Bình thường mấy thím cũng tương đối nên Cố Tri Ý cũng giấu giếm cái gì.
“Vậy cô bộ đội , căn nhà sẽ để trống ?” Thím Lưu đột nhiên nhắc tới chuyện .
Bà thật cũng ý gì quá đáng, chỉ là nghĩ căn nhà của nhà thằng tư mới sửa sang mấy năm, sắp ở nữa. Mà nhà ở thì dễ dàng hỏng hóc.
“Không việc gì, đến lúc đó bảo cháu ngẫu nhiên tới ở một vài là .” Cố Tri Ý cũng ý của thím Lưu.
Căn nhà là Lâm Quân Trạch tự tích cóp tiền ở bộ đội xây nên, nếu cha Lâm Lâm ở, cô cũng ý kiến gì. Dù cũng là bậc cha .
nếu là cho bọn họ cả căn nhà để ở thì cho dù cái gì thì Cố Tri Ý cũng đều sẽ đồng ý.
Nhà cô lên bộ đội cũng là sẽ trở về nữa. Đến lúc về căn nhà trở thành vật sở hữu của ai cũng nữa. Cho nên suy cho cùng cũng chỉ thể cự tuyệt vấn đề .
Cùng hàn huyên với mấy vị thím nhà một hồi, bọn họ dậy qua nhà khác, thời gian buổi chiều cứ tán gẫu như mà hết giờ.
Thời điểm buổi tối Cố Tri Ý dứt khoát liền nấu một nồi lẩu, từ gian lấy một ít viên lẩu, bản cô chỉ cần nước dùng nữa là .
Bản thích ăn cay, Đại Bảo và Nhị Bảo chỉ thể lựa chọn canh suông. Làm một nồi lẩu uyên ương, thêm một ít rau xanh, là đầy đủ đó nhỉ.
Đại Bảo và Nhị Bảo Cố Tri Ý nồi lẩu nên cũng coi như là hiểu cách thức ăn.
Tự dùng đôi đũa của , gắp cái thích ăn bỏ trong nồi, đó cứ yên lặng chờ nó chín là .
Trong lúc , Nhị Bảo đặc biệt khó hiểu hỏi Cố Tri Ý: “Mẹ ơi, con nhiều tiền thì khi nào mới thể tiêu ạ?”
Ái chà, đứa nhóc còn bản nó nhiều tiền cơ ??
“Bao nhiêu tiền thế? Nếu là quá nhiều thì sẽ giúp các con bảo quản.”
Cố Tri Ý cảm giác như bản cô bây giờ đặc biệt giống với hình tượng bà ngoại sói ý .
Nhị Bảo hồn nhiên rằng tiền của nhóc sắp sửa khó thể giữ , vỗ vỗ cái túi của nhóc đang đặt ở ghế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-269.html.]
Đào a đào, đó từ bên trong móc mấy chục tờ tiền giấy với lượng ngoài mong đợi.
Còn mang vẻ mặt cầu khen ngợi mà về phía Cố Trị Ý.
Chỉ là đáng tiếc, mị nhãn vứt cho một mù xem.
Cảm giác như trong một cái túi tất cả đều là tiền, nhưng thật nếu tính rõ ràng lên chắc cũng chỉ một khối hai khối mà thôi.
Cố Tri Ý cố ý kinh ngạc cảm thán : “Nha ~ nhiều tiền đến như , sẽ giúp các con bảo quản, chờ đến lúc mấy đứa trưởng thành trả cho mấy đứa .”
DTV
Lúc Nhị Bảo mới phản ứng , nhóc đây là đang tịch thu quyền lợi tài chính của nhóc nha!
Ngay lập tức nhóc đưa nữa, đem bộ tiền của ôm trở trong ngực. Vẻ mặt phòng mà Cố Tri Ý.
Cố Tri Ý buồn mà búng búng cái đầu nhỏ của Nhị Bảo một chút.
“Nhóc tham tiền, cũng cần chút tiền của con, tự con cất thôi. Nhớ là cất kỹ đó nha, hôm khác mang mấy đứa lên trấn để mua kẹo ăn.”
Nghe thấy nhóc đánh chủ ý lên tiền của nhóc nữa, Nhị Bảo lúc mới yên tâm mà vỗ vỗ bộ n.g.ự.c nhỏ của nó.
“Vâng, con giấu nó .” Nói xong đem bao cầm lên tay, tự chạy trong phòng cất giấu cho riêng .
Đại Bảo một màn , thế mà đặc biệt thức thời đưa hết tiền cho Cố Tri Ý.
“Đại Bảo? Sao con đưa tất cả tiền của con cho me?” Cố Tri Ý cầm một túi đầy tiền giấy thì tò mò hỏi.
“Mẹ ơi, Đại Bảo sẽ nuôi .” Đại Bảo nãi thanh nãi khí , cộng thêm với bộ dáng nghiêm trang vô cùng .
Trông thật ngây ngô đáng yêu.
Lời cũng cho Cố Tri Ý cảm động sắp c.h.ế.t .
Một đứa trẻ chỉ mới 4 tuổi mà thôi, thể câu ơi con sẽ nuôi .