Xuyên Không - Nữ Chưởng Quỹ Vừa Ngầu Lại Tài Trí - Chương 58
Cập nhật lúc: 2025-10-28 02:42:28
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
VÔ ĐIỀU KIỆN TUÂN THEO
Hôm nay dự tiệc ở tửu lầu chợ búa, mà là ở một hội sở vô cùng bí mật.
Nơi cầu nhỏ nước chảy, đình đài lầu gác, giống hệt một công viên nhỏ. Tên là Lưu Phương Viên.
“Công tử đây là hẹn ai ?” Tô Đường Lý Thụy dẫn nàng đến hội sở thần bí gì.
“Chuyện nên hỏi thì đừng hỏi, hãy hành động theo ánh mắt của .”
“Ồ.”
“Đã hóa trang thành nữ nhân, thì dáng vẻ của nữ nhân, đừng để lộ tẩy.” Lý Thụy cảnh cáo Tô Đường.
“Nếu lộ tẩy thì sẽ thế nào?” Tô Đường nổi lên ý đùa giỡn.
“Ngươi xem?”
“Vậy, hóa nữ tử giúp ngươi, thể đàm phán điều kiện ?” Lúc mấu chốt, Tô Đường đấu tranh cho quyền lợi của , bây giờ là thời điểm nhất để điều kiện ?
“Ngươi điều kiện gì?”
“Ta hóa nữ nhân giúp ngươi, lát nữa ngươi gì sẽ nấy, nhưng, đổi khế ước của và ngươi một chút?” Tô Đường nghĩ kỹ điều kiện .
“Đổi thế nào?”
“Vi phạm hợp đồng đền tiền, và thị tòng cận của ngươi thì ghi rõ kỳ hạn. Không thể vô hạn chứ? Nếu , chắc lát nữa lộ tẩy .” Tô Đường chớp chớp mắt.
“Ta từng ai uy hiếp. Lát nữa nếu ngươi khiến khó xử, ngươi sẽ về nữa . Điều kiện, miễn bàn. Ngươi chỉ ngoan ngoãn vô điều kiện tuân theo.” Rõ ràng là Lý Thụy cầu nàng việc, nhưng y vĩnh viễn chiếm thế chủ động. Thiên lý ở ?
Tô Đường chịu thiệt, đành tạm thời từ bỏ phản kháng, xem xét tình hình tính .
Lý Thụy dẫn Tô Đường đến một gian phòng tên là “Xuân Noãn Các”, thị nữ quỳ gối mở cửa, phòng ăn, mà là thất. Trong thất còn một hành lang, nối với căn phòng bên trong, nơi đó, hẳn là nơi dùng bữa. Gian phòng mà là phòng liền phòng, ở thời hiện đại, chắc hẳn là hội sở xa hoa .
Lý Thụy dừng trong thất, với Tô Đường “Tay.”
“Của ? Tay nào?” Tô Đường hiểu? Muốn rửa tay dùng bữa ?
Lý Thụy chỉ tay trái của nàng, Tô Đường liền đưa tay trái . Chỉ thấy Lý Thụy gì, đưa tay của , bàn tay to lớn của y nắm chặt lấy tay trái của nàng. Tay y ấm áp khô ráo, Tô Đường y nắm tay trong khoảnh khắc đó, trong lòng chợt run lên, tay cũng run rẩy, lòng bàn tay bắt đầu toát mồ hôi.
Gà Mái Leo Núi
Cái run rẩy , chân thực truyền đến lòng bàn tay Lý Thụy, y Tô Đường một cái, Tô Đường vội vàng cúi đầu xuống đất.
Y dắt nàng qua hành lang ngắn ngủi, nàng vô cùng hổ, cảm thấy hành lang mà dài dằng dặc đến thế.
Trong phòng ăn xa hoa ấm cúng, một quý phu nhân vận y phục lộng lẫy. Khoảng chừng bốn mươi tuổi, ăn mặc hoa lệ, nhưng khí chất bất phàm, khác biệt với Kim Hoa phu nhân.
“Cô mẫu khỏe .” Lý Thụy cất tiếng hỏi thăm. Quý phu nhân thấy Lý Thụy, dậy, nhưng thấy Tô Đường đang Lý Thụy dắt tay, sắc mặt tức thì lạnh .
