Xuyên Không, Ta Đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con - Chương 133

Cập nhật lúc: 2024-12-15 12:17:34
Lượt xem: 162

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ôi! Sao thể ạ! Cha xem, con xong rằm tháng bảy thì lập tức trở về thăm đây ?” Cố Tri Ý nũng .

Cố Khôn giống như cha của cô ở kiếp , ăn chua ngoa nhưng tấm lòng thì mềm như đậu hũ, kiêu ngạo chết.

“Cha, cha vu oan cho con!”

Sắc mặt Cố Khôn chuyển biến hơn chút ít, ông “Hừ!” một tiếng: “Xem như con còn lương tâm.”

Xem hết một màn hai cha con tranh chấp xong, Lâm Quân Trạch mới Cố Khôn, gọi một tiếng “Cha.”

Cố Khôn vẫn khẽ gật đầu như , cũng mấy lời trách móc gì nữa.

con gái cũng trở về với con rể, trong lòng cha như ông thể vui vẻ.

Lâm Quân Trạch, ông cũng lúc Cố Tri Ý đến bệnh viện chăm sóc Lâm Quân Trạch, hỏi thăm một nữa: “Chân của con hồi phục thế nào ?”

“Cha, hồi phục ạ cha đừng lo.”

Cố Khôn nhẹ nhàng gật đầu: “Vậy thì . Lúc , cha của con đến nhà Cố Tri Ý đến quân đội để chăm sóc cho con, cha lo lắng. Nói một câu dễ thì con gái của cha còn cần chăm sóc đây, nó chăm sóc cho bệnh nhân chứ?”

Trong lời mang đầy vẻ trêu chọc nhưng nếu ghét bỏ thì ai ghét bỏ ở cả.

“Cha, ai con gái như chứ?” Cố Tri Ý bên cạnh chọc ghẹo thì giả vờ tức giận. Cha thế nào giống như cô là kiểu gì cả!

“Hừ, cha cha của con hơn hai mươi năm, lẽ nào con? Cố Khôn liếc cô.

Mắt thấy hai cha con sắp cãi vã, Lâm Quân Trạch vội vàng lên tiếng.

“Cha, bây giờ tay nghề nấu nướng của Tiểu Ý , cha đừng như thế nữa, cha để ý thấy trong thời gian , con nuôi đến mức mập ít .”

Cố Khôn rõ ràng tin nhưng cũng ý định tiếp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-133.html.]

cũng đều là vợ chồng trẻ, còn giữ thể diện cho con gái nhà thì đúng là lòng.

Ở bên ngoài Cố Khôn là một đội trưởng, còn thường xuyên đến huyện thành, đại diện cho đội sản xuất mở cuộc họp gì đó. Nên với một tin tức, ông cũng nắm bắt nhanh.

Trước đây lúc ở nhà, trong mấy đứa con trai đầu gỗ của cũng ai thể chuyện với ông nhưng khi con rể đến, ông chịu chuyện với Lâm Quân Trạch.

Cố Tử Sâm cũng chỉ là một thiếu niên mới lớn, ban đầu còn đỡ nhưng khi thấy cha trở về thì chịu yên nữa, nhanh chóng dẫn Đại Bảo và Nhị Bảo ngoài chơi.

Thời , mấy đứa bé cũng chẳng thứ gì gọi là đồ chơi cả, thường ngày chỉ ở trong thôn bắt gà, chơi bùn cát, lớn trong nhà cho nó bằng cao su thì mang b.ắ.n chim.

Cố Tử Sâm dẫn theo Đại Bảo và Nhị Bảo đến chỗ những đứa trẻ chơi cùng còn ghét bỏ là con nít thối, chơi với họ

DTV

Mãi đến khi Đại Bảo móc một viên , thế mà viên là một vật hiếm , chỉ mấy nhà công nhân viên chức trong thành phố mới dám bỏ tiền mua thứ cho con họ chơi.

Nông thôn bên đều tự đồ chơi ở nhà, mấy thứ như viên bi thế đối với những đứa trẻ ở đây đều là đồ quý hiếm.

Mà Nhị Bảo bên móc chong chóng tre Cương Tử cho bé.

Nhất thời xung quanh Đại Bảo và Nhị Bảo một đám trẻ con vây quanh lấy, chúng chen lấn, tranh Đại Bảo và Nhị Bảo cho chúng chơi cùng.

Đệt!

Chị gái của cũng quá với hai đứa cháu trai !

Không chị gái ngược đãi hai nhóc con lắm ? Sao thế ?

Đột nhiên cũng chị ngược đãi.

Từ tận đáy lòng Cố Tử Sâm ngừng chửi đậu xanh rau má.

“Hừ, mới thèm chơi với mấy nhóc con .” Nhị Bảo kiêu ngạo .

Đừng khi dễ Nhị Bảo, bé là thằng nhóc thù dai đấy nhé!

Loading...