Xuyên Không - Nữ Chưởng Quỹ Vừa Ngầu Lại Tài Trí - Chương 43
Cập nhật lúc: 2025-10-28 02:42:13
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Đường trở về nhà, cùng Liên Nhi thức đêm son môi, phấn má hồng và nước hoa. Nghe hương phụ nữ, bài học đầu tiên là đưa vật thật. May mắn đây từng tham quan nhà máy sản xuất vật dụng hóa mỹ phẩm, hiểu vài nguyên lý, nhưng hiện tại chỉ thể dùng nguyên liệu thực vật. Thông qua các công đoạn như giã nát, chưng cất, lọc, chiết xuất, Tô Đường ngày thứ ba cuối cùng vài loại son môi, phấn má hồng và nước hoa.
Liên Nhi hớn hở với Tô Đường: “Công tử, những thứ nhất định sẽ hoan nghênh.”
“Giá thành quá cao, hiện giờ chỉ thể dùng để giảng dạy. Nếu chư vị quan tâm, chúng sẽ thêm ít nữa, coi như phần thưởng hoặc đem bán. Lý Thụy chẳng cắt đứt nguồn hàng của ? Ta sẽ tự . Có điều, sản lượng đại quá nhỏ. Nàng xem, với nàng loay hoay ba ngày ba đêm, mà chỉ bấy nhiêu đây.” Tô Đường nghĩ đến dây chuyền sản xuất hiện đại, mỗi phút mỗi giây đều ngừng xuất hàng, quả thực so sánh thì đau thương.
Đến ngày hẹn, Tô Đường đến tiệm của Trương Xuân Sinh lấy hai trăm tờ truyền đơn. Đã truyền đơn , phát ở đây? Mỗi tờ truyền đơn giá thành rẻ, phát một tờ, đạt hiệu quả một tờ.
Tô Đường nghĩ nghĩ , kỳ thực phát ở cổng Linh Lung Các chắc chắn là thích hợp nhất, mỗi ngày đều giàu , nhưng, đó là địa bàn của Lý Thụy, đến đó phát, chắc chắn sẽ c.h.ế.t nhanh.
Còn những nơi nào mà các phu nhân, tiểu thư thường lui tới?
Nàng nghĩ đến hí viện.
Nghĩ là ngay.
Sau bữa sáng, Tô Đường ôm theo vài tờ truyền đơn đến hí viện nổi tiếng nhất kinh thành, nàng túc trực ở đây. Từ sáng đến tối, vô phu nhân, tiểu thư thấy nàng đến gần liền lập tức tránh né, nàng căn bản thể đến gần, càng đừng là phát truyền đơn giới thiệu.
Tối đến, Tô Đường đói lả mỏi mệt trở về nhà, Liên Nhi vội vàng tiến lên hỏi: “Công tử, hôm nay truyền đơn phát ạ?”
“Đừng nhắc nữa, tổng cộng chỉ phát ba tờ thôi, hai cầm truyền đơn một cái vứt , chính xác thì chỉ phát một tờ, vứt, nhưng dám cam đoan thực sự sẽ .”
“À? Ra ạ. Công tử đói ? Mời dùng bữa !” Liên Nhi vội vàng bưng thức ăn lên bàn.
“Nào chỉ là đói? Là đói cồn cào. Cả ngày nay chỉ ăn một cái màn thầu. Đứng cả ngày trời, hai chân mỏi đau.” Tô Đường xuống ghế bắt đầu dùng bữa, ăn như hổ đói.
Liên Nhi rằng bưng đến một chậu nước nóng, giúp Tô Đường cởi giày vớ: “Công tử ngâm chân một lát, sẽ dễ chịu hơn nhiều.”
“Đa tạ. Hôm nay quả thực là mệt mỏi vô cùng.”
“Vậy ngày mai còn nữa ạ?”
“Đương nhiên là chứ. Cho dù chỉ một nhận truyền đơn của , ngày mai phát thêm cho một nữa, mười ngày sẽ mười . Nàng chẳng từng , chúng thể thuyết phục một , tức là thành công ?” Tô Đường chẳng hề nản chí.
