cẩu sư gia, đến như thế nào thì đuổi về như .”
“Dạ , lão Tôn yên tâm, Tiểu Cẩu chắc chắn cho ngài thêm phiền.” Cẩu sư gia đối với Lăng Sương với cặp mắt khác xưa, giang hồ, ai chẳng đại danh của lão Tôn. Tiểu cô nương trời cao đất rộng, là thật sự một y thuật.