Sau khi Lâm Quân Trạch điều chỉnh tư thế ngủ của Tam Bảo một chút mới : “ , cháu trở về chuẩn đón mấy con Tiểu Ý bộ đội, ngày mai liền .”
Lâm Quân Trạch xenm như giải thích nguyên nhân vì hôm nay bỗng nhiên tới nhà chơi.
“À, như hả, khá , khá , một nhà đúng là cũng nên ở cùng .” Nói xong vẻ cảm khái: “Con bé Tiểu Cố tồi. Một nhà các cháu tới bên thì cố gắng sống thật , rảnh trở về thì thuận tiên đến thăm ông già . Chú cũng già , cũng còn thể thấy mấy nữa.”
Có lẽ những cao tuổi đều sẽ như , gặp mặt con cháu đều là càng ngày càng ngày giảm bớt.
Trong lòng cũng khó tránh khỏi cảm thấy phiền muộn.
Chu Khang Đức nghiễm nhiên coi Cố Tri Ý như một đứa con gái khác của .
Chu Thu Nguyệt đun nước xong, tiến thấy khí chút hổ, vội vàng bộ ghen Chu Khang Đức: “Ba . ba cảm thấy thấy con mỗi ngày chán hả? Con thấy ba còn để bụng Tiểu Ý hơn so với con đó?”
Chu Khang Đức hình như cũng cảm thấy khí , cũng liền bước xuống bậc thang mà con gái đưa cho. Bất đắc dĩ : “Tiểu Cố cháu , chị Thu Nguyệt của cháu bao lớn , còn học trẻ con, ăn dấm chứ.”
Cố Tri Ý thật cũng cảm thấy gì, phụ họa : “Vậy thì chú thể sai , ghen hả, cũng chẳng phân biệt tuổi tác.”
Rồi đó đầu về phía Chu Thu Nguyệt: “Chị Thu Nguyệt, chị đúng ?”
“ , ba, con thấy ba đúng là bắt đầu bất công, còn thừa nhận.”
Mọi cũng chỉ trêu ghẹo một phen.
Bây giờ Chu Khang Đức chuyển mục tiêu sang hai nhóc Đại Bảo và Nhị Bảo.
Hai nhóc lanh lợi , lúc cũng là đem ông vòng vòng vì tưởng là kẻ .
“Đại Bảo, Nhị Bảo, còn nhớ ông ?” Chu Khang Đức lộ nụ tự cho là hiền lành.
Nhị Bảo nghiêng nghiêng đầu, thẳng một câu: “Nhớ ạ, nhưng mà ông ơi, là ông đừng nữa vì giống .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-321.html.]
Đại Bảo gật gật đầu: “Giống bà ngoại sói.”
Nhị Bảo sửa đúng: “Bà ngoại sói là nữ.”
“À , đó là ông ngoại sói.”
“Ha ha ha ha....” Chu Khang Đức ngược cũng cảm thấy ngượng, hai nhóc trêu đùa cho bật ha ha.
Chu Thu Nguyệt ở một bên yên tâm : “Ba, ba chậm một chút.”
Không vì cái gì, lời khiến Cố Tri Ý bật .
Chẳng lẽ còn thể khống chế nhanh chậm ?
mà lẽ cũng do chị sợ Chu Khang Đức lên cơn suyễn.
Chu Khang Đức một hồi lâu, mới về phía Cố Tri Ý : “Tiểu Cố , hai đứa bé cháu nuôi thế nào ? Khiến cho thích.”
Vấn đề Cố Tri Ý thể nghĩ nguyên nhân nào cả.
Bởi vì Chu Thu Nguyệt kết hôn, cho nên lúc thấy hai nhóc nhà Cố Tri Ý, nhưng hiếm lạ ?
Còn Tam Bảo, lăn ngủ, tiến hình thức chớ quấy rầy .
Cố Tri Ý cũng trong nhà Chu Khang Đức lâu lắm, uống vài chén liền dậy chuẩn về.
DTV
Chỉ là khi thời điểm, Chu Thu Nguyệt gọi Cố Tri Ý sang một bên. Lấy một túi vải, khỏi phân trần nhét trong tay Cố Trị Ý.
“Tiểu Ý , Chị Thu Nguyệt cũng gì thể cho em, em cầm lấy cái , bộ đội bên cố gắng sống thật , rảnh thì thư cho cha con chị nhé. Em cũng ba chị á, bên ngoài tim phổi, nhưng trong lòng cũng cô đơn. Sau e dịp về đây, rảnh thì tới xem một cái.”
Tựa hồ đến chỗ cảm động. Chu Thu Nguyệt nghiêng mặt qua một bên, : “Được , hôm nay gió lớn, trở về . Trên đường cẩn thận một chút.”
“Chị Thu Nguyệt, những thứ quá quý trọng, em thể lấy.” Cố Tri Ý đẩy , .