“Được , cứ đỗ xe .” Lâm Quân Trạch tức giận .
Viên Viên đỗ xe xong mới giúp đỡ mang đồ trong nhà.
Nhà Lâm Quốc Đống hai đứa con, Lâm Ngọc Khiết mới thi lên tiến sĩ, hẳn là sẽ ở trường để dạy học. Lâm Hạo Đình lớn hơn Đại Bảo hai tuổi nên hai đứa con ba tuổi và năm tuổi , hiện tại cùng với vợ mở một cái siêu thị ở trong thành phố, ăn buôn bán cũng tồi.
Cặp song sinh nhà Lâm Quốc Bình hiện tại một giáo viên một bác sĩ, đều la công việc bưng bát sắt, thu nhập nhiều lắm nhưng cái định.
Đứa nhỏ nhất khi nghiệp thì giúp đỡ Lâm Quốc Bình, dựa theo lời Lâm Quốc Bình , gia nghiệp về đều để cho đứa con trai nên để thằng bé quen sớm một chút cũng . mà cũng tính bạc đãi hai cô con gái, chuẩn cho hai đứa một đống của hồi môn để mang khi lấy chồng.
Tuy rằng ba đứa trẻ nhưng mà vô cùng hiểu chuyện.
Còn nhà Lâm Thanh Bách, đó cả nhà tới thành phố Thâm phát triển, gia nhập nhãn hiệu quần áo của Cố Tri Ý, hiện tại mấy cửa hàng ở thành phố Thâm . Ngày thường đều là thuê trông coi, cũng coi như nhẹ nhàng, mà khi Lâm Thanh Bách nghiệp đại học xong cũng bắt đầu công trình, cả nhà mua nhà ở bến chỗ thành phố Thâm cách nhà Cố Tri Ý cũng gần, nên khi việc gì hai nhà cũng sẽ với .
Còn Lâm Hạo Ca hiện tại ở đơn vị chính phủ, cô em gái Lâm Ngọc Nhã cảm thấy hứng thú với thời trang, Cố Tri Ý thấy thiết kế linh khí cho nên cũng chiêu con bé tới công ty .
Lúc cẳng chân cha Lâm chút . Ngày thường đều cần chống gậy, hành động cũng tương đối thong thả.
Lúc cha Lâm đang trong nhà chính, thấy tới còn cửa nhưng mà mấy em đè bắt trong nhà chờ.
Nhìn thấy cả nhà lão tứ cũng tới, sự vui mừng mặt dù thế nào cũng che giấu .
“Ông ơi, chúng con về .” Đại Bảo ghé sát cha Lâm lớn tiếng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-1053.html.]
DTV
“Tốt, lắm, trở về là .” Cha Lâm vươn tay, run run rẩy rẩy cầm lấy tay Đại Bảo.
Mới nháy mắt thôi mấy đứa trẻ lớn như , cha Lâm chút cảm khái vỗ vỗ mu bàn tay cha Lâm.
“Ông ơi, còn con nữa.” Tam Bảo ở phía cam lòng yếu thế bước tới.
Hai đứa cháu dâu cũng theo phía chồng ngoan ngoãn chào hỏi.
“Được, đều về , ông nội mừng lắm!” Cha Lâm vui mừng lên, nhịn họ vài tiếng.
“Ông ơi, ông .” Đại Bảo giúp cha Lâm thuận khí, lúc mới đỡ cha Lâm xuống ghế, bên Lâm Hạo Đình bưng nước tới.
“Ông ơi, uống nước ạ.”
Ông cụ lớn tuổi chỉ hy vọng con cháu đầy đàn, con cháu đều hiếu thuận. Tuy rằng hiện tại về đầy đủ nhưng trở ngại cha Lâm vui vẻ.
Mấy năm nay vì thường xuyên xuống ruộng việc cho nên chị dâu cả cũng đen hơn bọn họ một ít, cũng già nhiều . Tới cũng chỉ để khác xử lý còn ở nhà chăm sóc cha già. Mấy trong phòng còn chị xuống bếp chuẩn cơm chiều.
Cố Tri Ý cũng dắt theo hai cô con dâu xuống giúp đỡ.
“Chị dâu, để em giúp chị.”
“Không cần cần, các em mới đến, cứ lên phòng là .” Vương Anh là chị dâu cả cho cảm giác tồn tại thấp, nhưng là một nhân vật vô cùng chịu thương chịu khó trong gia đình.