[Xuyên Không] Sau Khi Xuyên Vào Phim Kinh Dị, Tôi Bị Nam Chính Nhắm Tới Rồi - Chương 32

Cập nhật lúc: 2025-11-04 10:52:42
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2LQDldxyH5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một sức mạnh vô hình chặn lấy tay trái đang giơ d.a.o của Vu Duyệt.

“Không .”

“Vu Duyệt.”

Người đàn ông chậm rãi buông cô , ngẩng đầu lên, đôi mắt màu nhạt thẳng cô.

“Cơ thể gần tới giới hạn .”

Giọng nhẹ nhàng, cùng một chất giọng, nhưng còn cái vẻ giả tạo và kiểu cách của Lý Duy nữa.

“Nếu cũng hỏng thì chỉ còn Triệu Minh Tường dùng .”

em quá thích gây rối…” giọng chút oán trách.

Đám khí đen lưng dần dần kết thành hình hài, phần chặn tay Vu Duyệt cũng hiện rõ.

Đèn cảm ứng ở tiền sảnh vì hành động của hai bật sáng, ánh vàng ấm mà mơ hồ trải lên hai .

Trác Tinh đưa tay trái lên ngực, chậm rãi vuốt ve gò má Vu Duyệt, cuối cùng dừng ở đôi môi đầy đặn của cô.

“Vậy, em thế nào phận của ?”

“Vu Duyệt.”

Hắn gọi tên cô, Vu Duyệt bao giờ tưởng tượng nào đó gọi tên dịu dàng như .

Hai chữ lướt qua môi , như nốt nhạc trong đồ sứ, kéo nhẹ nhàng hết một vòng chậm rãi thốt .

càng giống , Vu Duyệt càng thấy kinh tởm.

Hắn đây cũng , dùng xác để tiếp xúc với khác ?

Lòng dâng lên vị axit.

Tay trái cô giơ lên, cố gắng hết sức để c.h.é.m xuống, ý định g.i.ế.c lúc hiện rõ trong lòng cô.

con và quái vật vốn bức tường tự nhiên ngăn cách, cô g.i.ế.c , thậm chí con d.a.o đ.â.m cũng kẹp im.

Người đàn ông dường như tỏ bất mãn, nhẹ nhàng nâng Vu Duyệt, để cô lên tủ ở tiền sảnh ung dung đợi cô mở miệng.

“…Quái vật đừng hòng giả trang thành con .” Vu Duyệt trợn mắt đàn ông mặt.

“Không chuyện đó.” Hắn cúi , và quanh rìa đồng tử màu xám của hiện lên một vầng nhạt.

“Vu Duyệt, em tên .” Hắn .

“Trác Tinh.”

“Nói cho , em ?” Hắn khoanh tay lịch sự , còn bất kỳ tiếp xúc cơ thể nào với Vu Duyệt, nhưng vì dáng cúi nên hai gần, cô còn thấy rõ mí nhếch lên khi nheo mắt, thấy thở đều đặn và êm của .

Thật sự quá giống

thấy tấm ảnh đó ở trường Nhất Trung.” Vu Duyệt cuối cùng mới lên tiếng.

Người đàn ông khép mắt, nghiêng đầu như chìm hồi tưởng, như nhớ chuyện vui gì đó, nhẹ kéo khóe miệng, “À tấm đó .”

“Giáo sư với hiệu trưởng say rượu, ép chụp một tấm treo ở phòng hiệu trưởng.”

“Vậy ? Vậy em trong đó?”

Vu Duyệt im lặng, cô là vì khí chất.

thực , Trác Tinh mắt khác so với thời đó.

Trong ảnh thiếu niên nhẹ, như con diều sắp đứt dây, hình như sắp mất liên lạc với thế giới .

Hắn luôn là quan sát.

Hắn như thứ, hiểu thứ, nhưng chẳng bận tâm điều gì.

vẫn mỉm .

Thiếu niên trong mắt Vu Duyệt sinh khí, nhưng d.ụ.c vọng.

Hắn lạnh lùng đến mức giống , nhưng mặt vẫn nụ .

Còn bây giờ—

Người đàn ông mắt chuyện lịch sự, hành vi đúng mực.

Hơn nữa Vu Duyệt rõ khi gần, trong đáy mắt lóe lên d.ụ.c vọng.

Khẩu vị, tham lam, sở hữu… của

Chỉ là đôi khi, khi ai để ý, Vu Duyệt mới thấy một chút cảm giác tách rời khỏi trần thế, phảng phất giống như tấm ảnh ngày .

Chỉ lúc đó, chuyến xe , lúc trong phòng ngủ cầm sách, giống thiếu niên trong ảnh.

Gương mặt đàn ông hiện tại chậm rãi chồng lên nụ nhạt của thiếu niên.

