Mẹ Lâm mới Đoàn Đoàn thì cảm giác bệnh của chính khỏi luôn .
“Không , bà nội thấy Đoàn Đoàn Viên Viên nhà chúng thì khỏi bệnh .” Nói còn ha ha.
Mấy thấy cũng vui . Nhìn me Lâm ở chung với mấy đứa trẻ con đều là Lâm hỏi chuyên còn mấy nhóc trả lời.
Chờ khi Lâm chút mệt mỏi thì mấy để bà nghỉ ngơi quấy rầy bà nữa.
“Em cứ mang mấy đứa trẻ về nhà , ở bên chăm sóc .”
Cố Tri Ý thấy như , tuy rằng yên tâm nhưng mà với cái tình huống chắc rằng Lâm Quân Trạch về nhà cũng yên tâm .
Cho nên cô cũng chẳng cái gì cả mà chỉ nhắc chăm sóc bản cho còn đưa mấy đứa nhỏ về nhà. Mấy xe bus tới trong huyện đó gọi hai chiếc xe ba bánh ở trong huyện chở mấy con bọn họ về trong thôn.
Hiện giờ đường trong thôn cũng san bằng hơn nhiều, một chỗ tuy đường vẫn còn lầy lội nhưng cũng bằng phẳng hơn nhiều. Còn một nơi chính phủ đường chính cho nhân dân nên về thôn cũng nhanh hơn hẳn.
Vừa lúc Lâm Quân Trạch chuyện với Cố Tri Ý thì Đại Bảo vẫn luôn cảm thấy bệnh tình của bà nội , sắc mặt của mấy chú bác đều nhưng nhóc vẫn thông minh biểu hiện ngoài. Vẫn cứ coi như hề cái gì cả còn kéo Lâm Quân Trạch chuyện phiếm.
Chờ khi trở trong thôn nhiều nhận Cố Tri Ý.
Vẫn là thím Lưu phát hiện cô , hô một tiếng: “Vợ lão tứ?”
“Vâng, thím Lưu.” Cố Tri Ý cũng chào hỏi thím Lưu.
“Trời ạ, cả nhà các cháu về đấy ư? Mẹ cháu thế nào?
“Không việc gì, bọn cha cháu đang ở bệnh viện chăm sóc ạ.” Cố Tri Ý cũng nhiều lời mà chỉ vấn đề gì lớn, chỉ qua loa lời bác sĩ , là vấn đề gì.
Chờ cả nhà Cố Tri Ý rời thì đều vây một chỗ chuyện phiếm.
“Mấy đứa nhà họ Lâm đứa nào cũng hiếu thuận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-1025.html.]
“ , bà xem, mới sinh bệnh chút mà cả nhà chạy theo viện.”
Ở đây đều là chút tuổi, mấy năm nay, gia trong thôn sinh bệnh, con gái con trai thể ở giường bệnh của chăm sóc cũng chắc. Hiện tại thấy nhà họ Lâm đoàn kết hiếu thuận như thì vô cùng hâm mộ.
Mà Cố Tri Ý đưa mấy đứa trẻ về nhà ở của chính , mấy năm nay tu sửa qua một nên thoạt căn nhà vẫn còn mới.
Vừa vặn Vương Anh đang ở trong sân nhà Cố Tri Ý thu dọn đỡ.
“Chị dâu.” Cổ Tri Ý hô lên.
“A, tiểu Ý, bọn em về ư?” Vương Anh xoay thấy cả nhà đó thì tiếp đón.
“Chị đoán rằng bọn em cũng sắp tới nơi , phòng ở trong nhà quét tước sạch sẽ cho em .”
“Vất vả cho chị , chị dâu.”
Mấy đứa nhóc cũng lên tiếng chào, Vương Anh thấy mấy đứa nhóc trở về phòng lúc mới hỏi thăm Cố Tri Ý về tình huống trong bệnh viện.
Cố Tri Ý thấy bọn nhỏ ở chỗ nên cũng đơn giản chuyện trong bệnh viện cho Vương Anh . Vốn dĩ họ cũng chỉ cho rằng mắc chút bệnh của già chứ nghĩ tới nghiêm trọng như .
DTV
Vương Anh chút hoang mang lo sợ.
“Vậy, còn động d.a.o kéo?”
“Trước mắt chắc rằng cũng chỉ thể giải phẫu cắt bỏ tế bào ung thư mà thôi.” Cố Tri Ý gật đầu .
“Ai, em xem tại cứ gặp những chuyện như chứ?” Vương Anh cau mày .
“Chị dâu, bác sĩ cũng may là khéo sinh bệnh cho nên phát hiện kịp thời, nếu như phát hiện quá muộn chắc rằng ngày tháng sống cũng chẳng bao nhiêu.”
Vương Anh cô an ủi như thì trong lòng cũng dễ chịu hơn nhiều.
Cố Tri Ý cũng sai, nếu như mà sinh bệnh, nếu cứ dựa theo cách của Lâm cứ luôn kéo dài mãi chờ tới khi phát hiện thì cũng chậm . Cho nên hiện tại như cũng , phát hiện sớm chữa trị sớm.