Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hôm nay gia đình đều tổng vệ sinh, Cố Tri Ý một bận rộn đến tận buổi chiều. Sau đó may mà Lâm tới đây giúp một vài việc, nếu thì cái eo của Cố Tri Ý cũng đứt luôn . Ở niên đại mà gãy eo thì phiền phức lắm.
Bận việc một ngày, buổi tối Cố Tri Ý mới xuống thì ngủ ngay, cũng thời gian quản lý hai nhãi con đang chơi đùa ầm ĩ nữa.
Đại Bảo và Nhị Bảo chơi đùa một lúc lâu, thấy và em trai đều ngủ thì hai cũng ngoan ngoãn mà tự đắp chăn lên sang một bên khác để ngủ. Tư thế ngủ của trẻ con đều hề ngoan chút nào, đôi khi chỉ cần vểnh m.ô.n.g lên là ngủ luôn, hai đứa nhóc nhà thì càng nhiều tư thế ngủ kỹ quặc hơn nữa.
Ngày hôm , Cố Tri Ý thấy nhà cửa cũng dọn dẹp sạch sẽ thì chuẩn tới huyện thành mua chút hàng tết . Người ý tưởng giống cô cũng ít, cho nên khi Cố Tri Ý tới cửa thôn chuẩn xe thì thấy vài thím mà quen đang chờ ở nơi đó sẵn .
Hiện tại thời tiết lạnh, các thím xe bò đang cõng theo cái sọt đều lạnh đến đôi tay rụt trong tay áo, thế nhưng ngoài miệng vẫn ngừng lải nhải lẩm bẩm. Lúc thấy Cố Tri Ý tới đây, họ còn cực kỳ nhiệt tình chào hỏi với cô.
“Vợ lão tứ, cháu cũng tới huyện thành ?” Thím Lưu hỏi.
“ thím Lưu, cuối năm nên cháu mới mua ít bánh kẹo để khách tới nhà thì cũng tiện chiêu đãi.”
Thím Quế Hoa bên cạnh thím Lưu về phía Cố Tri Ý với vẻ mặt hâm mộ, “Cho nên mới chỉ mỗi vợ lão tứ là chú ý những chi tiết nhỏ nhặt thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-251.html.]
Trong lòng Cố Tri Ý thầm trợn trắng mắt, cũng đây là thím Quế Hoa đang móc . Hiện tại giống như đợt mất mùa mấy năm , bây giờ gia đình nào ăn tết mà chẳng chuẩn ít kẹo đãi khách? Thế mà vị thím cứ như mỗi nhà cô ! Cố Tri Ý cũng khách khí, : “Hoá các vị thím tới huyện thành là để mua bánh kẹo đãi khách ạ?”
Không đợi đáp lời, cô luôn: “Ai da, các thím đừng trách cháu thẳng thắn, cuộc sống hiện tại cũng như ngày xưa nữa ạ. Một năm mới ăn tết một , mua ít kẹo về để mấy đứa nhỏ trong nhà ăn ngọt ngào cũng mà.” Nói xong, cô còn trưng biểu tình thể keo kiệt như mà về phía thím Quế Hoa.
Cái gì cô cũng chen miệng hết , chúng còn thể cái gì nữa? Vốn dĩ các thím tới huyện thành chính là để mua ít bánh kẹo về nhà, Cố Tri Ý như cứ như các bà tiếc tiền nỡ mua . Riêng thím Quế Hoa thì càng nghẹn họng đến mức nên lời.
Lâm Xuân Lệ đang một bên thì cố gắng lắm mới nhịn tiếng. Trước đó chị miệng của Tiểu Ý cực kỳ lợi hại, nghĩ rằng hiện tại công lực vẫn giảm chút nào!
Sau đó, cả một đường xe cũng chỉ ngẫu nhiên chuyện phiếm vài câu, dù thì thời tiết cũng lạnh. Gió bắc thổi qua lạnh lẽo đến mức chỉ hận thể chôn cả khuôn mặt trong quần áo, còn tâm tình để chuyện với nữa.
DTV
Tới huyện thành, tất cả những xuống xe cơ bản là đều về phía Cung Tiêu Xã. Cố Tri Ý thấy thím Quế Hoa đang cố ý hạ thấp cảm giác tồn tại trong đám mà bước thì hô to: “Thím Quế Hoa thím, thím sẽ vì hai câu của cháu mà tới Cung Tiêu Xã mua bánh kẹo đấy chứ? Ai da, nếutrong nhà thím thực sự khó khăn thì cần phùng má giả mập , thím xem đúng ?”
Nhìn thấy vẻ mặt táo bón của thín Quế Hoa, Cố Tri Ý cảm thấy vô cùng vui vẻ. Mấy vị thím ngày nào cũng chỉ thích lo chuyện bao đồng nên chuyện nhà ai cũng chen miệng , thực sự là quá khó chịu.
Lâm Xuân Lệ ở một bên thì một tiếng, còn thêm: “ đó ạ, họ hàng nhà thím tới chơi cũng thể hiểu cho cảnh nhà thím mà!” Nói xong, chị nhanh chóng lôi kéo Cố Tri Ý tới Cung Tiêu Xã để xếp hàng.