Xuyên Không, Ta Đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con - Chương 279

Cập nhật lúc: 2024-12-17 13:33:56
Lượt xem: 71

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày hôm , Nhị Bảo thức dậy tương đối trễ, lúc tỉnh vẫn cảm thấy khó chịu nên cực kỳ dính Cố Tri Ý.

Cố Tri Ý cũng đoán dày của thoải mái cho nên buổi sáng cô nấu chút cháo để Nhị Bảo ăn cho ấm bụng.

Dường như khi cơm nước xong xuôi Nhị Bảo mới nhớ tối hôm qua bỏ lỡ thịt, bé lập tức cảm thấy vui. Mãi đến khi Cố Tri Ý hứa hẹn rằng rảnh sẽ món ngon cho bé để đền bù thì Nhị Bảo mới vui vẻ ngoài chơi.

Mà bên , Chu Khang Đức đang dẫn theo con gái của ông là Chu Thu Nguyệt tới thôn Phúc Lâm. Bởi vì đó Cố Tri Ý qua về vị trí nhà cho nên hai tới ngày mùng bốn, đây là thời điểm chúc tết họ hàng xong hết nên họ mới tới nhà Cố Tri Ý để thăm hỏi.

Lúc tới cửa thộn thì gặp một đám trẻ con đang chơi đùa vui vẻ, Chu Khang Đức bèn lên hỏi: “Các đồng chí nhỏ , trong thôn của các cháu nữ đồng chỉ họ Cố nào ?”

Chu Thu Nguyệt một bên chút tán thành với cách của ba , đám nhóc mới bao nhiêu tuổi cơ chứ? Hỏi bọn nhóc thì chúng thể trả lời ?

Chỉ là chị nghĩ rằng Đại Bảo ở trong đám trẻ con lời thì cứ như là mở anten radar . Cậu bé cảnh giác về phía Chu Khang Đức, hỏi: “Ông , tới tìm ai ?”

Chu Khang Đức đứa nhỏ mặt đang nghi ngờ dò hỏi thì như tìm thú vui mới, dứt khoát đến mặt Đại Bảo nửa xổm xuống, nhẹ giọng đáp: “Ông tới trong thôn tìm , cháu quen nào họ Cố trong thôn ? Nữ đồng chí ông cần tìm tên là Cô Tri Ý.” Không hề bởi vì đối phương là trẻ con mà qua loa lệ, ông trực tiếp tên Cố Tri Ý .

Đại Bảo và Nhị Bảo đều cảnh giác ông đang hì hì mặt, cả hai đều cảm thấy giống như kể, mặt thì giả vờ thiện đó sẽ mấy lời như tới tìm ẩn nhân báo ơn gì đó để lừa bắt trẻ con.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-279.html.]

Chu Khang Đức coi như , lúc ông vẫn còn đang chờ đợi mặt trả lời.

“Ông tìm đó chuyện gì ạ?” Đại Bảo theo như , lúc thấy thì sợ hãi mà tự dựa cái đầu thông minh để lừa bắt lấy đối phương.

Chu Khang Đức đáp: “Nữ đồng chí đó cứu ông một mạng, ông tới đây để cảm ơn cô .”

Giờ thì , câu cũng y hệt như kể luôn. Mấy đều với trẻ con rằng tới nhà họ để cảm ơn, đó sẽ trộm sạch đồ của nhà họ.

DTV

Đại Bảo lập tức đưa mắt hiệu cho Nhị Bảo, Nhị Bảo hiểu ý nên nhanh như chớp chạy về nhà tìm viện binh, còn Đại Bảo bên thì vẫn đang dò hỏi qua với Chu Khang Đức. Chủ yếu là Chu Khang Đức cảm thấy đứa nhỏ mặt khá là thú vị, cho nên ông cũng nóng nảy tìm Cố Tri Ý nữa.

Chu Thu Nguyệt một bên cảm thấy vô cùng cạn lời, ba chị biến thành dáng vẻ cơ chứ? Ba quên mất là bọn họ tới đây để tìm ? Ngồi đây chơi với trẻ con là hả? Hơn nữa, chị cứ cảm giác nhóc thông minh, vẫn luôn dụ dỗ ba chị chuyện.

“Ông ơi, hai ở nơi nào ạ?” Đại Bảo mở to đôi mắt tròn xoe, tò mò hỏi.

“Ông ở tại huyện thành.” Chu Khang Đức hề phòng mà trả lời

“Ô ~ cháu cũng từng tới huyện thành đó! Huyện thành nhiều đồ ăn lắm luôn, ông ạ?”

Chu Khang Đức tham ăn tìm cùng sở thích nên lập tức thao thao bất tuyệt mà chia sẻ cho Đại Bảo về những món ngon trong huyện thành, cuối cùng còn bình luận một câu: “Chẳng qua ông vẫn cảm thấy hương vị đến mức mỹ.”

Loading...