Cậu ngoài thấy Cố Tri Ý chuẩn một bàn lớn đồ ăn, thì ngại ngùng gãi đầu: “Chị dâu, đường , em sẽ ăn chút gì đó là , cần phiền toái thế .”
“Đồ ăn bên ngoài sạch sẽ như ở nhà, mà cũng gì nhiều cả, nhanh xuống ăn sáng , một lát nữa cả mới đến.”
Cố Tri Ý dứt lời thì giọng của Lâm Quốc Đống vang lên từ bên ngoài. Cố Tri Ý mở cửa, cô thấy xe bò cả đánh đến thì vội vàng bảo nhà: “Anh cả. chắc còn ăn sáng đúng ? Anh nhanh nhà ăn một chút ạ!”
Lâm Quốc Đống chính là điển hình cho nông dân trung thực, Cố Tri Ý bảo ăn sáng thì lên tiếng từ chối.
Bất quá đợi kịp từ chối thì Cố Tri Ý lấy sẵn cho một chén cháo tôm nóng hổi .
Lâm Quốc Đống cũng từ chối nữa, một tiếng cảm ơn xuống ăn cùng với Cương Tử, mỗi một chén cháo và một cái bánh bao.
Lúc Cố Tri Ý đang chuẩn rửa mặt thì Lâm Quân Trạch chống gậy .
“Anh cả, sớm ạ?”
“ , đến sớm một chút, lúc về cũng thể bắt đầu việc sớm.” Lâm Quốc Đống nuốt xuống một ngụm cháo, .
Lâm Quân Trạch khẽ gật đầu, đó sang Cố Tri Ý đang rửa mặt.
Cố Trị Ý bảo rửa mặt , còn cô trở nhà bếp lấy sẵn cho một chén cháo để nguội .
Sau đó, cô phòng, thấy hai đứa bé còn đang ngủ nên cô Cố Tri Ý nhẹ chân nhẹ tay gây tiếng độngnào, ngoài.
Lâm Quân Trạch bàn ăn cháo cũng dặn dò Cương Tử vài câu, Cương Tử nghiêm túc lắng và gật đầu: “Em , chúng em ở quân đội chờ doanh trưởng sớm ngày trở về.”
Bữa ăn sáng tương đối vội vàng, Cương Tử ăn xong thì xách hành lý lên chuẩn cửa. Cố Tri Ý bảo Cương Tử đợi một lát, cô nhanh chóng bếp cầm lấy mấy món xong và gói sẵn .
“Mấy cái đều để đói bụng thì ăn đường , nên ăn bánh bao , còn bánh nướng thể để lâu hơn một chút. Chúng cũng tiễn nữa . Trên đường nhớ cẩn thận một chút, đến nơi thì nhớ phát điện báo đến nơi an cho chúng !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-114.html.]
Cương Tử ôm túi đựng thức ăn tay còn thể cảm nhận độ nóng của nó, trong lòng cảm giác vô cùng ấm áp và dễ chịu, gật đầu : “ , cảm ơn chị dâu!”
Ăn đồ ăn chị dâu nấu một thời gian, nên lúc ăn đồ ăn trong quân đội .
Thật sự hâm mộ doanh trưởng.
Nói xong, Cương Tử chào tạm biệt hai vợ chồng Cố Trị Ý nhảy lên xe bò:
“Được , chúng xuất phát thôi, cả.”
Lâm Quốc Đống khẽ gật đầu với lão tứ, đó cũng lập tức chợ Cương Tử xuất phát đến huyện thành.
Tạm biệt Cương Tử, hai mới trong sần. Cố Tri Ý thu dọn chén bát, chuẩn mang rửa.
DTV
Lúc dọn đến cái chén cuối cùng thì Lâm Quân Trạch lấy .
“Em nghỉ ngơi một lát , để rửa chén cho.”
Cố Tri Ý thấy thế cũng từ chối, dù thương là ở chân, chuyển cái ghế đẩu rửa mấy cái chén cũng .
Cũng nên quá nuông chiều đàn ông.
Ngồi một lát, Cố Tri Ý nhớ đến quần áo hôm qua còn giặt nên cô ôm lấy chậu quần áo, chuẩn bờ sông giặt.
Kết quả Lâm Quân Trạch thấy : “Này, buông xuống, buông xuống, một hồi nữa giặt cho, em nghỉ ngơi một lát .”
Cố Tri Ý thấy thế chút bất đắc dĩ. Hôm nay, đàn ông giác ngộ cao như ? Cô dứt khoát nữa.
Vừa xuống bao lâu, Cố Tri Ý thấy tiếng của con trai truyền đến từ trong phòng, là Đại Bảo Nhị Bảo đang , mà đau lòng như thế.