Xuyên Không, Ta Đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con - Chương 202

Cập nhật lúc: 2024-12-16 15:15:25
Lượt xem: 162

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Còn tương ớt Cố Tri Ý tự tay . Cô tỉnh Liêu bên , đa phần khẩu vị của ở đó đều khá đậm, họ thích ăn những thực phẩm như thế .

Mang theo một ít tương ớt thế sẽ tệ, thể dùng nó ăn với cơm, bình thường còn thể cho mấy muỗng để trộn với mì sợi.

Còn là những quần áo thể chống lạnh, bởi vì bên còn các loại áo lông nên Cố Trị Ý cũng dám lấy .

Quá bắt mắt !

thể dùng một tầng vài vóc chắp vá bên ngoài áo khoác, nếu như sẽ bình thường, gì quá nổi bật nhưng cực kỳ ấm áp.

Mà lúc huấn luyện mùa đông cũng sẽ lo sợ đông lạnh.

DTV

Cô còn cho Lâm Quân Trạch một bộ găng tay và một cặp bao đầu gối, còn áo lót, những thứ đều cô chuẩn từ đó.

Chỉ là ngờ nhanh chóng trở về quân đội như .

Vừa khéo chỗ để phát huy tác dụng .

Trước cô còn cảm nhận gì, bây giờ lúc sắp xuất phát, Cố Tri Ý sắp xếp hành lý cho , cô mới cảm thấy bản giống như một bà già , cứ sợ ăn ngon, mặc đủ ấm.

Lúc Cố Tri Ý thịt bò khô, Lâm Quân Trạch từ bên ngoài trở .

Trên lưng còn vác theo một bó củi, Cố Tri Ý thấy, hỏi: “Sao lên núi?”

Lâm Quân Trạch đặt củi ở chân tường, lên tiếng : “Anh nghĩ đến lúc thì vẫn nên dự trữ sẵn củi trong nhà cho em. Đến lúc dùng hết thể tìm mấy cả, nhờ họ giúp em mang về một ít là , em cũng bận rộn đủ việc .”

Cố Tri Ý phát hiện, mấy tháng nay Lâm Quân Trạch càng ngày càng trở nên tinh tế, tỉ mỉ hơn .

Hừ ~ Trước ai lính đều là khúc gỗ?

Sang ngày hôm , Lưu Ngọc Lan còn bảo Cố Tử Sâm mang đến một cây lạp xưởng, rượu nước mơ, tuy rằng đồ nhiều, cũng đáng bao nhiêu tiền nhưng đều là tấm lòng của họ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-202.html.]

Mẹ Lâm bên cũng chuẩn dưa muối, thịt khô. Cố Tri Ý thật sự nhận. Thời gian tuy rằng thể ăn no bụng nhưng nhưng quanh năm suốt tháng cũng chỉ thể ăn mấy trận thịt mà thôi.

Thoáng một cái đưa hết thịt cho Lâm Quân Trạch mang quân đội, trong nhà sẽ còn đồ ăn mặn nữa .

Sau cùng cũng còn cách nào khác, Lâm Quân Trạch vẫn nhận hết. Cố Tri Ý nghĩ thỉnh thoảng cô sẽ lấy ít thịt mang đến cho họ cũng .

Bây giờ sinh con , ngoài chút việc gì đó cũng sẽ dễ dàng hơn.

Mấy tháng nay, cô vẫn dựa vật tư trong gian mà kiếm lời hơn một ngàn khối tiền.

Lúc mới bắt đầu, Cố Tri Ý còn vui mừng, nhưng đó nghĩ , mấy thứ cũng là do cô dùng tiền của chính mua ? Chỉ là một kiểu đổi tiền theo tỷ hối đoái về tay mà thôi.

Ngẫm cũng chẳng gì đáng vui.

Chỉ là một chuyện. Cố Tri Ý cảm thấy thú vị.

Từ ban đầu cái bát phát sáng lơ lửng trung trong gian phát ánh sáng trắng nhưng nay là ánh sáng tím, cũng như thế ý nghĩa gì.

Đặc biệt trong thời gian Cố Tri Ý tấp nập giao dịch thì ánh sáng của nó càng trở nên sắc nét nhất.

Cố Tri Ý nghĩ chờ đến khi Lâm Quân Trạch , cô sẽ gian nghiên cứu thử xem.

Hai ngày nhanh chóng trôi qua, sáng sớm ngày hôn Lâm Quân Trạch lập tức xuất phát về quân đội.

Lâm Quân Trạch chờ cho đến khi Tam Bảo ngủ say, mới ôm Cố Tri Ý luyến tiếc rời.

“Vợ , ngày mai sẽ !”

“Ừm.” Cố Tri Ý chỉ ừ một tiếng.

Hơn nửa năm nay đều quen thuộc, đột nhiên sinh hoạt hàng ngày Lâm Quân Trạch thì trong lòng thoải mái.

Loading...