Bỗng nhiên Vu Duyệt nảy một ý nghĩ.

Nụ của thiếu niên còn nữa , nên rời

Đồ vớ vẩn!

Vu Duyệt khinh bỉ chính vì suy nghĩ lung tung, càng khinh bỉ phần thương hại xen lẫn trong đầu !

Người đáng thương ?

Hắn coi cô như miếng mồi!

Hắn thèm xác cô, xem nhẹ nhân cách cô, chỉ là rác rưởi!

Vu Duyệt nghĩ , cũng mạnh miệng , cô ưỡn ngực, ngẩng cổ giận dữ đàn ông mặt, trong đầu vội vàng truy tìm những lời tục tĩu để c.h.ử.i khi mở miệng.

đàn ông chỉ vuốt cằm, nghĩ ngợi một lát, : “Thật tiếc, lúc đó rõ ràng giả vờ ngoan mà.”

dù em thật , vẫn khen emmột câu.”

“Em thông minh lắm, Vu Duyệt.”

“Đứa trẻ thông minh nên thưởng, em gì?”

Giọng vui vẻ, rõ ràng bỏ lớp vỏ con , tay đúng độ mạnh nhẹ xoa nhéo vành tai của Vu Duyệt.

Vùng da đó liền đỏ ửng vì m.á.u lưu thông nhanh.

Trác Tinh rõ ràng hứng thú với phản ứng của xác , đưa tay lên má cô, nhẹ vặn túm một nắm nhỏ.

“…”

Trong hình dung của Vu Duyệt, chỉ hai chữ “biến thái” tồn tại!

“Buông !”

Người đàn ông lời, buông tay.

Vu Duyệt : “Anh bảo thưởng cho mà? Thả ! Đừng quấy rầy nữa!”

Người đàn ông lời cô, “Không .”

Hắn chậm rãi thốt hai chữ đó.

“Vu Duyệt, em ?” Hắn từng chữ từng chữ thật nghiêm túc, “Linh hồn c.h.ế.t khát khao thịt tươi sống.”

“Đó là bản năng.”

“Giống như sự thèm ăn, d.ụ.c vọng, bản năng sinh tồn của loài , chúng cũng nuốt chửng đồng loại, chiếm lấy xác tươi sống .”

thể kiểm soát …”

Hắn nữa cúi sâu mũi hõm cổ cô, lọn tóc đen dài quét qua mũi .

“Vu Duyệt, em khiến chúng mê hoặc…”

Hơi thở phả lên cổ cô, đây lẽ là tư thế mật nhất giữa đôi tình nhân, nhưng Vu Duyệt chỉ thấy rùng ghê sợ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-sau-khi-xuyen-vao-phim-kinh-di-toi-bi-nam-chinh-nham-toi-roi/chuong-32.html.]

như chỉ khiến thấy kinh tởm.” Cô .

Khói đen nhẹ cuộn , lau sạch giọt nước mắt chảy dài má cô.

“Xin em, Vu Duyệt.”

Thân thể đàn ông nhúc nhích, mũi vẫn tựa vai cô. Giọng chân thành, nhưng Vu Duyệt thể thấy biểu cảm mặt .

Nhất Tiếu Hồng Trần

Vu Duyệt hiểu trong lòng nghĩ gì, nhưng cơn giận dâng lên trong tim.

Cô thở hổn hển, nước mắt rơi ngớt, cô vòng tay ôm cổ , bất chợt kéo hai gần ,

Cắn thật mạnh.

Cô gần như dùng hết lực, mùi m.á.u nhanh chóng tràn đầy khoang miệng, nước mắt lẫn m.á.u nhỏ từng giọt khóe môi Vu Duyệt.

Trác Tinh như chẳng hề cảm thấy đau, vẫn giữ nguyên tư thế đó, tay gảy nhẹ sống lưng cô từng cái.

“Xin nhé.” Hắn .

Như dỗ dành đứa trẻ đang , cứ thế từng cái, chậm rãi và dịu dàng, xoa dịu cơn giận của cô.

Vu Duyệt càng nặng hơn, đến giờ phút vẫn cứ hành xử như ?

Có ý nghĩa gì chăng?

Trước khi g.i.ế.c lợn, một tiếng xin lợn, còn vuốt ve lông cho nó?

Vu Duyệt c.ắ.n mạnh hơn nữa.

“Vu Duyệt!” Cửa bỗng đẩy mở, Lý Hiểu Hiểu xông , c.h.ế.t lặng tại chỗ.

“À? Tớ đến đúng lúc ?”

Trong mắt cô, cô gái mặc váy ngủ tủ thấp ở tiền sảnh, vì chỗ chật, một tay của đàn ông chống chặt đùi cô, váy đen kéo lên do tư thế , lộ đầu gối đỏ hồng và một đùi trắng mượt.

