Chờ khi xác nhận bản an , bé lập tức dụi mạnh đầu lòng Cố Tri Ý.
“Tam Bảo của chúng đói bụng đúng ?” Cố Tri Ý lên giường, kéo rèm qua.
Tam Bảo theo bản năng tìm kiếm nguồn lương thực của , bé hút mạnh lấy.
Lúc , bé đang bắt đầu mọc răng, đột nhiên cắn một cái khiến cho Cố Tri Ý đau mà hít một ngụm khí lạnh.
Vừa khéo Lâm Quân Trạch lấy nước trở về, thấy tiếng cô hít khí lạnh thì cho rằng xảy chuyện gì đó.
Anh xốc rèm lên thì thấy Cố Tri Ý đang cau mày, còn Tam Bảo thì hồn nhiên gì mà tập trung uống sữa của .
Lâm Quân Trạch lập tức chuyện gì xảy .
Anh ho khan hai tiếng, vỗ nhẹ Tam Bảo nhắc nhở, nhưng nghĩ đến Tam Bảo vẫn còn đang thương nên kìm nén .
Anh nhỏ giọng hỏi: “Vợ , đau ? Một lát nữa, thổi cho em!”
Vốn dĩ Cố Tri Ý cũng khá đau nhưng nào đó cho giận dỗi, ngược dời sự chú ý.
Cô trừng mắt Lâm Quân Trạch: “Thôi ! Đừng quấy rầy Tam Bảo b.ú sữa .” Nhìn thấy vợ thẹn quá hóa giận, nên Lâm Quân Trạch cũng dám thêm cái gì.
Anh sờ tay lên mũi ngoài.
Nhìn thấy Đại Bảo và Nhị Bảo đang ngáy o o một bên giường khác thì thầm một câu: “Sao là con gái chứ?”
Không ai trả lời câu hỏi cả.
Bên , Cố Tri Ý cho Tam Bảo b.ú sữa xong thì xoa cho Tam Bảo, tiện thể kiểm tra một nữa xem bé còn thương chỗ nào khác .
Cố Tri Ý đưa Tam Bảo trong gian, đó bảo Mông Mông thử, Mông Mông cái nơi mà phát sáng khả năng chữa trị.
Vốn dĩ cô còn cho rằng hẳn là chữa trị hết, nhưng lúc , Cố Tri Ý cởi hết quần áo Tam Bảo mới thấy rõ, mu bàn tay của Tam Bảo vẫn còn vết bỏng do tàn thuốc nóng cho bỏng lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-334.html.]
Tâm trạng của hai họ bình tĩnh nổi .
Hai cánh tay đều là vết m.á.u bầm, cho dù hệ thống hỗ trợ vẫn thể thấy dấu vết bóp chặt.
Bây giờ đang là mùa đông, quần áo mặc dày, vì dùng bao nhiêu sức mới để dấu vết rõ ràng đến ?
DTV
Lúc , bởi vì cởi quần để lau rửa sạch sẽ cho bé nên cũng mặc tã, chỉ mặc một cái quần mỏng.
Vì dùng bàn tay đánh xuống, da thịt non mịn sẽ như thế nào cũng thể nghĩ , cho dù qua lâu như nhưng dấu bàn tay chồng chất lên vẫn còn ở đó.
Lúc còn hiện lên tơ m.á.u lờ mờ, thấy khiến sợ hãi.
Có thể nghĩ những loại đó dùng bao nhiêu sức. Cố Tri Ý hối hận , cô quá dễ dàng với đàn bà lớn tuổi .
Lâm Quân Trạch thấy dáng vẻ của Cố Tri Ý, sợ cô tự chọc giận chính nên cầm lấy khăn mặt trong tay cô, lau cho Tam Bảo, nhưng Cố Tri Ý từ chối.
Cô thấm ướt khăn mặt, cẩn thẩn lau cho Tam Bảo.
Càng lau lửa giận trong lòng càng lớn, nhưng động tác tay càng nhẹ nhàng hơn.
Có thể Tam Bảo cảm thấy đau đớn, hoặc bởi vì nhớ điều gì đó nên bé lên, khiến cho trái tim già Cố Tri Ý tan vỡ.
Sau khi dỗ dành Tam Bảo ngủ , cô cũng dám lau nữa, cô chỉ hỏi hệ thống: “Mông Mông, thuốc đặc trị nào thể loại bỏ các vết thương ?”
“Có, nhưng cần nhiều tiền hệ thống.” Mông Mông máy móc trả lời.
“Đổi lấy !” Cố Tri Ý cũng hỏi là bao nhiêu tiền, thế nào cũng quan trọng bằng Tam Bảo.
Mông Mông ngờ bình thường chủ nhân keo kiệt như thế, mà lúc chịu bỏ như .
Nó còn sợ Cố Tri Ý sẽ đổi ý mà vội vàng đổi lấy thuốc .
Thế là mặt Cố Tri Ý lập tức xuất hiện một bình thuốc mỡ màu xanh, còn mùi thuốc thoang thoảng.