Được ! Dường như Lâm Quân Trạch cũng cảm thấy bản càng ngụy biện, sắc mặt của vợ càng đen.
Quả nhiên.
“Vậy khi em tức giận, thấy đưa tiền cho em mua dây cột tóc để tâm trạng vui vẻ hơn nhỉ? Mà còn là loại nạm vàng cơ? Một sợi hai mươi khối tiền!”
Xong ! Càng càng !
Lâm Quân Trạch gấp gáp đến mức miệng nổi bong bóng .
Lâm Hiểu Lan rửa chén bát, trong bất chợt cô cũng phát hiện gây họa gì cho tư , thế là Lâm Hiểu Lan cất kỹ chén bát xong thì nhanh chóng bỏ chạy.
Khi trở về nhà, cô thấy Đại Bảo và Nhị Bảo, còn cho rằng lanh trí nên lập tức bảo hai đứa về nhà.
Ban đầu Lâm Hiểu Lan nghĩ rằng nếu hai đứa bé, vợ chồng hai hẳn sẽ cãi vã nữa, chí ít sẽ thế mặt con nhỏ.
cô quên mất hai tên oắt con sinh là hố cha của chúng.
Thế là Đại Bảo và Nhị Bảo vội vàng chạy về nhà , thấy ở trong phòng thì hô hào vọt phòng.
Ngược bên trong hề cảnh tượng giương cung bạt kiếm, nhưng mà hai em thông minh vẫn cảm thấy bầu khí thích hợp.
Nhị Bảo lập tức chạy đến mặt , nhỏ giọng hỏi: “Mẹ, ạ?”
“Không gì. Cha con chọc giận.” Cố Trị Ý như lơ đãng mà .
Là fan hâm mộ trung thành của nhà . Nhị Bảo cảm thấy cha bé tức giận thì chắc chắn cũng là do cha sai. Không thể nào là .
Thế là, Nhị Bảo lập tức bên cạnh Cố Tri Ý, dõng dạc chỉ trích cha ruột Lâm Quân Trạch: “Cha hư quá! Chết sửa đổi!”
“Phụt phụt!”
Thật sự ngại quá! Cố Tri Ý thật sự kiềm chế mà thành tiếng.
Mấy ngày nay, cô dạy cho hai em học ghép âm, thỉnh thoảng còn xen lẫn một thành ngữ.
Cũng giảng giải một ý nghĩa cơ bản, cô lập tức dạy nhiều như . Thế nhưng ngờ Nhị Bảo còn nhớ.
DTV
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-176.html.]
Chẳng qua con trai thất bại, là đến c.h.ế.t vẫn đổi, c.h.ế.t sửa đổi.
Ôi! Không ! Cố Tri Ý đến chảy nước mắt .
Nhị Bảo còn hiểu đang cái gì?
Đại Bảo thấy thì cảm thấy sự việc hẳn là giải quyết. Thế là bé giúp cha vài câu.
“Mẹ, đánh cha ai da ai da đau , giận nữa.” Đại Bảo sốt ruột đến mức chuyện cũng còn lưu loát nữa.
Mẹ ruột Cố Tri Ý online phiên dịch: “Mẹ, đánh cha mấy cái , cha đau thì cũng đừng tức giận nữa. Hai hòa thuận.”
Hừ! Mẹ dễ dụ ?
Thật sự là con trai lớn, quản nữa.
Nhìn Nhị Bảo mà xem, mặc kệ đúng sai kiên định đổi bên cạnh .
Mà Cố Tri Ý cũng để ý đến hai , cứ để Lâm Quân Trạch tự yên tĩnh một chút .
“Được ! Đêm nay, hai qua gian phòng bên mà ngủ. Em và Nhị Bảo tắm một cái ngủ đây.” Ý tứ đuổi quả thật cần quá rõ ràng.
Lâm Quân Trạch: “...”
Đại Bảo: “...” Con gì sai? Mẹ đuổi con !
Sau cùng hai vẫn . Cố Tri Ý vẫn trong phòng ôm Nhi Bảo vô cùng yêu thích.
“Cha, cha liên lụy con !” Đại Bảo bậc thềm, hai tay nâng cằm, thở dài.
Đại Bảo nghĩ mãi mà nghĩ bản gì sai khiến cho đuổi cả cha và bé ngoài thế .
“Oắt con, hai cha con chúng thế gọi là nạn cùng chịu.” Lâm Quân Trạch đồng ý .
Đại Bảo hơn ba tuổi cái gì gọi là nạn cùng chịu cả, bé chỉ rằng ruột đuổi ngoài.
Một đứa bé đáng thương.
“Cha, cha là vợ của cha ? Cha mau gọi vợ của cha cho chúng về ngủ !”