Đôi tai nhỏ của Đại Bảo và Nhị Bảo vểnh lên, thấy ngày mai cha lên huyện thì lập tức la hét đòi cùng.
Rốt cuộc trong ấn tượng của hai đứa, bọn chúng bao giờ đến huyện, vốn nghĩ rằng cũng .
Lại ngờ Cố Tri Ý mà đồng ý.
“Được, nhưng mà đường hai đứa lời đấy.”
“Vâng ạ, bọn con chắc chắn sẽ lời.”
Vì thế Cố Tri Ý vung tay lên, quyết định rằng ngày mai cả gia đình cùng đến huyện.
Quan trọng nhất là Cố Tri Ý cũng nghĩ đến việc chụp ảnh gia đình khi sinh Tam Bảo, cũng coi như là một kỷ niệm đặc biệt của thời đại .
DTV
Bởi vì ngày mai đến huyện nên buổi chiều hôm nay, Cố Tri Ý đến nhà của chú Trụ Tử, nhưng chú Trụ Tử vẫn về, trong nhà chỉ con dâu của chú .
Cố Tri Ý nhờ cô với chú Trụ Tử rằng ngày mai một nhà bốn của cô đến huyện, nếu là bình thường chú Trụ Tử sẽ để bốn chỗ cho Cố Tử Ý.
“Được , đến lúc đó chị sẽ với bố chồng chị, em cứ yên tâm.”
“Em cảm ơn chị dâu, em về đây.”
Trên đường Cố Tri Ý về nhà, cô đang nghĩ đến thị trường chợ đen trong huyện bây giờ chắc chắn sẽ quản lý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-169.html.]
Trong lòng Cố Tri Ý một ý tưởng: Nếu như cô bàn chuyện ăn với quản lý chợ đen, bán cho bọn họ giá hàng thấp hơn so với giá thị trường, đó họ sẽ mang đến bán trong chợ đen. Chuyện coi như hai bên cùng lợi, nhưng mà việc như thì cần tìm một đủ tin tưởng, nếu thể tin thì sẽ nguy hiểm lớn.
Vì , ý tưởng cũng chỉ lướt qua một trong đầu Cố Tri Ý.
Sáng sớm hôm , cả nhà họ ngoài, hôm nay Cố Tri Ý nấu cơm sáng, cô định cho cả nhà ăn sáng ở nhà hàng quốc doanh.
Lúc lên xe, Cố Tri Ý nghĩ rằng lúc xuống xe vẫn nên xe lăn sẽ thuận tiện cho việc hơn, vì liền mang theo xe lăn, nghĩ rằng xe một bà thím lên tiếng phản đối.
Cổ Tri Ý đều sắp khâm phục bà thím chết, mỗi ngày đều việc đàng hoàng, chuyên môn tìm của khác.
“Cô cái xe lăn của cô chiếm mất một vị trí, cô xem còn nhiều còn vị trí ?”
“Chúng cháu trả vé của năm , nó chắn đường thím ? Có nếu như thím cảm thấy thì xuống xe nhường chỗ cho khác .” Cố Tri Ý mắng .
“ Vậy, Ngân Mỹ , cũng trả vé cho năm , nên đặt thì kệ . Bà đấy, mau xuống .” Một bà thím lên giảng hòa , đó liền kéo bà thím đang gầy sự xuống.
Bà thím cũng bản thực sự vô lý, vì cũng dựa theo lời của bà thím giải hòa xuống.
mà nơi Cố Tri Ý đặt xe lăn cũng lãng phí, bên còn để một cái giỏ. Vì những xe cũng ý kiến gì nữa, lúc xe đến trong huyện, Cố Tri Ý dùng xe lăn đẩy Lâm Quân Trạch.
Cũng may là đường ở trong huyện gập ghềnh khó giống như ở thôn, vì đẩy xe cũng vất vả lắm.
Đại Bảo và Nhị Bảo đều ngoan ngoãn theo bên cạnh Cố Tri Ý, chỉ ánh mắt giống như máy radar dò quét hết bên bên , tò mò về thứ ở trong huyện.