Xuyên Không, Ta Đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con - Chương 323

Cập nhật lúc: 2024-12-17 13:37:53
Lượt xem: 153

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai nhóc Đại Bảo và Nhị Bảo về đến nhà, Cố Tri Ý mới nấu xong cơm chiều.

Buổi tối cơm nước xong, Lâm Quân Trạch phụ trách thu dọn, Lâm tới cửa.

Phía là Lâm Quốc Đống cầm theo một cái tay nải thật lớn. Lâm Quốc Đống đặt tay nải lên bàn, thì Lâm mới :

“Thằng tư , đây đều là chút đồ nhà , đến lúc con , chia một chút cho hàng xóm xung quanh vui lây. Ngày mai các con mấy giờ lên xe lửa, bảo cả của các con mượn chiếc xe bò, đưa các con . Còn Tam Bảo còn nhỏ, đường các con chú ý nhiều chút, nếu lỡ sinh bệnh cũng bác sĩ. Đến bên thời tiết lạnh hơn, quần áo mang nhiều một chút.”

Mẹ Lâm xuống bắt đầu lải nhải: “Ui chao, các con gấp quá, nếu còn thể cho các con mang chút bánh quế hoa qua đó.”

“Mẹ , chúng con đều sẽ thu thập , cứ yên tâm , ngày mai chúng con đặt xe lửa buổi chiều, thật cũng quá gấp gáp.”

Thật Lâm Quân Trạch vẫn kiên nhẫn giải thích với Lâm.

Cuối cùng Mẹ Lâm sang Cố Tri Ý đang bận rộn thu dọn, cũng lâu, chuẩn ngày mai đến một chuyến.

Mẹ Lâm về, Lâm Quân Trạch tắm rửa qua cho mấy đứa nhóc, dù thì ngày mai cũng khỏi nhà.

Trên đường đến hơn nửa tháng tắm rửa, khi xuất phát vẫn nên tắm rửa sạch sẽ .

Một ít quần áo khá lớn đều Cố Tri Ý đặt ở trong gian.

Bên ngoài cũng chỉ một ít đặc sản và vài món quần áo của trong nhà.

Bởi vì sợ tới bên , chênh lệch nhiệt độ trong ngày lớn, Cố Tri Ý cố ý thả vài món áo khoác dày ở bên ngoài.

Những thứ khác cũng yêu cầu gì, Lâm Quân Trạch bên cũng phát điện báo, để Cương Tử chuẩn một ít đệm chăn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-323.html.]

Đồ dùng sinh hoạt gì đó thì thể chờ Cỗ Trị Ý tới, chậm rãi thêm .

Bên thu dọn gần xong, Lâm Quân Trạch bên cũng tắm xong cho mấy đứa bé.

Người một nhà liền ngủ sớm.

Chỉ là Đại Bảo và Nhị Bảo, hai nhóc con rõ ràng hưng phấn quá mức.

Cả gia đình giường, hai em nhà vẫn còn đang thầm thì gì đó.

Mà bên , nhà cũ nhà họ Lâm, trong phòng ba Lâm Thanh Bách.

Lâm Thúy Vân dựa Lâm Thanh Bách, như là lơ đãng mở miệng, : “Anh xem cả nhà em trai đều , căn nhà ở cũng trống , nhà mà ở thì cũng dễ hỏng.”

Lâm Thanh Bách thần kinh thô, cũng hiểu ý của vợ . Còn gật gật đầu, đồng ý : “Ừ, cho nên thằng tư đưa chìa khóa cho , để thỉnh thoảng qua quét tước một chút, nhà ngói mới xây mấy năm, dễ dàng hỏng như . Em yên tâm .”

Lâm Thúy Vân sắp nôn nóng chết, cô ý ? Ai mà quan tâm xem nhà hỏng .

chồng hiểu ý của , cũng tính toán vòng vo với nữa, mà thẳng: “Anh xem, nếu , chúng với cha , cho chúng mượn căn nhà của em trai . Anh xem, tuy bây giờ chúng chỉ ba , nhưng là tóm vẫn tiện lắm đúng ? Con chúng cũng nên thêm em trai, em gái , xem như ?”

Lúc cuối cùng đầu óc Lâm Thanh Bách cũng thông suốt, hoá là chờ ở đây? Lập tức nổi giận : “Em đừng mà ngày nào cũng nhớ thương đồ vật của em trai . Cái gì mà kêu là cho chúng mượn ở? Em cũng ít lấy con trai cái cớ , gian nhà ở của chúng bây giờ cũng vẫn là do em trai bỏ tiền dựng lên, cũng khá , em đừng đủ như .”

Một câu dài cũng kéo đầy giá trị lửa giận của Lâm Thúy Vân.

DTV

đúng đúng, đều là em trai bỏ tiền xây, nhưng cũng nghĩ, lúc cái danh ngạch cho chú , thì Lâm Quân Trạch thể hôm nay ?”

Lâm Thúy Vân bắt đầu lựa lời.

Loading...