“Vậy lát nữa nô tỳ sẽ chút đồ ăn cho công tử, còn chuẩn một ấm nước nữa, ngày mai công tử mang theo, sẽ còn đói khát như nữa.” Liên Nhi vẫn chu đáo.
“Được, đa tạ.”
Sau bữa ăn, Tô Đường tiếp tục biên soạn giáo trình của , hôm nay, chủ đề nàng biên soạn là màu sắc và cách phối hợp, màu sắc và tính cách.
Màu đỏ: Nồng nhiệt, hân hoan, trừ tà
Màu cam: Ấm áp, thiện, phú quý
Màu vàng: Tươi tắn, thuần khiết, quang minh
Màu xanh lá: Sức sống, an , ôn hòa
Màu xanh lam: Thanh tú, thoát tục, chân thành
Màu xanh dương: Tĩnh lặng, định, lạnh lùng
Màu tím: Lãng mạn, tao nhã, thần bí
Tô Đường vất vả. Biên soạn giáo trình, là sự tổng kết những kiến thức nàng học cả đời, là sự chắt lọc và cảm nhận từ kinh nghiệm sống của nàng. Nàng hy vọng truyền đạt những ý niệm hiện đại đến những nữ nhân của triều đại , giúp các nàng thẩm mỹ hơn, tao nhã hơn, tự tin hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-nu-chuong-quy-vua-ngau-lai-tai-tri/chuong-43.html.]
Những điều sẽ trở thành nội dung giảng dạy của nàng, nàng sẽ thuê chép sách, mà hy vọng học sẽ tự ghi chép. Như , cần lo lắng nội dung tiết lộ, cũng tăng thêm tầm quan trọng và sự thần bí của việc truyền thụ trực tiếp.
Chỉ là nhiều như , rốt cuộc sẽ nào bằng lòng đến học lớp của nàng ?
Nàng nghĩ đến một câu , cơ hội chỉ dành cho những sự chuẩn . Nếu nàng chuẩn bài giảng thật kỹ, vạn nhất đến ghi danh, nàng sẽ giảng cái gì đây? Không thể để mất uy tín .
Nàng từng nhiều kinh nghiệm thuyết trình trực tiếp, và nhiều kinh nghiệm giảng dạy trực tuyến hơn nữa. Chỉ là đây nàng chủ yếu giảng về cách tiếp thị sản phẩm, còn bây giờ nàng giảng về cách nữ nhân tự tiếp thị bản . Nàng lo lắng về nhịp điệu bài giảng của , nàng chỉ sợ đến ghi danh.
Nàng thắp đèn đến tận khuya, Liên Nhi giục mấy nàng mới chịu đặt bút xuống. Sửa sửa , thêm bớt, cuối cùng cũng xong hai bài giảng. Những ý niệm hiện đại, cổ đại chấp nhận, những chú ý cách diễn đạt, mà còn chú ý đến tam quan và môi trường hiện tại phù hợp .
Sáng hôm , Tô Đường ôm truyền đơn, đeo lương khô và nước khỏi nhà, nàng chuẩn sẵn sàng cho một cuộc chiến trường kỳ.
Quả nhiên, từ sáng đến hoàng hôn, nàng chỉ đưa một tờ truyền đơn. Lần , nhận truyền đơn là một phu nhân vẻ ngoài đoan trang, ăn mặc giản dị.
Phát một tờ cũng là .
Đêm tối buông xuống, khách đến xem hí kịch buổi tối đông hơn. Nàng vẫn ở cửa hí viện, chăm chú những phu nhân, tiểu thư , rình rập cơ hội hành động.
“Đường Tiểu Ngũ?” Đột nhiên, kinh ngạc kêu lên. Tô Đường ngẩng đầu , ai da, thật may, là Kim Hoa phu nhân.