“Thụy nhi, ngươi ý gì? Cô mẫu hẹn ngươi ăn bữa cơm, ngươi còn dẫn theo ngoài.” Phu nhân vẻ mặt vui, nhưng cũng đành chịu.
“Đây là Bảo nhi, là cô nương quen khi khỏi kinh thành . Bảo nhi, đây, mắt cô mẫu.”
“Cô mẫu khỏe . Bảo nhi mắt cô mẫu.” Tô Đường nắn nót giọng điệu, nàng cố gắng khi đóng giả thục nữ.
“Miễn lễ.” Phu nhân vẻ mặt mất kiên nhẫn.
“Thụy nhi, lời chuyện riêng với ngươi.”
“Được. Bảo nhi, nàng thất ngoài uống .” Lý Thụy khẽ vuốt lên mặt Tô Đường một cái, vẻ mặt cực kỳ cưng chiều. Tô Đường thầm nghĩ trong lòng, tên , diễn xuất đúng là đẳng cấp ảnh đế mà.
Tuy nhiên, nàng ngoài uống , nàng cầu còn . Vở kịch ân ái dễ diễn, chỉ cần nàng cho lệ là nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-nu-chuong-quy-vua-ngau-lai-tai-tri/chuong-58.html.]
Tô Đường vội vàng khỏi phòng ăn. Chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, nàng chỉ lòng bàn tay đầy mồ hôi, mà ngay cả lưng cũng ướt đẫm mồ hôi.
“Thụy nhi, hôm nay hẹn ngươi, thực là nhờ cậy.”
“Ai?”
“Lương Thừa Tướng. Tiểu thư nhà họ Lương dung mạo như hoa như nguyệt, đang tuổi để kết hôn.” Hoa Dương công chúa quan tâm đến cháu trai .
“Lương Thừa Tướng cận với Thái tử ? Con gái của y, hẳn nên gả cho Thái tử chứ.” Lý Thụy đáp.
“Thái tử lấy con gái Đại tướng quân, con gái Lương tướng, thể ?”
“Cô mẫu chắc hẳn thấy, cũng trong lòng.”
“Chao ôi, là cô nương nãy ? Ngươi quen nàng đường khỏi kinh thành ư? Sẽ là gái lầu xanh chứ?” Hoa Dương công chúa vẻ mặt khinh thường.
“Là con nhà lành. Tuy phụ chỉ là một tiểu quan, nhưng quan thanh liêm. Ta và nàng tình đầu ý hợp.”
“Thụy nhi, nữ tử như , ngươi thích thì cứ việc, ngươi thích bao nhiêu cũng thành vấn đề, nuôi trong phủ là . Ngươi đến tuổi lấy vợ , vợ cả, vẫn chú trọng gia thế. Tiểu thư Lương tướng chính là lựa chọn nhất, đối với tương lai của ngươi sẽ ích lớn.”
“Ta chỉ là một kẻ nhàn rỗi thích ăn uống vui chơi, kết giao với những .”
“Thụy nhi, hôm nay cố ý đến với ngươi, chính là ngươi nghiêm túc cân nhắc một chút, chủ động cầu xin mối hôn sự . Thái tử mấy năm nay càng ngày càng hỗn xược, khó nên trò trống gì, phụ hoàng ngươi thật trong lòng cũng nỗi khổ nên lời, chỉ là bây giờ những thực sự hiểu ngài nhiều. Ngươi chuẩn tâm lý để gánh vác trọng trách.” Hoa Dương công chúa lời lẽ chân thành sâu sắc khuyên Lý Thụy.
“Tạ cô mẫu trọng dụng, thật sự cái vật liệu đó. Lần khỏi kinh thành, mua một lô lụa Thục cực , ngày mai sẽ cho đưa đến phủ dâng lên hiếu kính cô mẫu. Chiếc vòng tay , là quà gặp mặt của Bảo nhi tặng , xin cô mẫu nhận lấy. Hôm nay gặp cô mẫu, trông càng trẻ nhiều.” Lý Thụy chuyển đề tài, kết hợp tặng quà và thổi phồng.
“Con cái ngươi, lúc nào cũng hiểu chuyện.” Hoa Dương công chúa thất vọng vui mừng.
“Ngoài cũng khuyên cô mẫu, đừng nên cận quá với Lương tướng và những khác, đừng để những kẻ gian nhân lợi dụng.” Lý Thụy giọng cao, nhưng ngữ khí nặng.
