Khi trở về trong thôn cũng nhiều thấy, nơi phụ nữ là nơi chuyện bàn tán, nhiều hâm mộ với Lâm: “Ai nha~, Hải Anh , đứa con dâu của bà cũng quá may mắn.”
“ đúng , bà xem trong thôn chúng nhà ai sinh con ở nhà sinh, chỉ nhà bà luôn cẩn thận, còn đưa đến bệnh viện huyện thành để sinh.”
“Tốn nhiều tiền ? Nghe vẫn là sinh một thằng nhóc béo. , vẫn là phong thuỷ của nhà họ Lâm .”
“Phi phi phi, bậy gì thế.” Mẹ Lâm ở một bên vội vàng phủ nhận, thời buổi kiêng kị nhất là những chuyện phong kiến mê tín.
DTV
Tuy trong lòng đều ngầm hiểu, nhưng ai dám tùy tiện to chứ.
Không để ý tới những đàn bà ba hoa ở trong thôn, trong lòng Lâm vẫn cảm thấy vui vẻ, bà nghĩ rằng sẽ sinh một bé gái.
nhà thằng tư bây giờ 3 đứa con trai, chứng minh hương khói nhà thằng tư thịnh vượng!
Nỗi buồn trong lòng Lâm cũng tan biến vài phần.
Khi Cố Tri Ý về đến nhà đỡ tới giường, đến nỗi việc nấu cơm tẩy tã gì đó để cha ruột thôi.
Vì vẫn đang còn trong thời gian ở cữ, nên cô giường với đứa con trai thơm tho của là nhất.
Việc đầu tiên Lâm Quân Trạch là ngoài giặt sạch sẽ và phơi đống tã Tam Bảo mang trong thời gian qua.
Rồi đó mới nấu cơm tối cho cả nhà, còn phần cơm tối của Cố Tri Ý vẫn là canh gà do Lâm hầm, Lâm Quân Trạch cũng xào một món rau, rau xanh trong vườn hiện tại thể ăn.
Đối với đồ ăn, suy xét đến Cố Tri Ý ăn thanh đạm, cho nên chia hai phần.
Trước ở bộ đội, bởi vì học một ít kỹ năng bếp núc từ sư phụ trong nhà bếp, cho nên mặc dù nấu ăn bằng tay nghề của Cố Tri Ý nhưng cũng tệ lắm.
Khi Lâm tan tầm còn đến đây thêm một chuyến, trong thời gian đúng lúc là mùa thu hoạch, vụ hè trồng lúa nước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-193.html.]
Mẹ Lâm cũng theo bọn họ thu hoạch, mới xong yên tâm, nên cố ý chạy đến bên xem.
Khi thấy con trai út dáng nấu cơm, ngoài sân phơi tã lót thì bà bắt đầu đau lòng: “Ai nha, để đó tới cho, con còn tự ?”
Vẻ mặt Lâm đồng ý, nhưng thật Lâm Quân Trạch cảm thấy việc gì to tát, dù thì vợ cũng sinh con cho chính , thể để tới đây lo lắng.
“Mẹ , việc gì , hôm nay đủ mệt , con còn thể để chứ.”
Bà là con trai đau lòng , nhưng một đàn ông tẩy tã nấu cơm, trông giống cái gì chứ?
Dù cuối cùng Lâm cũng gì thêm với Lâm Quân Trạch, bà xoay về nhà .
Lâm Quân Trạch tính cách của , tóm cũng việc gì hiếm lạ.
Bởi vì thêm em trai, cho nên hai em từ khi trở về đến bây giờ cũng ngoài chơi, vẫn luôn theo bên Cố Tri Ý.
Khi Cố Tri Ý ngủ, hai đứa nhỏ chơi với ở trong sân nhà , vô cùng ngoan ngoãn.
Khi ăn cơm, một nhà ăn ở trong phòng, Cố Tri Ý thích gian nhỏ và mùi vị nồng nặc trong phòng, nhưng Lâm Quân Trạch thật bận tâm.
Chính là Đại Bảo và Nhị Bảo hai đứa nhỏ khờ khạo, gần bốn tuổi còn ngửi thấy mùi sữa thơm uống.
đem bà Cố Tri Ý hổ chết.
Nếu hai thằng nhãi con nhà thì cô đều quăng ngoài.
Buổi tối, Lâm Quân Trạch tắm rửa cho hai em xong liền tống cổ hai đứa sang một căn phòng ngủ khác.
Trong vài tháng nay, Cố Tri Ý cũng cố ý để hai đứa nhỏ dần dần độc lập.