Xuyên Không, Ta Đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con - Chương 171

Cập nhật lúc: 2024-12-16 15:13:22
Lượt xem: 143

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cứ như mà cong cong quẹo quẹo, khi hết mấy con ngõ nhỏ, đột nhiên phía truyền đến một trận xôn xao.

Có một đàn ông ăn mặc dơ bẩn, đầy bụi đất, ốm như một con khỉ, n.g.ự.c ôm lấy một túi đồ, đang hốt hoảng chạy về phía , chạy còn ở phía .

Đối mặt đường hẹp, Cố Tri Ý đẩy Lâm Quân Trạch tránh sang một bên.

Ai ngờ đàn ông nhanh chân chạy đến phía Lâm Quân Trạch bên , vặn ngã xuống, đồ trong tay lập tức văng ngoài, khéo văng đến chân của Lâm Quân Trạch.

Ánh mắt đàn ông luống cuống, vẻ tuyệt vọng, cho dù Cố Tri Ý một cách với đàn ông nhưng cô vẫn thể cảm nhận loại cảm xúc bất lực đó.

Cố Tri Ý lưng vỗ bả vai Lâm Quân Trạch.

Giống như lấy chỉ thị gì đó, Lâm Quân Trạch lập tức cúi xuống nhanh như chớp nhét món đồ đó phía hốc tối của xe lăn.

Vừa giấu thì từ phía bên đuổi đến.

“Làm gì? Làm gì? Trả đồ của đây!”

Người đàn ông bò dậy từ đất, đáy mắt hiện lên vẻ hốt hoảng.

chuyện đến nước , cũng đánh cược một phen.

Anh lập tức giả vờ bình tĩnh trả lời: “Không chứ mấy vị đại ca, cái thì là đồ vật gì ?”

Mấy hồng vệ binh tiến đến kiểm tra, đúng là thấy vật gì khả nghi cả, họ lập tức hung dữ : “Không bỏ chạy gì?”

“Các vị đại ca, các rượt , chắc chắn bỏ chạy .” Nói xong còn dáng vẻ hoảng sợ.

Mấy thấy đàn ông cũng cái gì nên phất tay, nhịn đuổi , :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-171.html.]

“Được , ! Cút nhanh !”

“Ôi, ôi, ạ!” Người đàn ông vội vã chuồn .

Tiếp theo, hồng vệ binh đang chuẩn lục soát mấy Lâm Quân Trạch, lúc Cố Tri Ý căng thẳng đến mức lòng bàn tay đều toát mồ hôi.

Lâm Quân Trạch trực tiếp trình chứng nhận sỉ quan của . Vốn dĩ những hồng vệ binh còn chuẩn buông tha cho họ nhưng lúc lập tức đổi sắc mặt.

“Thì đồng chí là một nhà! Thật sự xin đồng chí, chúng sẽ qua nơi khác xem thử.” Vừa cẩn thận giao chứng nhận sỉ quan cho Lâm Quân Trạch.

Vốn dĩ một nhà Lâm Quân Trạch cũng xen chuyện của khác nên nhẹ nhàng gật đầu: “Không !”

Nói xong sang Cố Tri Ý: “Vợ , nhanh lên, mợ còn đang chờ chúng bên trong đó!”Cố Tri Ý khẽ gật đầu, cô đẩy Lâm Quân Trạch dẫn theo Đại Bảo và Nhị Bảo rời .

Lúc đến ngõ nhỏ phía , khéo gặp đàn ông , đang phía , rõ ràng là đang đợi họ.

Cố Tri Ý đẩy Lâm Quân Trạch qua, Lâm Quân Trạch lấy món đồ trả cho đàn ông.

“Cảm ơn, cảm ơn hai vị! Hai vị là , chắc chắn sẽ báo đáp.” Vừa ngừng cúi đầu cảm ơn mấy Lâm Quân Trạch.

DTV

“Không việc gì, chú ý hơn!” Vốn dĩ Lâm Quân Trạch cũng chẳng xen chuyện của khác, xong câu đó chỉ nhẹ nhàng gật đầu, chuẩn rời .

Người đàn ông còn tiếp tục cảm ơn nhưng nghĩ đến thể vị ân nhân đang vội vàng đến nhà mợ , cho nên nghĩ cơ hội nhất định sẽ báo đáp .

Đồng đội của Lâm Quân Trạch ở nơi sâu nhất trong hẻm nhỏ, một nơi khá vắng vẻ.

Nhà cửa cũng khá cũ kỹ, Cố Tri Ý tiến lên gõ cửa, chờ một hồi lâu mới thấy tiếng bên trong.

Mở cửa là một trai hơn hai mươi tuổi. Trương Trác còn tưởng là em trai của , mở cửa gì đó.

Kết quả thấy gõ cửa là một đồng chí nữ trẻ tuổi, còn đang hỏi cô là ai.

Loading...