Muốn tránh thì kịp, nhưng, đối mặt với Kim Hoa phu nhân, nhớ cảnh tượng nàng và Lý Thụy hôm đó, thì đây?
Tô Đường chỉ đành cứng rắn đối mặt. Dù , chỉ thể tự minh oan cho , thể ôm việc .
“Phu nhân mạnh giỏi.”
“Đường Tiểu Ngũ, ngươi ở đây? Ngươi còn ở Linh Lung Các nữa ?”
“Bẩm phu nhân, rời khỏi Linh Lung Các hôm đó ạ.” Tô Đường với giọng điệu rụt rè.
“Hôm đó... rốt cuộc là chuyện gì?” Kim Hoa phu nhân tuy tận mắt chứng kiến, nhưng nàng vẫn tò mò, rốt cuộc là tình huống như thế nào.
“Thật , cũng rõ . Dù , hôm đó, công tử đột nhiên như biến thành một khác, gì cũng tức giận, sợ hãi cực độ, liền lập tức xin nghỉ việc rời .” Tô Đường úp úp mở mở, nhưng đẩy hết trách nhiệm lên Lý Thụy. Dù Kim Hoa phu nhân thể trực tiếp hỏi Lý Thụy, Lý Thụy tự khoác lác, cần chứng minh với bất kỳ ai, thì, cứ để tự gánh lấy .
Kim Hoa phu nhân thể hiểu nổi mà mỉm , nghi ngờ hỏi: “Ngươi ở đây gì?”
“Ta đang phát truyền đơn. Phu nhân, khi rời Linh Lung Các, tự mở một cửa tiệm nhỏ, định mở lớp giảng bài, truyền đơn nội dung cụ thể, xin phu nhân xem qua.” Tô Đường nghĩ gặp Kim Hoa phu nhân là kiếp của nàng, nhưng, nếu thể nhận sự giúp đỡ của Kim Hoa phu nhân, thì đó là phúc khí của nàng, dù Kim Hoa phu nhân là hội trưởng Hội Phụ nữ, là hồng nương vàng một kinh thành, nếu lời kêu gọi và khuyến khích của nàng , tỷ lệ thành công chẳng sẽ tăng lên nhiều ?
, để lay động nàng đây?
Kim Hoa phu nhân nhận lấy truyền đơn, xem xét kỹ lưỡng một lượt, với Tô Đường: “Nội dung thì khá mới mẻ đấy, chỉ là là khoác lác .”
“Phu nhân rảnh thể ghé qua chơi. Tiệm của tuy đơn sơ, nhưng chúng trọng nội dung trọng hình thức, ạ? Tư thị lậu thất, duy ngô đức hinh.”
“Ha ha, Đường Tiểu Ngũ , đúng là khéo ăn . Tuy nhiên, vẫn khá mong chờ khóa học của ngươi đấy, rẻ nhé.” Kim Hoa phu nhân kể từ khi hợp tác với Tô Đường trong hoạt động liên hoan, vẫn luôn ngưỡng mộ nàng, thêm đó dáng vẻ đoan trang, càng khiến hảo cảm.
“Phu nhân, khi nào thời gian đến tiệm nhỏ của chơi chút nha.”
“Được, chiều mai sẽ đến. Chiều mai vặn việc ngoài, tiện đường đến chỗ ngươi xem .”
“Tốt quá, ngày mai sẽ ở tiệm kính cẩn chờ đại giá phu nhân quang lâm.” Tô Đường vui đến mức suýt chút nữa nhảy cẫng lên. Kim Hoa phu nhân, đây quả là một quý nhân cầu còn !
Gà Mái Leo Núi
Có điều, nàng dường như quan hệ với Lý Thụy, liệu nàng cản trở đường tài lộc của nàng ?
Xem , ngày mai Kim Hoa phu nhân đến tiệm khảo sát, nàng đủ công phu, dám là để Kim Hoa phu nhân trải t.h.ả.m vàng cho nàng, ít nhất cũng thể để nàng ngăn cản nàng thành công.