Công chúa sững sờ, Lý Thụy lập tức : “Vừa từ bên ngoài trở về, đói quá. Chúng ăn thôi! Ta thích ăn món ở đây, ăn chuyện. Chuyện đừng nhắc nữa. Bảo nhi còn phận của , nàng ảnh hưởng.” Y dậy đến cửa, gọi Tô Đường đang uống trong thất: “Bảo nhi, đây ăn cơm.”
Tô Đường , đến lượt nàng diễn , nàng chỉnh trang y phục, thở dài một , bình thở, bước phòng ăn, chuẩn bắt đầu màn biểu diễn của . Trong lòng nàng thầm niệm “ hở răng, rung váy, tam tòng tứ đức...”
Tô Đường hiểu vai diễn của nàng hôm nay, chính là đóng giả bạn gái của Lý Thụy. , ở thời cổ đại, địa vị nữ tử thấp kém, nam nhân chăm sóc bạn gái, mà là nữ nhân chăm sóc nam nhân nhỉ? Thêm nữa Lý Thụy là ông chủ của nàng, để diễn cho thật, nàng bàn ăn tỏ vô cùng ân cần. Nàng múc canh cho y, gắp thức ăn cho y, cực kỳ dịu dàng, còn thỉnh thoảng dùng ánh mắt sùng bái y. Dù trong mắt , thì ít nhất cũng ánh sáng lưu chuyển.
Ảnh đế Lý Thụy đáp nàng một trăm phần trăm, giữa chừng mà còn dùng khăn lụa lau khóe miệng cho Tô Đường. Lượng đường trong màn khoe ân ái của hai cứ như thể gây bệnh tiểu đường .
Chỉ thấy cô mẫu của Lý Thụy thỉnh thoảng lắc đầu nhíu mày, quen cảnh hai ve vãn lộ liễu, bà thầm mắng trong bụng: “Nha đầu hoang dã từ đến, tự trọng! Không tự trọng!”
Lý Thụy chẳng bận tâm đến thái độ của cô mẫu, trò chuyện với cô mẫu về những điều mắt thấy tai trong chuyến kinh , vòng tay ôm eo Tô Đường, dịu dàng sủng nịnh với nàng: “Bảo nhi, tới nhất định sẽ dẫn nàng khắp non xanh nước biếc.”
“Tuyệt quá . Công tử , liền đó, và công tử sinh sinh thế thế vĩnh bất phân ly.” Tô Đường thề thốt nũng nịu, cảm thấy lạnh gáy lưng. Vào thời khắc mấu chốt, nàng bùng nổ diễn xuất, còn nhẹ nhàng mổ nhẹ lên mặt Lý Thụy một cái. Mắt đưa mày liễu, môi nở nụ duyên.
Bàn tay Lý Thụy đang ôm eo nàng lập tức cứng đờ. Cái tên Đường Tiểu Ngũ đáng c.h.ế.t , diễn quá nhiều, quá lố . , nhanh chóng điều chỉnh tâm thái, Lý Thụy gắp một miếng ức gà, đút miệng nàng: “Nào, ăn nhiều chút, lấy hình bổ hình.”
Tô Đường chỉ đành nuốt xuống một cách khó nhọc.
Hoa Dương Công chúa quả thực thể chịu đựng thêm nữa, với Lý Thụy: “Thụy nhi, no . Xin về phủ .”
“Ta đưa cô mẫu.”
“Không cần. Các ngươi cứ từ từ dùng bữa.”
Hoa Dương Công chúa vội vã rời tiệc, thấy nàng xa, Tô Đường thở phào nhẹ nhõm: “Không cần diễn nữa chứ?”
Lý Thụy lập tức đưa tay bịt miệng nàng, hiệu “suỵt”. Tô Đường hiểu ngay, sợ xung quanh còn tai mắt.
Tô Đường im lặng, cố gắng một phàm ăn. Vừa cô mẫu của Lý Thụy ở đó, khiến nàng căn bản dám buông thả ăn uống, giờ đây, nàng cuối cùng cũng thể thỏa thích thưởng thức. Nàng thầm lặng ăn ngấu nghiến, các món ăn ở đây tinh xảo và ngon miệng, nàng đang đói lả.