Trên đó, đàn ông cúi xuống, cô ôm chặt ngực. Một dây áo rơi khỏi vai, để lộ xương quai xanh mảnh và cổ êm. Cô cúi đầu chôn sâu vai rộng của đàn ông.

Cảnh tượng

“Tớ ngay.” Lý Hiểu Hiểu lập tức ngoài, cửa khép , cô thò đầu , “Vu Tiểu Duyệt, thật sự chứ?”

Vu Duyệt nửa ngẩng đầu, dám để cô thấy miệng đầy m.á.u của .

“Ừ.”

Lý Hiểu Hiểu , “Vậy hai tiếp tục , tớ ngay!”

“À !” Cô thò đầu, dấu 6 bằng tay ở tai, “Có chuyện gọi nhé.”

Bịch, cửa đóng sầm.

Vu Duyệt cuối cùng mới ngẩng đầu lên, tựa nửa tường phía .

“Tâm trạng hơn chút ?” Trác Tinh hỏi.

Vu Duyệt nhíu mày, nhắm mắt, .

Phiền.

chẳng lâu , cảm giác lạnh lướt mép môi cô.

“?”

Vu Duyệt mở mắt, phát hiện là đang lau khóe môi cô. Đầu ngón tay lạnh lướt nhẹ, từng chút một quét vết m.á.u còn sót.

“…”

Trác Tinh chú ý ánh mắt cô.

“Mở miệng .” Hắn .

Rồi đầu ngón tay chạm khe môi cô, Vu Duyệt cảm nhận cái lạnh lan dần trong miệng và răng.

mặt .

“Sao thế?” Trác Tinh hỏi.

Sao thế?

Vu Duệ nghĩ, còn c.ắ.n tiếp!

Tiếc thật…

“Miệng chua.” Cô ậm ừ đáp.

“Phì.” Tiếng nhẹ bên tai, hai tay chạm hai bên má cô.

Bàn tay to, ngón trỏ và ngón cái thể bóp cố định hai bên cơ c.ắ.n của cô.

Hắn cứ thế nhẹ nhàng xoa bóp.

Cảm giác chua đau dần biến mất.

Thái độ của như thực dễ giảm cảnh giác của Vu Duyệt.

Vu Duyệt liên tục nhắc bản , chắc chắn đang chăm sóc thật cho xác .

Đồ ch.ó c.h.ế.t!

“Mở miệng.” Trác Tinh bảo, “Có m.á.u bẩn.”

Trong miệng mùi m.á.u nặng.

Vu Duyệt mở miệng, nghĩ nếu dám đưa tay như , cô vẫn sẽ cắn.

như đoán thấu ý nghĩ cô, chỉ mím môi, cầm một cốc nước đặt môi cô.

“Súc miệng.”

Vu Duyệt trợn mắt, theo tay uống một ngụm.

Nước trong miệng ùng ục, mắt quanh, nhà vệ sinh xa tiền sảnh.

Cứ nôn bếp thôi.

“Nôn ở đây .” Trác Tinh giơ cái cốc.

đổ.” Hắn thản nhiên.

Vu Duyệt bĩu môi, nghĩ nôn lên mặt hơn.

lý trí về, chẳng ý nghĩa gì.

Cô nhổ nước , tính toán thời gian trong đầu.

Đây là ngày thứ ba mươi ba kể từ khi cô xuyên đến, cũng là ngày thứ ba mươi tư kể từ khi nguyên chủ nhà ma.

nếu đó thật sự là loại trận pháp thứ hai mà Vương Tiểu Như , thì cô còn năm ngày nữa.

Nếu g.i.ế.c hết ba còn thì liệu hiệu quả trận pháp biến mất ?

Vu Duyệt nhanh chóng bác bỏ ý nghĩ đó.

Đây là thế giới phim kinh dị, dù cảm giác thuộc về, nhưng đây vẫn là xã hội pháp trị.

Hơn nữa, cô liếc đàn ông mặt, đoán chừng sửa cái gọi là nghi lễ hiến tế chỉ để một xác ít ảnh hưởng âm khí, dùng lâu hơn thôi.

Có thể dùng lâu hơn nghĩa là nếu thất bại thì xác cô sẽ dùng nữa.

Như quần áo , cái hỏng.

Vẫn thể đổi cái khác.

“Sao thế?” Người đàn ông hỏi.

đang nghĩ cách g.i.ế.c .” Vu Duyệt thốt đầy thịnh nộ.

Trác Tinh : “Khó lắm đó, nhưng em cứ thử .”

hiện tại, quan trọng nhất lẽ . Em lo cho mấy đứa trẻ ?”

Loading...