Xuyên Không, Ta Đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con - Chương 274

Cập nhật lúc: 2024-12-17 13:33:48
Lượt xem: 112

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Tri Ý Lưu Ngọc Lan thể suy nghĩ xa như thế.

Bên Lưu Ngọc Lan trở về phòng, còn cằn nhằn với Cố Khôn

“Ông xem đứa con gái c.h.ế.t tiệt . mấy nđồng tiền cũng tiết kiêm. lúc nào cũng vung tay quá trán như thế! Vừa còn cho hai mươi khối tiền, cất giữ giúp nó mới , để mấy đứa Đại Bảo cóm cưới vợ cũng thể dùng đến. Nuôi con cái nọ cũng đều tốn tiền cả!”

Thế là phỉ nhổ Cố Tri Ý một trận nữa.

Bên , đương nhiên Cố Tri Ý gì hết, cô rôm Tam Bảo, dẫn theo Đại Bảo và Nhị Bảo lên đường về nhà.

Vừa đến cổng thôn gặp gia đình sáng nay.

“Vợ lão tứ, cũng về nhà ? Nhanh, mau lên đây!”

Cố Tri Ý thật sự cũng khách sáo, cô dẫn theo mấy đứa bé đường xa như , bản cô mệt mỏi còn , hai đứa nhỏ theo cũng mệt.

Có xe đương nhiên là , lúc đến nơi, thể lấy ít đồ gửi họ xem như là tiền xe.

Lên xe, thỉnh thoảng Cố Tri Ý vài câu với phụ nữ xe. Đại Bảo và Nhị Bảo cũng cực kỳ cách sống, hai em lấy kẹo để dành từ sáng hôm nay cho hai đứa bé xe.

Hai đứa bé xe, một đứa năm sáu tuổi, đứa còn cũng mới hơn hai ba tuổi, đang ôm trong lòng.

“Nào, cho em kẹo !”

Trong túi của Đại Bảo còn sót hai viên kẹo sữa con thỏ trắng, bé lấy một viên.

Người phụ nữ xe giật , cô vội vàng khoác tay : “Không cần, cần , các cháu ăn !”

Thật ai thích thỏ trắng? Chỉ là ruột còn xe, nếu cầm lấy thì xem là cái gì.

“Không ! Chị dâu, cho đứa bé ăn !” Cố Tri Ý trực tiếp lên tiếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-274.html.]

Người phụ nữ cũng khách sáo nữa, thế là cho phép hai đứa con trai nhà nhận lấy.

Đứa bé từng ăn kẹo vị sữa ngọt ngào như , chúng l.i.ế.m lấy lớp kẹo bên ngoài, l.i.ế.m đế nửa ngày, l.i.ế.m đến vị sữa bên trong thì hai mắt sáng lên.

Ngược Đại Bảo và Nhị Bảo cực kỳ vẻ từng trải sự đời, hai em nhét cả viên bên trong miệng, cho miệng phình lên.

Thỉnh thoảng còn nước bọt sắp rớt từ khóe miệng, giữ bên nhưng giam bên , một hồi hút cái rột.

Rất nhanh đó, xe bò về đến thôn Phúc Lâm, Cố Tri Ý xuống xe ở cổng thôn.

Trước khi xuống xe, cô lấy một cây nem rán Cố Khôn đưa cho vị chị dâu .

“Chị dâu, phiền quá! Cái là nem rán cha tự , nếm thử nhé!”

“Không cần, cần, đều là cùng quê cả, chúng so đo nhiều như . Mà nhà chúng cũng , cô mang về ăn !” Người phụ nữ tên Vương Quân từ chối .

“Chỉ là một chút thành ý của em thôi, cũng thứ gì đắt tiền cả, chị nhận ! Nếu thấy xe bò của nhà chị, em sẽ ngại”

Sau cùng, Vương Quân cũng còn cách nào khác, chỉ thể nhận lấy thành ý của Cố Trị Ý.

cảm thấy Cố Tri Ý , hề giống như những lời mà các thím trong thôn bàn tán, cô vẻ là một rộng rãi, thoải mái.

Xem lời đồn trong thôn đáng tin chút nào!

Trên đường trở về, Vương Quân còn sang vài lời cảm khái với chồng của cô là Lâm Hưng Nghiệp: “Cô vợ của lão tứ cũng tệ, nhớ đến mấy lời đồn trong thôn về cô thì đúng là oan uổng cho cô ! Cũng đắc tội gì với ai mà biên soạn mấy lời như thế cho !”

DTV

Bên , Cố Tri Ý về đến nhà cũng hơn bốn giờ, đến giờ nên cơm tối , nhưng cả cô đều cử động nữa.

Lúc về đến cổng thôn, Đại Bảo và Nhị Bảo thấy các bạn nhỏ của nên đó cùng chơi.

Cố Tri Ý về nhà, đặt Tam Bảo trong gian, còn thì lo cơm tối. Hôm nay nước sốt, trứng kho, còn móng heo.

Buổi tối sẽ ăn cơm móng heo cũng tệ.

Loading...