Xuyên Không Rồi,Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Phú Bà Thôi! - Chương 309

Cập nhật lúc: 2025-01-20 04:40:44
Lượt xem: 108

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thường Hoài Viễn ở bên cạnh cũng thở dài:

“Chuyện của ngươi. Sau khi Khương Hòa qua đời, biên giới xâm phạm. Rõ ràng triều đình còn nhiều tướng giỏi, nhưng hoàng đế cố tình phái Hoài Nghĩa trận. Lúc đó, điều . Ông mượn cơ hội để trừ bỏ phe Khương gia, nhưng chẳng thể gì, chỉ thể trơ mắt ...”

Thường Hoài Viễn đưa tay lau nước mắt, bầu khí trở nên nặng nề, đầy u sầu.

Cố Cửu Hòa im lặng hồi lâu :

“Mọi sai điều gì cả. Trước khi xảy chuyện, Khương Hòa dặn rằng nếu như bất trắc thì nhất định bảo vệ những bên cạnh bà . Lúc đó, lẽ Du Hoa mang thai .”

Thường Hoài Viễn ngẫm nghĩ, khẽ gật đầu:

“Hèn gì, khi tên nhóc đó còn với là sẽ mang về một bất ngờ lớn. Ai mà ngờ ... mãi mãi trở về.”

Cố Hành Chu đến đây, cuối cùng cũng hiểu rõ chuyện.

Thì là như .

Trước đây, từng ôm lòng bất mãn, cảm thấy mẫu qua đời lâu mà cha đưa về một thất, còn là trợ thủ đắc lực của mẫu khi xưa.

Hắn từng thể chấp nhận điều đó, thậm chí còn ghét bỏ họ.

chẳng ai giải thích, để mặc hiểu lầm kéo dài mãi.

Giờ khúc mắc tháo gỡ, sự bất bình trong lòng cũng tan biến.

“Giờ là lúc chúng đòi công bằng cho họ.”

Du Hoa lau nước mắt, ánh mắt xa xăm, rực lửa quyết tâm.

“Chúng chuẩn kỹ lưỡng. Hoàng đế hiện tại còn dung thứ cho chúng , ngày đêm chỉ nghĩ cách trừ khử tận gốc. Vậy thì chi bằng cho ông một đòn chí mạng .”

- --

“Đinh——”

“Chúc mừng ký chủ, giành vận mệnh ‘tái sinh từ tro tàn’. Hệ thống cửa hàng sẽ cập nhật dữ liệu, bạn quyền sử dụng giới hạn.”

“Hệ thống nâng cấp!”

“Chúc mừng ký chủ! Hệ thống nâng cấp. Ký chủ thể rời thời đại hiện tại, tiến thế giới của đối tượng phục vụ.”

- --

Ba ngày , Đường Khê xuất viện. Trong những ngày đó, ngày nào Cố Hành Chu cũng ghé thăm cô.

Lần nào cũng xuất hiện bất ngờ, khiến các y tá trực ban sợ rớt tim.

Trong thời gian viện, Đường Khê về kế hoạch của Cố Hành Chu.

Cô cảm thấy bất an, kiên quyết theo .

Nói đùa ? Nếu kim chủ lớn của cô gặp chuyện gì, điều đó còn tệ hơn cả cái c.h.ế.t với cô!

Ban đầu, Cố Hành Chu nhất quyết đồng ý, nhưng sự thuyết phục dai dẳng của cô, đành miễn cưỡng đồng ý, đồng thời sắp xếp mấy âm thầm bảo vệ cô.

Trở về nhà, Đường Khê chuẩn đến mười chiếc vali lớn.

Cô kéo cả Trịnh Lai và Chu Chính Bình mua sắm nhiều đồ, dự định mang những thứ quà mắt gia đình họ Cố.

đồ đạc quá nhiều, vali còn đủ chỗ. Cô mượn mấy thùng lớn từ chỗ ông Đào, chất đầy sáu thùng, thêm mấy xe đẩy nhỏ nữa mới tạm .

Khi Cố Hành Chu đến nhà Đường Khê đúng như hẹn, gần như sững .

Mười chiếc vali, ba xe đẩy nhỏ, còn cả một ba lô leo núi cỡ lớn.

Đây là du lịch ?

“Đây là quà gặp mặt chuẩn , là hành lý cá nhân của . Còn những thứ khác, tình hình Nam Triều phức tạp, chuẩn đầy đủ mới yên tâm .”

Đường Khê hớn hở chỉ đống đồ đặt sàn, vui vẻ .

Sau vài ngày nghỉ ngơi, cô hồi phục và tràn đầy sức sống.

DTV

Nói một cách nghiêm túc, đây là đầu tiên cô xuyên đến thời cổ đại.

Trước đó chỉ một ngắn ngủi, mà cô chẳng thấy gì cả.

Ngoài một nhóm thích khách ngốc nghếch, một khu rừng trơ trụi và một cỗ xe ngựa sang trọng thì chẳng còn gì khác.

Lần cô sẽ ở vài ngày, nên dĩ nhiên chuẩn thứ thật chu đáo.

