Cũng mất xa mấy nữa nên Cố Tử Mộc cũng xuống dắt xe, hai tới bên Cung Tiêu Xã bên mua chút điểm tâm .
Dù cũng tới cửa xin cho việc nên cũng mang theo chút đồ tới, nhiều quà mới trách .
Trước khi Cố Tử Mộc cửa cho mười đồng tiền, mua chút điểm tâm vẫn còn dư giả. Chỉ là xác thật phiếu gạo trong nhà cũng còn nhiều lắm, cũng chỉ thể mua hơn một cân điểm tâm.
Sau đó mua mấy hộp trái cây còn mấy cặp cam, tổng cộng cũng chị tiêu tới năm đồng tiền. Mang theo đồ, Cố Tri Ý dẫn trai cô tới cái vị trí Chu Khang Đức thở hổn hển vì để bắt cô.
Dựa theo đường Chu Khang Đức , nhanh rẽ trái là đến một tòa nhà nhỏ.
Phụ cận xung quanh đều là nhà mái trệt, Chu Khang Đức căn nhà nào hai tầng chính là nhà của ông. Nhìn thấy tòa nhà , Cố Tri Ý đều đoán Chu Khang Đức hẳn là chỉ một cái phận xưởng trưởng xưởng chế biến thịt đơn giản như thôi.
Dù thì thời đại cũng nhiều cái đặc thù, thể ở căn nhà hai tầng mà cử báo chút hậu trường ?
Cố Tri Ý là đầu tiên tin. Cũng chính cái vân cứt chó gì. Nghĩ như thì tay cũng gõ vang cửa sân.
Không bao lâu bên trong vang lên tiếng của Chu Thu Nguyệt.
“Ai ?”
Nói thì bước nhanh tới mở cửa. Lúc thấy Cố Trị Ý thì còn kinh ngạc một phen.
“Tiểu Cố ư, cô thời gian rảnh tới đây? Tới tới tới, nhà .” Nói thì bắt đầu lôi kéo Cố Tri Ý cửa.
Cố Tri Ý kéo một đoạn đường, đầu thoáng qua Cố Tử Mộc còn đang ở cửa, cô hô lên: “Anh cả, mau nhà .”
Lúc Chu Thu Nguyệt mới phát hiện cả Cố, chút ngượng ngùng, : “Đây là cả của Tiểu Cố đúng ? Ngượng ngùng, mới để ý Tiểu Cố quá nền quên mất trai của con bé.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-291.html.]
“Không .” Cố Tử Mộc vội vàng xua tay .
Đây vẫn là đầu tiên thấy phòng ở lớn như , tay chân đều chút nên đặt ở nơi nào.
“Mau mau mau, nhà , đừng khách khí.” Chu Thu Nguyệt vẫn nhiệt tình như một.
Vào nhà xuống xong. Chu Thu Nguyệt đổ cho hai chén nước, : “Các một lát , buổi sáng ba cửa mua bữa sáng chắc cũng sắp về tới nhà đó.”
Quả nhiên bao lâu Chu Khang Đức vui vẻ thoải mái trở về.
“Thu Nguyệt ơi, mới sáng sớm như ai tới thế?” Ngữ khí lời của Chu Khang Đức giống như là đang hỏi ai tới cửa nhà chúng để cọ cơm ?
Trước đây là chuyện xảy bao giờ, chỉ là khi chứng kiến và thưởng thức tay nghề của hai cha con nhà họ Chu xong thì lâu lắm tới cửa chịu tội.
Chu Thu Nguyệt trong nhà trả lời: “Ba, đồng chí Tiểu Cố và trai cô tới.”
DTV
Trong tay Chu Khang Đức xách theo bánh bao thẳng trong nhà.
Sau khi thấy đúng thật là Cố Tri Ý thì ông : “Tiểu Cố , mới buổi sáng chú trong sân tiếng chim hót. Chú còn đang suy nghĩ hôm nay vị khách quý nào tới chơi đây? Không nghĩ tới là Tiểu Cố, ha ha.”
Chu Thu Nguyệt thấy mấy câu trợn mắt dối của ba vẫn như một, chủ ý mới? Sáng sớm mỗi ngày chim đều hót mà!
mà thật Cố Trị Ý thèm để ý, cũng chỉ phối hợp diễn với Chu Khang Đức. Ông cụ già nhưng tâm lý như đứa trẻ vẫn chừa mặt mũi .
Chu Khang Đức đặt bánh bao trong tay lên bàn, một tay khác còn đang cầm một cái thùng inox giữ ấm.
“Cháu xem, Tiểu Cố cháu vô cùng lộc ăn đó, bánh bao của nhà vất vả lắm mới chờ để mua . Còn cái sữa đậu nành nữa, thơm lắm đó, hôm nay mua nhiều vặn ăn cùng .”