Buổi sáng Cố Tri Ý chỉ chuẩn cơm sáng, còn ba của mấy đứa nhỏ chăm lo cho bọn chúng vô cùng thỏa.
Lâm Quân Trạch quấn Tam Bảo kín mít đó để Cố Trị Ý ôm. Sau đó dắt theo Đại Bảo và Nhị Bảo đánh răng rửa mặt.
Buổi sáng, Cố Tri Ý nấu cháo trứng Bắc Thảo thịt nạc, cháo cô nấu mềm nhuyễn từ ngày hôm qua .
Thời tiết chút lạnh. Cố Tri Ý đợi bố con họ đánh răng rửa mặt xong mới múc cháo cho họ.
Sau khi ăn xong cơm sáng. Lâm Quân Trạch vác túi đồ mà hôm qua Cố Tri Ý thu dọn xong đặt lên xe đạp, chuẩn mang gửi bưu điện huyện.
Cố Tri Ý nghĩ đến hứa sẽ cho Đại Bảo và Nhị Bảo huyện chơi nhưng cho chúng , vì cũng quyết định để Lâm Quân Trạch đèo hai đứa nó theo. Còn cô ôm Tam Bảo xe bò lên huyện.
Bởi vì đầu mùa xuân ruộng yêu cầu tưới nước, một thời gian mới cần đến bò, vì xe bò trong thôn vẫn nhận chở lên huyện.
Khi Cố Tri Ý xe bò rung lắc cả đường đến huyện thì thấy ba bố con Lâm Quân Trạch ở chỗ ngã tư đợi con cô .
Nghĩ đến hiếm khi cả nhà cô đầy đủ như . Cố Trị Ý nghĩ đến chuyên chụp một bức ảnh gia đình khác.
Bức ảnh gia đình mấy họ chụp vẫn là lúc Tam Bảo đang ở trong bụng cô.
Lúc cô ý kiến cho Lâm Quân Trạch, nhận sự nhất trí của . Vì , cả gia đình đến tiệm chụp ảnh mà họ đến.
Không Đại Bảo và Nhị Bảo chuyện gì, nhưng hai đứa nó đặc biệt thích chụp ảnh. Đặc biệt là chiếc máy ảnh đó, lúc ấn chụp sẽ phát sáng
DTV
Ông chủ đặc biệt ấn tượng với cả gia đình nhà Cố Tri Ý.
Dù thì chỉ sắc của gia đình cao như .
Lúc thấy Tam Bảo tay Cố Tri Ý, ông : “Đồng chí, đến đây bé con đều lớn như , ôi chao, đứa bé cũng quá mập mạp .
"A~ a!"
Ông mới béo, cả nhà ông mới béo đó!!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-315.html.]
Tam Bảo giống như đang kháng nghị , kêu a a mấy tiếng. Khiến cho ông chủ hớn hở.
“Nói con đó, bác đang con đúng .”
Sau đó ông tủm tỉm cả gia đình Cố Tri Ý : “Đồng chí, cả nhà cô đến đây vẫn là để chụp ảnh gia đình ?”
“ , đứa trẻ bốn tháng , đúng lúc hôm nay chuyện gì , cả nhà chúng đến đây để chụp một bức.” Lâm Quân Trạch trả lời.
“Được, bên gương, chỉnh trang phục một chút , xong thì gọi .” Ông chủ cũng vô cùng nhiệt tình .
Thời đại , chịu bỏ tiền chụp ảnh cũng nhiều, vì trong tiệm cũng bao nhiêu , bên trong chỉ một đôi vợ chồng chụp ảnh.
Bởi vì gian hạn nên Cố Trị Ý vẫn thể tiếng oán trách của phụ nữ : “Em quan tâm, em sẽ sinh ở nhà , nếu như để em sinh ở bệnh viện thì em sẽ sinh con nữa.”
Một đàn ông khác lên tiếng dỗ dành : “Được, , bao giờ về sẽ với , để bà lấy tiền cho em viện sinh con”.
“Như còn tạm .” Giọng điệu của phụ nữ hơn một chút.
Không hiểu lúc Cố Tri Ý thấy giọng cảm giác vô cùng quen tai. cô cũng quan tâm lắm.
Cô vén rèm trong, cởi chiếc chăn của Tam Bảo .
Tam Bảo đang bọc kín mít, thấy tháo thì lập tức cảm thấy thoải mái nhiều.
Thằng bé vung tay vung chân kêu ê ê a a a. Cố Tri Ý suýt chút nữa ôm thằng bé.
May Lâm Quân Trạch bên cạnh , giúp đỡ ôm lấy Tam Bảo.
Nhẹ nhàng vỗ vỗ m.ô.n.g nhỏ của Tam Bảo : “Thằng nhóc thối, mới lớn thế mà khỏe như ?”
Mặc dù lời hung dữ nhưng giọng điệu vẫn thể sự yêu thương.
Tam Bảo cho rằng ba đang chơi với thì càng cựa quậy mạnh hơn nữa.