Thậm chí, cô còn nhờ Vu Lam chuẩn cho vài khẩu s.ú.n.g lục.

Ban đầu, Vu Lam định cung cấp cả s.ú.n.g tiểu liên và s.ú.n.g máy, nhưng Đường Khê cảm thấy tiện. Súng lục nhỏ gọn, dễ dùng hơn nhiều.

Nhớ dùng s.ú.n.g Gatling, đúng là oai phong, nhận ánh mắt ngưỡng mộ của Cố Tử Dật và mấy vị quan lớn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-roita-chi-muon-an-tinh-lam-phu-ba-thoi/chuong-309.html.]

vì độ giật quá mạnh mà tay cô đau nhức suốt mấy ngày.

Rút kinh nghiệm, cô chỉ mang theo những thứ gọn nhẹ và tiện dụng.

Ngoài , cô còn chuẩn vài hộp đạn, đảm bảo đủ dùng.

Những chiếc áo giáp chống đạn cũng là vật dụng thể thiếu. Thời cổ đại với đao kiếm vô tình, bất cẩn một chút là mất mạng ngay.

Cô còn nhiều tiền tiêu hết, thể để mạng sống ở đó .

Cùng với đó là một đồ ăn vặt, chủ yếu dành cho Cố Tử Dật, nhưng nghĩ đến việc nhiều cũng thích đồ ăn vặt ở đây, cô quyết định mang thêm vài thùng mỗi loại.

Cô cũng mang theo một ít món ăn Tứ Xuyên chế biến sẵn của Trịnh Lai, phòng trường hợp đồ ăn cổ đại hợp khẩu vị.

Ngoài , còn dụng cụ vệ sinh cá nhân, nhu yếu phẩm hằng ngày và một sản phẩm công nghệ hiện đại.

Sau khi kiểm tra một nữa, Đường Khê nhấc túi giấy trong bếp lên.

“Đây là bánh tự , mang cho thưởng thức.”

Cố Hành Chu chỉ bất lực, đống đồ đạc chất đầy sàn. Ai chắc sẽ nghĩ cô định chuyển đến Nam Triều sống lâu dài.

Khóe môi cong lên. nghĩ , nếu cô thật sự thì sống cả đời ở Nam Triều cũng .

“Được , thứ xong, thôi!”

Vừa , cô xách hai chiếc vali, vài chuyến mới chuyển hết đồ.

“Khoan , để uống thuốc say xe .”

Làn sương trắng xuất hiện, khi bước một chân đó, cô nhanh chóng nuốt hai viên thuốc say xe.

Cảm giác chóng mặt dữ dội khi xuyên vẫn còn hằn sâu trong trí nhớ cô.

Lần , nhờ thuốc nên chắc sẽ khó chịu như nữa.

“Đi nào!”

Đường Khê với dáng vẻ như bước chiến trường, dẫn đầu bước làn sương.

Cảm giác choáng váng quen thuộc ập đến, nhưng chỉ một lúc , cảm giác đó biến mất.

Mở mắt , cô phát hiện đang giữa một khu sân vườn rộng lớn.

Chưa kịp thích nghi thì cô “ọe” một tiếng và bắt đầu nôn.

“Trời ơi, vẫn khó chịu thế ? Chẳng lẽ thuốc say xe tác dụng với việc xuyên ?”

Khi Cố Hành Chu với một đống hành lý, cảnh tượng thấy là Đường Khê đang ôm chặt bồn hoa mà nôn thốc nôn tháo.

“Đường cô nương, cô chứ?”

Hắn đặt hành lý xuống vội bước tới, đồng thời lớn tiếng gọi:

“Có ai !”

Chẳng bao lâu, hai nha bước đến.

“Đại công tử, ngài gì căn dặn ạ?”

“Đi lấy một bát nước mang đến đây!”

"Vâng, thưa đại công tử."

Hai nô tỳ nhịn mà len lén quan sát nữ tử mặc đồ kỳ lạ mặt.

xinh , nhưng trang phục thì thật kỳ quặc.

Hai nàng nhanh chóng bước bếp lấy nước, tranh thủ bàn tán:

"Đó là Thế tử phi tương lai mà trong phủ đang đồn thổi nhỉ?"

"Nhìn thái độ của đại công tử với cô thì chắc là đúng ."

" tại cứ nôn liên tục thế ? Có khi nào là..."

"Suỵt! Nói nhỏ thôi, bàn tán chuyện chủ nhân, ngươi trừ lương tháng ?"

" thật sự tò mò, liệu cô là..."

"Các ngươi đang gì thế?"

Giọng vang lên khiến hai giật bắn, thì thấy Cố Tuyết Trúc. Bọn họ thở phào nhẹ nhõm, vội vàng cúi đầu:

"Đại tiểu thư!"

Trong phủ nhà họ Cố, ai mà chẳng đại tiểu thư là dễ tính nhất, đối xử với hạ nhân .

, tin đồn trong phủ, thậm chí cả kinh thành đều truyền đến tai Cố Tuyết Trúc tiên.

Loading...