Cố Tri Ý thấy thì lập tức kêu to: “Lâm quả phụ, cô đừng vội chứ! hỏi cô một chút, cô thấy và Vương thanh niên trí thức mật lúc nào hả?”
Biết chạy khôngn nên Lâm quả phụ chỉ đành , lắp bắp : “Vào... Vào... Vào cái ngày khi cô tới tỉnh Liêu để chăm sóc lão tử nhà cô.”
DTV
“Ồ? Cô thấy ở nơi nào?”
“Ở khu rừng trúc trong thôn , còn thể là nơi nào nữa?”
“Trùng hợp ghê, buổi tối ngày hôm đó tới nhà chồng chơi. Vậy mà cô lúc đó hẹn hò với Vương thanh niên trí thức ở rừng trúc ?”
Lâm quả phụ lập tức chút chột , ánh mắt mơ hồ : “Vậy... Vậy thể là do mắt kém.”
“Mắt kém? Mắt kém là thấy gì nhưng vẫn vu oan giá họa cho ?”
Lâm quả phụ lập tức ấp úng dám lời nào, bất cứ ai cũng đều cô đang chột vì cái gì.
Cố Tri Ý nhếch miệng : “Để đoán nhé. Trước đó cô hẹn hò với đàn ông ở nơi đó, trùng hợp thấy cho nên mới hắt nước bẩn lên chứ gì?”
Lâm quả phụ ngẩng đầu, chút hoảng sợ Cố Tri Ý. Cô còn kịp biện hộ thì Cố Tri Ý tiếp: “Chẳng lẽ tên của thì cô mới sợ ?”
Nhìn thấy ánh mắt của Cố Tri Ý khẽ liếc qua Vương thanh niên trí thức đang bên , Lâm quả phụ lập tức sợ hãi, “Vậy, đó là do lầm, lầm . Xin cô, vợ lão tứ!” Nói xong, Lâm quả phụ chút hốt hoảng chạy mất
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-153.html.]
Mọi đều Lâm quả phụ thực sự một chân với khác, vợ lão tứ bắt gặp cho nên mới vu oan giá họa cho vợ lão tứ. Mọi đều mồm năm miệng mười bày tỏ ý kiến.
“Theo như thấy , từ ngày lão Lâm c.h.ế.t thì Lâm quả phụ y hệt như cái gậy thọc cứt !”
“ đúng, đó còn thấy cô sống đơn côi đáng thương cơ. Chậc chậc, thật đúng là một mẫu cứt chuột hỏng cả nồi cháo ngon mà!”
“Theo thấy thì khi cô một chân với Vương thanh niên trí thức , hai thấy là thứ gì .”
Cố Tri Ý về phía thím Dương, thím Dương cũng cực kỳ hổ mà : “ Vậy nếu tất cả chuyện đều là hiểu lầm thì giải tán , giải tán thôi.” Nói xong, bà nhấc chân định chạy trong nhà.
Cố Tri Ý định buông tha cho thím Dương dễ dàng như , vội kéo hai đứa con trai đang bên cạnh Lâm Quân Trạch tới mặt : “Thím Dương, một câu hiểu lầm là xong chuyện ạ? Thím định xin Đại Bảo và Nhị Bảo nhà cháu ?”
Mấy thôn dân vẫn rời cũng đều lên tiếng tỏ vẻ tán đồng.
“Vợ lão Dương , ý gì nhưng việc mà bà đúng thật là phúc hậu chút nào hết.”
“ thế đấy, những chuyện với trẻ con cái gì? Bà linh tinh với mấy đứa trẻ hiểu chuyện, lỡ như chúng ảnh hưởng thì ?”
“Mau xin , xong thì việc cũng coi như là cho qua.”
Cho qua việc ? Đương nhiên là thể nào ! Xem dáng vẻ chột nãy của Lâm quả phụ thì khi cô thực sự một chân với Vương thanh niên trí thức, Cố Tri Ý sẽ chờ thời cơ để bắt lấy nhược điểm của hai đó. Còn về thím Dương thì...
Thím Dương còn kịp gì thì Lâm Hiểu Lan tin chạy đến cũng trưng vẻ mặt cực kỳ phẫn nộ. Cô lập tức tiến lên, chống eo chỉ thím Dương rồii mắng to: “Sao lòng của bà đen tối độc ác thế hả? Hai cháu trai nhỏ của mới hơn ba tuổi mà bà dám hổ mà lải nhải tin đồn nhảm mặt chúng ? Theo thì nãy chị dâu sai, cháu trai nhà bà ruột thịt cũng !”