Cô thực sự khác biệt, luôn những cách và quan điểm độc đáo.
“Cô đúng, nên như . Là của .”
Đường Khê phất tay.
“Không của , chỉ là do chẳng ai nghĩ như thôi. Nếu ai cũng suy nghĩ và hành động như thế thì những điều sẽ chẳng còn gì đáng ngại nữa.”
Cố Hành Chu thu gói băng vệ sinh, nghiêm trang cúi chắp tay, ánh mắt đầy sự khâm phục.
“Đường cô nương, cảm ơn vì dạy dỗ.”
Nhìn trịnh trọng như , Đường Khê càng tươi hơn.
“Được , chỉ đến vì chuyện thôi đúng ?”
Cố Hành Chu lấy một tờ giấy gấp gọn gàng.
“Đây là danh sách những món nhập, cô xem thử .”
Đường Khê cầm tờ giấy lên xem, một lúc bỗng cảm thấy hoa mắt. Chữ gì đây? Sao trông như chữ bác sĩ thế ?
Cố Hành Chu cô cầm ngược tờ giấy, còn bộ chăm chú xem thì nhịn mà bật .
Nữ tử đôi khi lộ bộ dáng ngơ ngác thế khiến cảm thấy thể rời mắt .
“Cô cầm ngược . Để , cô bằng chữ của các cô .”
Đường Khê gượng, chạy đến tủ lấy một chiếc bút bi.
“Giấy: 1000 thùng, dầu gội đầu: 3000 chai, nước giặt: 3000 thùng, bàn chải và kem đánh răng: 5000 bộ, son môi, kem dưỡng và nước hoa: mỗi thứ 10.000, còn thực phẩm, càng nhiều càng .”
Đường Khê ghi gật gù.
“Ok, vấn đề gì.”
“Còn tiền đặt cọc...”
Cố Hành Chu kịp hết thì Đường Khê xua tay cắt ngang.
“Không cần, tin mà. Khi đến lấy hàng trả tiền một luôn, đỡ chia hai đợt, phiền phức lắm.”
Cố Hành Chu gật đầu, từ chối nữa.
Đường Khê nhận tâm trạng của hôm nay , từ lúc đến đây lông mày vẫn cứ nhíu .
“Anh thế? Nhìn vẻ vui.”
Cố Hành Chu gượng, ngờ tâm trạng của dễ nhận như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-roita-chi-muon-an-tinh-lam-phu-ba-thoi/chuong-94.html.]
“Để đoán, nhớ nhà đúng ?”
Cố Hành Chu đầu ngoài cửa sổ, ánh mắt dừng nơi những cành liễu đung đưa theo gió, vài chú chim nhỏ đậu cành cây.
“Hôm nay là sinh nhật mẫu , nhưng ...”
Đường Khê bước tới, vỗ nhẹ vai để an ủi.
“Đừng lo, ngày về đoàn tụ với gia đình của chắc chắn còn xa nữa.”
Cố Hành Chu cô mà nở nụ nhẹ, nhưng trong lòng vẫn đầy cảm xúc phức tạp.
Khoảng cách giữa hai gần trong gang tấc.
Tim Đường Khê lỡ một nhịp.
Thời gian như ngưng đọng, dù là hoa tháng ba nước tháng bảy cũng thể sánh bằng khoảnh khắc .
Đôi mắt sáng lấp lánh như vì , điểm thêm một nốt ruồi mắt khiến thêm phần quyến rũ.
Nụ của khiến thứ khác trở nên lu mờ.
Đường Khê ho khẽ một tiếng, phá tan sự im lặng.
DTV
“Hôm nay nghỉ, sinh nhật , là để cho một chiếc bánh sinh nhật nhé?”
“Bánh sinh nhật ư?” Cố Hành Chu nghiêng đầu, vẻ tò mò.
Trong lòng Đường Khê thầm mắng: là tai họa, như yêu tinh Tô Đát Kỷ !
“Ở thời đại chúng , mỗi khi ai đó sinh nhật đều sẽ ăn bánh sinh nhật và mì trường thọ. Dạo thì ít ai ăn mì, nhưng bánh sinh nhật thì thể thiếu.”
Cô dẫn bếp, lôi nguyên liệu bánh đeo tạp dề lên cho .
Cố Hành Chu chăm chú cô trộn bột, đập trứng, thêm các nguyên liệu khác và khuấy đều. Hai trò chuyện vui vẻ.
Không lâu , bánh sẵn sàng để nướng.
“Đổ khuôn, cho lò nướng. Trong khi chờ thì chúng chuẩn kem nhé.”
Cô lấy kem tươi từ tủ lạnh.
“Mẫu chắc chắn sẽ thích món . Không ai là thích .”
Cố Hành Chu cúi đầu , ngửi thử, thấy mùi thơm ngọt ngào.
Đường Khê xúc một muỗng nhỏ, đưa đến gần miệng .
“Thử xem, đây là kem tươi, ăn ngon mà ngán .”
Cố Hành Chu kịp phản ứng cô đút cho một muỗng đầy kem, suýt chút nữa thì nghẹn.